Vô Tận Đan Điền

Chương 1128: Chương 1128: Đan điền dung hợp (2)




- Cái này chẳng lẽ là người trong nội tâm Nhiếp Vân kia?

Ngay cả bọn người Dịch Thanh, Lạc Khuynh Thành cũng mặc cảm.

- Tìm giúp đỡ? Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, khặc khặ-x-xxxxx, đã tự tìm đường chết, ta sẽ thanh toàn các ngươi, cho các ngươi làm một uyên ương đồng mệnh!

Thanh Lân Yêu Hoàng chứng kiến một chiêu không có đánh chết Nhiếp Vân, tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng không kỳ quái, người có thể trấn phục tám đại tông môn, đánh chết Vân Huyên, nếu như chỉ có chút thủ đoạn ấy, thì thật sự quá buồn cười!

Ở trong tiếng hừ lạnh, tay phải của Yêu Hoàng tìm tòi, thời không lần nữa hỗn loạn.

Thời không hỗn loạn, chiêu số căn bản thấy không rõ lắm, cho dù Nhiếp Vân thân là Võ Đạo sư, như trước cảm thấy hoa mắt, nhìn không ra chiêu này tiến hay lùi, là công hay thủ.

Không gian nghiền nát chỉ là lỗ đen, thời gian phát sinh hỗn loạn sẽ để cho chiêu số mê ly.

Bởi vì không có thời gian hạn chế, có khả năng rõ ràng nhìn thấy nắm đấm đánh ra sau, nhưng lại là đánh kích về trước,… quỷ dị không hiểu, làm cho không người nào có thể ngăn cản.

- Thiên Nhãn bài trừ hư ảo, chứng kiến quyền pháp chân thật!

Biết rõ nhìn không ra quyền pháp của đối phương, là không cách nào chiến đấu, tinh thần Nhiếp Vân tập trung cao độ, Thiên Nhãn vận chuyển tới cực hạn.

Răng rắc!

Trong nội tâm la hét, Thiên Nhãn vận chuyển tới cực hạn, chỉ nghe được Khí Hải giòn vang một tiếng, đan điền tấn cấp.

Trước kia Thiên Nhãn đan điền chỉ có hình thái thứ hai, vẫn là ban đầu ở Phật môn mật tàng tấn cấp, hiện tại đột nhiên đột phá, đồng dạng đan điền khác, đồng thời đạt đến hình thái thứ ba.

- Ân?

Chứng kiến Thiên Nhãn đan điền từ hình thái thứ hai đột phá đến hình thái thứ ba, trong óc Nhiếp Vân có một ý nghĩ đột nhiên bốc lên.

Đan điền của mình là từ lần kia đạt được Tiên Thiên Long thân, Phượng Hoàng chi dực bắt đầu tương đối dễ dàng đột phá, hơn nữa vừa đột phá liền là liên tục hai hình thái, chẳng lẽ có liên quan gì?

Phải biết rằng lúc trước mặc dù đan điền đột phá, cũng chỉ là một hình thái nho nhỏ, thoáng một phát đột phá hai hình thái, dễ dàng như thế là lúc trước không cảm tưởng được a.

Nghĩ vậy, đột nhiên nhớ tới ngày đó bị huyết dịch của Long tộc cùng U Minh Hoàng tộc xâm nhập, vô danh pháp quyết đột nhiên vận chuyển, lần nữa nói ra tám chữ “Thiên Địa Tạo Hóa, vô hạn huyết thống”. Bất quá, lập tức liền hôn mê, về sau tỉnh lại liền phát hiện chủ đan điền biến thành màu xanh nhạt.

Chẳng lẽ những đan điền này tấn cấp, thực cùng chủ đan điền tấn cấp có quan hệ?

Những ý nghĩ này ở trong óc lóe lên rồi biến mất, Nhiếp Vân biết không phải là thời điểm nghĩ những thứ này, thiên phú Thiên Nhãn vận chuyển đạt tới hình thái thứ ba lập tức nhìn sang công kích do Yêu Hoàng đánh ra.

Xì xì!

Thời gian hỗn loạn ở dưới Thiên Nhãn tầng thứ ba chiếu rọi, quả nhiên xuất hiện đầu mối, bất quá, Yêu Hoàng dù sao cũng là cường giả chí cao của toàn bộ Yêu tộc, cho dù Thiên Nhãn thấy được bộ dáng, như trước không cách nào nhìn ra chiêu này mục đích ở đâu.

- Không có khả năng, ta là Võ Đạo sư, đối với hết thảy công kích quyền pháp rõ như lòng bàn tay, không có khả năng cái gì cũng nhìn không tới...

