Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

Chương 29: Chương 29: Người phụ nữ đáng chết




"Lam Duê."

Khụy gối xuống ôm lấy cô, bên trong đôi con ngươi lạnh lẽo tàn nhẫn của Lăng Ngạo, lần đầu tiên xuất hiện một loại xúc cảm gọi là…tâm tình hoảng loạn!

Mi mắt khép hờ, sắc da Lam Duê bình thường đã trắng, hiện tại còn trắng hơn nữa, tái cả đi!

Máu tươi túa ra ngang hông, trong phút chốc đã nhuộm đỏ cả quần áo trên người cô, thậm chí ngay cả khoảng đất bên dưới cũng trở nên đỏ tươi một mảng!

“Em luôn luôn không thích nợ ân huệ, lần này, coi như là em trả ơn anh đã trợ giúp bên trong cung điện! Hiện tại em và anh, cũng không ai nợ ai cả!”

Cho dù trên người đã bị thương, nhưng cô còn là Lam Duê, còn là Lam đương gia! Vậy nên, sự tự tôn luôn luôn không cho phép cô tỏ ra yếu kém, tuyệt đối không thể! Nhất là ở nơi này, trước mặt đối thủ số một của mình!

Trên tay Lăng Ngạo bây giờ là một mảng sền sệt đặc dính, sự căm phẫn bên trong lại càng thêm mãnh liệt!

"Câm miệng, người phụ nữ này, có anh ở đây, ai có thể để cho em có chuyện!" Ôm cô lên, phía bên cạnh đã sớm xuất hiện một chiếc máy bay trực thăng, anh nhanh chóng tiến đến!"Âu Liêm, tôi không cho phép cô ấy xảy ra chuyện, tuyệt đối không cho phép! Nếu không, cậu phải đi theo cô ấy xuống mồ!”

Lúc này Lam Duê đã bị rơi vào tình trạng hôn mê, mơ mơ màng màng, mặc dù lời nói vừa rồi nghe không rõ ràng, nhưng cũng có thể cảm nhận được bên trong nó chất chứa bao nhiêu là tàn nhẫn!

"Xin thủ lĩnh tiến về phía bệnh viện gần đây nhất!" Âu Liêm hiện tại khắp gương mặt toát ra mồ hôi lạnh, cũng rất khâm phục người phụ nữ này! Chỉ vì một sự trợ giúp nho nhỏ, lại sẵn sàng dùng cả tính mạng của mình ra đánh đổi! Một người phụ nữ như vậy, thật sự là một mảnh ghép hoàn hảo với thủ lĩnh, chẳng trách thủ lĩnh lại đi quan tâm như vậy!

Bình tĩnh giúp cô cầm máu, chỉ mong không có gì nguy hiểm xảy ra cho các bộ phận quan trọng!

Thời điểm đến được bệnh viện, Vân Thanh và Vân Trạch đã nhận được tin tức từ trước đó, đang chờ ở bên trong!

Khi bọn họ nhìn thấy Lam Duê cả người đẫm máu, hôn mê bất tỉnh, thì sắc mặt còn đen hơn cả đít nồi!

"Tôi muốn lập tức tiến hành giải phẫu cho Lam chủ, Vân Trạch, chuyện bên ngoài giao cho anh!”

Vân Thanh tiến lên, nhẹ nhàng đặt cô lên băng ca, vừa muốn đẩy đi lại phát hiện Lăng Ngạo đang giữ chặt lấy tay cô!

"Lăng thủ lĩnh muốn để cho Lam chủ của chúng tôi mất máu quá nhiều mà chết sao?” Lạnh lùng quét mắt qua nhìn anh một cái, nếu không phải tại anh ta, hiện tại Lam chủ cũng sẽ không yếu ớt nằm ở đây như vậy! Bây giờ lại còn ở nơi này ‘giả mù sa mưa, (1)’ nực cười thật!

(1) Đạo đức giả.

Nghe vậy, tay Lăng Ngạo run lên, đáy mắt tỏa ra nộ khí tàn nhẫn tựa như chó sói: “Nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy, hôm nay các người ai cũng đừng nghĩ còn sống mà đi ra ngoài!”

