Một tuần nữa lại tiếp tục trôi qua, tại trung tâm thành phố Bắc Kinh, tổ chức một buổi tiệc lớn tại dinh thự mới của Đinh gia.
Xe lớn xe nhỏ lần lượt tấp nập chạy đến và dừng phần sân vườn rộng rãi.
Buổi tiệc xa hoa lấp lánh ánh sáng lấp lánh như kim cương. DJ nổi tiếng cũng xuất hiện ở đây góp vui.
Tất cả quan khách ở đầy đều ông to bà lớn, đều thuộc tầng lớp thượng lưu, điều đó được thể hiện qua việc người làm ở đây nhận quà mỏi tay, quà nào quà náy đều to và nặng,
Trên tay bọn họ cầm không phải rượu, mà là những lý coktail, đặc biệt ở đây là có nhiều màu sắc, quý khách có tự mình chọn màu uống mình thích, một màu là một mùi vị riêng.
“ Két...” âm thanh va chạm giữa mặt đường và phần vỏ xe vang lên rõ to. Nó phiền nhiều người trong hoa viên chú ý ra ngoài.
Bước chân xuống xe là một người đàn ông lịch lãm, phong độ. Khí chất cool ngầu của anh làm biết bao nhiêu phụ nữ bên trong yêu thích mà hét lên.
Đinh Mậu bên trong thấy vậy, liền vui vẻ đi nhanh ra tiếp đón.
“ Hắc tổng, rất vui khi ngài ghé chơi, mời ngài vào.” cả quá trình Hắc Thần im lặng, cầm lấy ly coktail màu xanh lá nhâm nhi.
Đinh Mậu xởi lởi trò chuyện, nhưng Hắc Thần không hề để vào tai. Lúc đầu hắn đã không ấn tượng tốt với ông ta, đến quá khứ của Đinh Đinh xấu xí như thế là nhờ có sự góp mặt của gia đình ông ta, hắn liền căm ghét vô cùng.
Lý do hắn xuất hiện ở đây là....
“ Két” lần này lại có một chiếc xế hộp dừng chân, bề ngoài chiếc xe này nhìn vô cùng bình thường, không hề có màu sắc cầu kì, nhưng bên trong lại đầy đủ tiện nghi phục vụ cho con người.
Bỏ qua chuyện bàn xe, bước xuống xe lần lượt là một người đàn ông và một người phụ nữ.
Mọi người trầm trồ ghen tị vì họ thật sự rất đẹp. Người đàn ông vận trên người là một bộ vest đen nhung, chất vải mượt mà, càng tôn được thân hình cao lớn của anh. Còn người phụ nữ mặc một chiếc đầm dạ hội cúp ngực cũng đen tuốt, tóc búi cao để lộ chiếc cổ trắng ngần và đôi bồng đào xinh đẹp.
Vóc dáng dù nhỏ nhắn, nhưng lại đẹp động lòng người. Chỗ nào cần lõm có lõm, cần lồi có lồi. Một lớn một nhỏ lại dung hợp thân mật.
Hắc Thần nhìn thấy điều này, khuôn mặt dần dần trở nên đen thui. Tức giận có thể tưởng tưởng có khói bóc nghi ngút lên.
Đáng chết, cô như vậy là như thế nào. Một mực không muốn anh chịu trách nhiệm, vậy mà lại thân mật khoác tay với người đàn ông khác.
Còn ăn mặt như vậy, nhìn bọn đàn ông ở đây kìa, con mắt đều thèm thuồng dán mắt lên đôi gò bông tròn mềm đó.
Chỗ đó là của anh, kể cả cơ thể của cô đều là của anh, ai cho phép bọn chúng háo sắc như vậy?
Đinh Đinh mặt vẫn tươi cười rạng rỡ, mà ai biết sau trong nội tâm của cô đang run rẫy từng đợt. Ánh mắt của hắn vậy là sao, giống như muốn thiêu đốt cô.
Thôi kệ, hôm nay là một ngày cô muốn đến làm quà cho gia đình của cô. Không cần phải để ý đến một số thứ để làm mất tinh thần.
Nói đến mới nhớ, khuôn mặt người cha của cô sao lại méo mó thế này cơ chứ, kể cả mẹ kế và chị gái.
Cô nở nụ cười thật tươi cùng William tiến đến chỗ của bọn họ.
“ Xin chào Đinh tổng, boss và tôi đã đến, thật ngại vì đã đến trễ.” William nhẹ nhàng nói, miệng chỉ nhết mép cười một cái.
“ Cái gì? Anh nói cô ta là boss của anh. Anh có nhầm không thế?” Đinh Tịch đứng kế bên Nhất Trang( mẹ kế) không tin to giọng hỏi lại William.
“ Phải, boss trên tinh thần, tôi chấp nhận làm cấp dưới của cô ấy.” Vừa nói William vừa dành cho Đinh Đinh nụ cười vui vẻ
Đinh Đinh cũng vậy.
“ Vậy người mua căn nhà kia, chính là...” Đinh Mậu ý thức được chuyện đó, liền lên tiếng hỏi ngay William, nhưng ánh mắt vẫn không dời khỏi Đinh Đinh.
Ánh mắt này chứa biết bao căm ghét, bao nhiêu xác ý. Hận không thể ngay lặp tức tiến đến bóp chết cô.
Đinh Đinh cũng không sợ sệt mà đối mắt với ông ta.
“ Phải, là tôi đấy.”
“ Mày?...”
“ Suỵt...” không đợi ông ta dứt câu, cô lấy ngón tay trỏ đặt ngay môi, nhằm kêu im lặng, nhép mép vui vẻ nói tiếp:“ Hôm nay là buổi tiệc mừng nhà mới nha. Ông không thấy mọi người đang nhìn chúng ta hay sao? Haha.”
Đinh Mậu vì lời nói của cô mà điều chỉnh tâm trạng. Nhật Trang kế bên Đinh Mậu căm ghét, nhìn gương mặt Đinh Đinh, hỏi:“ Mày tới đây là có ý gì?”
“ Hơ, tôi chỉ đến chúc mừng, vinh thự mới của các người. Đẹp quá...”
“ Đừng mơ mộng là cho mày ở lại đây.” Đinh Tịnh khó chịu chen ngang lời nói của cô.
Đinh Đinh vừa nghe lời nói của cô ta, liền tròn mắt cười lớn: “ Haha...các người tưởng tôi thèm lắm à. Ở đây chẳng khác nào là động cave, ở đây ô uế tôi lắm.”
“ Mày...mày nói ở đâu như động cave hả, con khốn này.” Đinh Tịnh nóng nảy nổi giận, mặt đỏ như trái gấc, điên lên ghê gớm.
“ Suỵt...không nên la lớn, không chừng mọi người ở đây cũng biết. Tôi nói vậy ắt hẳn cô cũng biết còn hỏi tôi.”
“ Đinh Đinh mày nên gọn mồm lại, ở đây toàn là khách quý của tao, mày mà làm gì đừng trách tao độc ác.” Đinh Mậu hết chịu nỗi, mở lời cắt ngang chọc nói nói chuyện của Đinh Tịnh.
“ Rốt cuộc mày đến đây để làm gì?”
“ Tôi chỉ muốn thông báo cho các người biết: Tôi....đã....trở....về.”
_______
Mọi người vừa lòng không a? Mong được ủng hộ ạ, cảm ơn nhiều.