Thiên phú Võ Đạo sư vận chuyển, Nhiếp Vân trừng to mắt tiếp tục nhìn lại công kích của Yêu Hoàng.

- Không có khả năng nhìn không tới...

- Không có khả năng!

- Ta muốn nhìn thấy!

- Nhìn không tới chiêu số, không thể chiến đấu, chỉ sợ còn có thể chết ở chỗ này, ta chết không có gì đáng tiếc, Lăng Nguyệt không thể chết được...

Võ Đạo chi khí vận chuyển, như trước nhìn không ra cái gì, trong nội tâm Nhiếp Vân bay lên không cam lòng nồng đậm.

Xem ra Yêu nhân tựa hồ biết rõ thiên phú Võ Đạo sư, không biết dùng thủ đoạn gì, ngay cả năng lực khám phá Võ Đạo của Võ Đạo sư cũng có thể che lấp.

Loại che lấp này để cho Thiên Nhãn cũng nhìn không ra đối phương đến cùng thi triển công kích gì, đánh ra tuyệt chiêu dạng gì.

Răng rắc!

Đáy lòng Nhiếp Vân cuồng hô, tinh thần tập trung chưa bao giờ có, lần nữa nghe được Khí Hải vang lên một thanh âm, tinh thần quét qua, nhịn không được sửng sốt.

Chỉ thấy Võ Đạo đan điền trong Khí Hải cùng Thiên Nhãn đan điền chẳng biết lúc nào dựa vào chung một chỗ, lẫn nhau vờn quanh, tựa như cộng sinh, Võ Đạo chi khí cùng Thiên Nhãn chi khí giao hòa.

- Dung hợp? Đây là có chuyện gì?

Không nghĩ tới lại có thể xuất hiện loại tình huống này, Nhiếp Vân hơi sững sờ, cũng biết bây giờ không phải là thời điểm sững sờ, Võ Đạo Thiên Nhãn chi khí hỗn hợp chung một chỗ xoay chuyển ở trong người, ngẩng đầu nhìn lại.

- Cái này... Cái này...

Vừa xem xét, con mắt lập tức trợn tròn, hô hấp của Nhiếp Vân thiếu chút nữa khiếp sợ dừng lại.

Đập vào mắt cũng không phải chiêu số cùng phương hướng lực lượng vận chuyển như tưởng tượng, mà là vô số điểm đỏ không lớn.

Những điểm đỏ này hợp thành một sợi tuyến, ở trong mắt không ngừng lập loè.

Vừa chứng kiến Nhiếp Vân còn không biết những điểm đỏ này là cái gì, thời gian nháy con mắt liền hiểu được, dù linh hồn của hắn đạt tới Linh cấp Đại viên mãn, cũng kinh ngạc sắp điên rồi.

Dung hợp thiên phú, lại để cho hắn chứng kiến điểm đỏ, không phải là cảm giác sai, mà là lộ tuyến Yêu Hoàng sắp tiến hành công kích!

Thiên Nhãn cùng Võ Đạo sư dung hợp, vậy mà có thể biết trước chiêu số của đối phương, công kích của đối phương, sớm “chứng kiến”!

Cái này đã không thể dùng tu luyện cùng lẽ thường đến đo lường rồi.

- Nguyệt Nhi, Hư Lãng Độ Giang!

Chứng kiến phương hướng của điểm đỏ, Nhiếp Vân biết rõ bất quá một phần ngàn cái hô hấp, quyền pháp của đối phương có thể đánh tới trên mình, cũng không làm ra đối sách, khẳng định bị thương, lúc này thở phào một tiếng.

Từ Thiên Nhãn tấn cấp đến cùng thiên phú Võ Đạo dung hợp, toàn bộ tiến hành ở trong người, lại nói tiếp phức tạp, trên thực tế thời gian không dài, không đến một cái hô hấp, lúc này Đạm Đài Lăng Nguyệt tay thuận cầm U Minh Kiếm, hóa thành một đạo kiếm quang đánh tới Yêu Hoàng, nghe được thanh âm của Nhiếp Vân, không cần suy nghĩ, mũi kiếm run lên, lập tức biến chiêu.

Nàng đối với Nhiếp Vân quá tín nhiệm rồi, không chút do dự.

Hư Lãng Độ Giang là một võ kỹ cực kỳ nổi danh của Hóa Vân tông, tuy là dùng ngón tay, nhưng lực lượng của Đạm Đài Lăng Nguyệt xoay chuyển liền tập trung toàn bộ lực công kích ở trên mũi kiếm.

- Linh Tê Phá Thiên!

Thấy Đạm Đài Lăng Nguyệt thi triển ra chiêu số, Nhiếp Vân cũng rít gào một

tiếng, một kiếm đâm ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.