Vô Tận Đan Điền

Chương 1129: Chương 1129: Phối hợp (1)




Chiêu này của hắn không phải tuyệt chiêu của Hóa Vân tông, mà là Vô Thượng kiếm thuật của Kiếm Thần tông, Linh Tê Phá Thiên Kiếm, hai chiêu thoạt nhìn không thể ở chung, nhưng chẳng biết tại sao, đồng thời sử xuất, kiếm khí bay thẳng mà ra, uy lực lập tức tăng gấp bội.

Ầm!

Dung hợp kiếm khí, cùng chiêu số của Yêu Hoàng va chạm, thoáng một phát đánh trúng chỗ hiểm, đâm vào chỗ lực mới vừa sinh, lực cũ đã qua, thời không hỗn loạn tùy theo khôi phục bình thường, Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt đồng thời lui về phía sau một bước, bàn tay của Thanh Lân Yêu Hoàng thì máu tươi đầm đìa, bị thương không nhẹ.

- Các ngươi vậy mà có thể tổn thương ta? Hai Nạp Hư Cảnh vậy mà có thể tổn thương ta?

Thanh Lân Yêu Hoàng nhìn chằm chằm bàn tay bị thương, hai mắt trở nên đỏ thẫm, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, hai người này thực lực yếu như thế, sao có thể xem thấu công kích của hắn, một lần hành động tìm được nhược điểm, đả thương hắn.

Đây quả thực là sự tình không có khả năng!

Lực lượng của Huyệt Khiếu cảnh, kích động thời không, để cho thời không sinh ra hỗn loạn, loại công kích này, không có đạt tới cảnh giới giống nhau, là không có khả năng xem thấu, mà bây giờ đối phương chẳng những xem thấu, còn đả thương mình, loại tình huống này để cho hắn khó mà tin được.

- Cái này... Hai người thi triển chiêu số bất đồng rõ ràng cũng có thể dung hợp?

Đừng nói Thanh Lân Yêu Hoàng khiếp sợ, ngay cả Nhiếp Vân cũng cảm giác được không thể tưởng tượng nổi.

Vừa rồi để cho Đạm Đài Lăng Nguyệt thi triển Hư Lãng Độ Giang chỉ là cảm thấy chiêu này lực công kích lớn, cũng không nghĩ những thứ khác, không nghĩ tới chiêu này cùng Linh Tê Phá Thiên hoàn mỹ dung hợp, để cho lực lượng đơn thuần tăng lên gấp bội.

Trước kia từng thử qua dung hợp hai bộ Vô Thượng đại kiếm thuật, Nhiếp Vân không nghĩ qua võ kỹ của Hóa Vân tông cùng kiếm chiêu của Kiếm Thần tông rõ ràng cũng có thể dung hợp chung một chỗ.

- Cũng đúng, lúc trước Mộ Thanh, Mộ Hà mới là Chí Tôn, cũng có thể dung hợp kiếm chiêu, uy lực đại tăng...

Đột nhiên Nhiếp Vân nghĩ đến một sự kiện, liền giật mình.

Lúc trước Mộ Thanh Mộ Hà chỉ có Chí Tôn cảnh, bởi vì là tỷ muội song sinh, ý niệm thông suốt, thi triển kiếm pháp có thể dung hợp. Từ đó sức chiến đấu tăng nhiều, hiện tại xem ra mình cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng là loại tình huống này.

- Nguyệt Nhi, Lăng Tiêu Tường Thiên!

Nghĩ tới những thứ này, Nhiếp Vân lần nữa truyền âm. Đồng thời trường kiếm của mình quét ngang, lại một chiêu kiếm pháp của Kiếm Thần tông… Thiên Địa Huyền Dương.

Lăng Tiêu Tường Thiên như cũ là võ kỹ của Hóa Vân tông, hai tay nhấp nhô phát lực, giống như hai cánh, Đạm Đài Lăng Nguyệt nghe được truyền âm liền thi triển ra, cánh tay mềm mại tựa như roi, kéo U Minh Kiếm, phá sóng mà ra.

Thiên Địa Huyền Dương là Vô Thượng kiếm thuật của Kiếm Thần tông, Thiên Địa Huyền Dương kiếm, một chiêu đâm ra, pháp lực tập trung ở một điểm, giống như Huyền Dương Liệt Nhật.

- Dám công kích ta? Muốn chết!

Thanh Lân Yêu Hoàng không nghĩ tới hai tiểu bối sau khi một chiêu đắc thủ, rõ ràng còn dám đoạt xuất thủ trước, tức giận đến oa oa gọi bậy, biến trảo thành quyền, ầm ầm quất xuống.

Như cũ là thời không loạn lưu, quyền phong chấn vỡ không gian trước mặt.