Cho đến bây giờ, Lăng Ngạo mới phát hiện, loại cảm giác yêu thích trước kia hình như lại tăng thêm một chút! Nhưng mà rốt cuộc hiện giờ nó là tính chất gì, anh vẫn không xác định được! Duy chỉ có một điều rõ ràng nhất, anh tuyệt đối không cho phép cô xảy ra chuyện, anh muốn cô phải thật tốt!

Vân Thanh phát cáu, bên trong con ngươi lóe ra tia lửa, rốt cuộc vẫn kìm nén tức giận trong lòng xuống, không nói được lời nào, tiến vào phòng giải phẫu!

Lần giải phẫu này, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, nhưng Vân Thanh vẫn là bác sỹ mổ chính, vị trí này không thể nào thay đổi được! Thế nên, mặc dù tay nghề của Âu Liêm cũng thuộc vào hạng nhất nhì, nhưng Vân Thanh cố nhiên không để cho anh chen tay vào một chút nào! Ngay cả việc đưa dao mổ hay cắt chỉ, cũng là do nhân viên y tế bên cạnh hỗ trợ hoàn thành!

Cho nên nói, từ khi Âu Liêm bước vào, từ đầu đến cuối chỉ đứng ngây ngốc như khúc gỗ ở một bên!

Nếu như thủ lĩnh biết anh đi vào cũng như không, chẳng biết sẽ giết anh như thế nào!

Cái người phụ nữ này. . . . . . . thật sự chính là thù dai! Cũng không phải bọn họ bắn Lam đương gia bị thương, làm gì phải đề phòng như vậy?

Ca giải phẫu được tiến hành trong vòng bốn tiếng đồng hồ, Lăng Ngạo cũng túc trực ở bên ngoài ngần ấy thời gian!

Đèn phòng giải phẫu vừa tắt, Lăng Ngạo vội vàng tiến lên!

"Vân Thanh, Lam chủ như thế nào?" Vân Trạch hướng về phía Vân Thanh hỏi!

"Ca giải phẫu rất thành công, nhưng mà nội trong vòng một thời gian ngắn, không thể hoạt động mạnh!” Vân Thanh không khỏi lo lắng nhíu đôi chân mày thanh tú, nói!

Câu nói sau cùng mới là trọng điểm, đám hàng kia vừa xảy ra sự cố, hiện tại Lam chủ lại bị thương, thế cuộc như vầy cực kỳ bất ổn!

Hơn nữa, sau khi Lam chủ tỉnh lại, tất nhiên sẽ không đồng ý nằm một chỗ dưỡng thương thật tốt, với tính khí của cô, nhất định sẽ bắt tay vào điều tra chuyện đó!

"Lăng thủ lĩnh, đương gia bây giờ đã không có chuyện gì nữa, mời ngài trở về!" Quay đầu lại, Vân Thanh lạnh lùng nhìn anh, không khách khí sẵn giọng đuổi khách!

"Lúc nào thì, nhà họ Lam đến phiên các người quản lý?"

Lăng Ngạo căn bản cũng không để ý tới bọn họ, đối với những người không liên quan, từ trước đến giờ anh lười mở miệng nói mấy lời vô nghĩa! Nếu bọn họ không phải là người bên cạnh Lam Duê, bây giờ còn có thể yên ổn đứng ở chỗ này kêu gào?

Hôn mê suốt cả đêm, vào sáng sớm ngày thứ hai, cuối cùng Lam Duê cũng tỉnh lại!

Khẽ cử động, ngang hông truyền đến một cảm giác đau buốt toàn thân, thoáng chốc khắp đầu cô toát ra hằng hà mồ hôi hột!

Hiện tại cô cảm thấy có chút hối hận, mình nghĩ gì mà lại đi dùng phương thức như vậy để đáp trả?

Điểm then chốt nằm ở chỗ, nếu như khi đó anh ta chết đi, đối với cô chẳng có gì là bất lợi, dù sao cũng không phải do cô giết!

Lúc ấy có lẽ cô bị trúng tà rồi! (QA: câu trả lời cho 1997thatthat nha!)