Phía dưới rất nhiều đệ tử chứng kiến quyền này, kể cả Tứ đại Vô Thượng trưởng lão ở bên trong, đều cảm giác được trước mắt mê muội, muốn nôn mửa.

Thời không loạn lưu không thể quan sát thời gian dài, tu vi không đủ, linh hồn sẽ bị thời gian quấy toái, để cho người chết cũng không biết.

Ầm ầm!

Thanh Lân Yêu Hoàng công kích cùng kiếm chiêu của Nhiếp Vân và Đạm Đài Lăng Nguyệt đụng chung một chỗ, hào quang sắc bén đâm rách huyết nhục.

PHỐC!

Thanh Lân Yêu Hoàng kêu thảm một tiếng, tay phải đã bị kiếm quang gọt xuống.

- Thật mạnh!

Chứng kiến chiêu này quả nhiên như trong tưởng tượng, bắn ra uy lực mạnh hơn, mắt Nhiếp Vân sáng rực lên.

Xem ra hắn và Đạm Đài Lăng Nguyệt phối hợp tốt, không phải một thêm một bằng hai, mà là ba, bốn, thậm chí là mười!

Một mình giao thủ mà nói, cho dù mười Nhiếp Vân cộng thêm mười Đạm Đài Lăng Nguyệt, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Thanh Lân Yêu Hoàng, nhưng bây giờ phối hợp, rõ ràng có thể gọt bàn tay của hắn, đủ thấy lực lượng như thế nào .

- Cổ quái, Thanh Lân, nếu như không được liền đến lượt ta lên!

- Hai tiểu tử Nạp Hư Cảnh biến ngươi thành như vậy, ngươi cũng thật là mất mặt!

- Không thể nói như vậy, hai người kia phối hợp lại, chiêu số cổ quái, tựa hồ ẩn chứa đại đạo chí lý nào đó, so với một mình một người cường đại hơn nhiều lắm!

Mười bảy Yêu Hoàng còn lại chứng kiến Thanh Lân Yêu Hoàng chật vật như thế, có cười nhạo cũng có hỗ trợ, ngôn ngữ không đồng nhất.

Mười tám đại Yêu Hoàng đồng thời vâng mệnh Thiên Yêu Thánh Hoàng, bọn hắn tầm đó cũng là có mâu thuẫn, không phải quan hệ hòa thuận, chân thành hợp tác.

Chính bởi vì như thế, chứng kiến Thanh Lân Yêu Hoàng bị thương, bọn hắn cũng không xông lại hỗ trợ, mà đứng xa nhìn xem, nói chút ít lời châm chọc.

- Đáng giận, hôm nay không giết các ngươi, ta không gọi Thanh Lân!

Thanh Lân Yêu Hoàng tức giận đến oa oa gọi bậy, trên người có một đạo hắc quang thiểm thước, trên tay đứt rời lần nữa dài ra một cái.

Yêu nhân nắm giữ đại đạo bảy ngàn, so với Nhân tộc 3000 thì cường đại hơn nhiều lắm, cho nên rất nhiều tuyệt chiêu, nhân loại không có, như phương pháp diễn sinh tứ chi này, nhân loại không phải Trị Liệu sư mà nói, căn bản không có khả năng hoàn thành, còn đối phương lại nhẹ nhàng như thường, tự hồ chỉ hao tổn một ít máu huyết pháp lực. Điểm ấy nhân loại là không cách nào làm được.

- Chết!

Nương theo tiếng hô, lòng bàn tay của Thanh Lân Yêu Hoàng bay ra một cái cối xay cự đại, dần dần tăng lớn, áp xuống dưới.

Cối xay vừa xuất hiện, chung quanh liền nhộn nhạo ra một hồi tật phong đậm đặc, bốn phía gào khóc thảm thiết, thời không mất đi pháp tắc cùng quy củ vốn có, càng thêm bạo loạn, tràng diện tựa như không khống chế được.

- Thái Dương Tây Hạ!

Chứng kiến đối phương lấy ra binh khí, ánh mắt Nhiếp Vân cũng ngưng trọng lên, thấp giọng hô, bản thân lui về phía sau một bước, bàn tay vung vẩy, không gian trước mặt hình thành xuân hạ thu đông bốn mùa bất đồng. Kiếm Thần hình thành kiếm quang cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt đánh ra tuyệt chiêu lần nữa dung hợp.

Thái Dương Tây Hạ, Tứ Quý Kiếm Pháp!

Hai đại tuyệt chiêu dung hợp mang theo hương vị thời không thác loạn, ngang thiên chém ra, giống như ở chỗ sâu trong thời không mà đến, vượt qua vài vạn năm thời gian cùng lịch sử, cùng cối xay đối bính.

Híz-khà-zzz á!

Cối xay uy lực cường đại đến cực điểm bị kiếm pháp chấn động, liền lui mấy chục thước, hung uy đại giảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.