"Lam chủ đã tỉnh rồi à? Cảm thấy như thế nào?" Bên trong ánh mắt dịu dàng của Vân Trạch mang theo một tia trách cứ, cũng tốt, không biểu hiện nó ra lời nói bên ngoài!

Lam Duê nhìn anh thật sâu, sau đó rũ mi mắt xuống, lạnh nhạt nói: "Chuyện đã giao phó trước đó, làm ra sao rồi?”

Quả đúng như thế!

Vân Trạch than thở trong lòng, Lam chủ vĩnh viễn là người lý trí rất rõ ràng!

"Đã điều tra, nếu như hôm qua Lam chủ không bị thương, ắt hẳn sáng nay cũng đã ngồi lên quân hạm rồi!”

"Quân hạm?" Lam Duê chợt nhướng mày, không hiểu nhìn anh!

Cự ly giữa Ai Cập và Iraq cũng không xa, thế nào lại đi dùng tới quân hạm rồi!

"Hai chiếc quân hạm chuyên chở quân hỏa, ở cửa khẩu vịnh Ba Tư, đã đem toàn bộ lô hàng chuyển lên ba chiếc tàu đang chờ sẵn ở đó! Nhưng mà đợi đến sau khi quân hạm của chúng ta rời khỏi, ba chiếc tàu kia đồng loạt bị cướp! Lô quân hỏa trị giá bốn trăm tỷ, không cánh mà bay! Trước đó, thuộc hạ đã tra được, lô hàng kia, tính đến thời điểm này, cũng đã đến Đông Nam Ấn Độ Dương!”

Dường như Vân Trạch đã sớm biết cô sẽ hỏi tới, ngón tay lướt đi thoăn thoắt trên bàn phím, nhanh chóng báo cáo thông tin cụ thể!

"Máy bay trực thăng đâu?" Lam Duê có chút hỏi một đằng, trả lời một nẻo!

"Đang chờ trên sân thượng!”

Nói xong, Vân Trạch nghiêng người, bộ quân phục trên biển ngay ngắn chỉnh tề liền hiện ra ngay trước mặt của Lam Duê!

Từ trên giường bước xuống có chút khó khăn, dưới sự giúp đỡ của Vân Trạch, Lam Duê thay đổi quần áo bệnh nhân đang mặc trên người……

****************

Chờ Lăng Ngạo xử lý xong chuyện trên tay, thởi điểm chạy tới bệnh viện, phòng bệnh đã trở thành phòng không nhà trống, chỉ còn lại bộ đồng phục bệnh nhân lấm tấm vết máu nhàn nhạt!

"Người phụ nữ đáng chết!" Lăng Ngạo nổi giận, dáng vẻ lúc này cực kỳ dọa người! "Đi đâu? Điều tra cho tôi!"

Cơ thể bị thương, vẫn không ngoan ngoãn nằm yên, chạy loạn khắp nơi!

Lần này mà tóm được cô…..., anh nhất định phải khóa chặt cô bên cạnh mình, một bước cũng không cho phép tách rời!

"Lô quân hỏa dùng làm mồi nhử của nhà họ Lam xảy ra chuyện gì đó, hiện tại Lam đương gia hẳn là đang tiến về phía Ấn Độ Dương để truy xét chúng!”

Ngự Phong nét mặt không chút biểu cảm, nói! Mặc dù ngoài mặt không có gì thay đổi, nhưng mà trong lòng anh cũng rất kính nể!

Lam đương gia này thật sự là Nữ Trung Hào Kiệt!

Đúng là Ngự Phong kính nể, nhưng mà chủ nhân của bọn họ lại đang nổi cơn thịnh nộ!

Quả nhiên không sai, người phụ nữ kia kỳ thực là điên rồi, vết thương trên người còn chưa kín miệng, thế nhưng lại đi làm chuyện nguy hiểm như vậy!

Hiện tại anh có một loại cảm xúc muốn bóp chết sự hăng hái của cô, cũng tránh được phiền toái!

"Đáng chết, Lam Duê, cái người này đồ ngốc! Chuẩn bị một chút, bây giờ tôi muốn lập tức chạy tới bên kia. . . . . ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.