Vô Tận Đan Điền

Chương 1130: Chương 1130: Phối hợp (2)




Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng đồng thời lui về phía sau, pháp lực quay cuồng, lồng ngực sôi trào.

Ai cũng không có thắng ai, ngang tay!

- Đại Ma Thiên!

Sắc mặt Thanh Lân Yêu Hoàng run rẩy, cối xay lần nữa gào thét mà xuống.

- Nguyệt Nhi, Phá Thiên Kinh Tiên Quyền!

Nhiếp Vân tay trái đẩy Đạm Đài Lăng Nguyệt một cái, đồng thời kiếm của mình huy sái, thi triển ra Đại Bi Thất Tiên Kiếm.

Hai người càng phối hợp càng ăn ý, chiến đấu một hồi, Nhiếp Vân thường thường chỉ hô lên chiêu số, Đạm Đài Lăng Nguyệt liền thi triển ra, quyền pháp của Hóa Vân tông phối hợp kiếm thuật của Kiếm Thần tông, cương nhu cũng tế, uy lực vô cùng.

Cho dù thực lực của Thanh Lân Yêu Hoàng mạnh mẽ tới cực điểm, tới đối chiến cũng chỉ ngang tay, muốn chiến thắng, ít khả năng!

- Phối hợp thật ăn ý!

- Chỉ có người tâm linh tương thông mới có thể làm được như vậy, xem ra Nhiếp Vân chính thức ưa thích… là nàng!

- Chỉ sợ cũng chỉ có người như vậy mới có thể xứng với Nhiếp Vân... chúng ta thật sự là kém một tia...

- Xem ánh mắt, cử chỉ, động tác của bọn hắn, ta rốt cuộc biết vì cái gì Nhiếp Vân không thích ta, bởi vì trong mắt của bọn hắn, chỉ có đối phương, đối với mới là toàn bộ thế giới, cũng chỉ có như vậy, mới có thể phối hợp tốt như thế, không nghĩ bảo vệ mình như thế nào, chỉ một lòng nghĩ bảo hộ đối phương...

Chứng kiến hai người ở không trung phối hợp không chê vào đâu được chiến đấu với Thanh Lân Yêu Hoàng, thất nữ rốt cục minh bạch, vì sao Nhiếp Vân cùng các nàng như gần như xa rồi, nguyên lai người yêu chính thức của hắn ở chỗ này!

Yêu là cái gì? Yêu là không hề giữ lại trả giá vì đối phương, không oán không hối.

Nhiếp Vân thi triển ra chiêu số, đối với mình không có bảo hộ chút nào, thậm chí dùng thân thể ngăn cản nguy hiểm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt, mà chiêu số của Đạm Đài Lăng Nguyệt đồng dạng không để ý tánh mạng, chỉ vì có thể thay Nhiếp Vân ngăn trở công kích của đối phương.

Nguy hiểm tánh mạng lửa sém lông mày tầm đó, chỉ cần đối phương cân nhắc mình, chỉ sợ cũng chỉ có phối hợp như vậy mới có thể để cho chiêu số bình thản không có gì lạ phát huy ra uy lực siêu cường, cũng chỉ có tâm tâm tương ánh, không hề giữ lại trao đổi như vậy, mới có thể để cho bọn hắn bằng vào thực lực Nạp Hư Cảnh, liền ngăn trở Yêu Hoàng Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong.

Xì xì xì xì...!

Hai người phối hợp càng ngày càng thành thạo, Thanh Lân Yêu Hoàng càng ngày càng chật vật, rất nhanh trên người liền xuất hiện mấy chục lỗ hổng, máu tươi đầm đìa, xem ra thất bại chỉ ở sớm tối.

- Đáng giận, chẳng lẽ các ngươi một mực nhìn chế giễu sao? Đừng quên Thiên Yêu Thánh Hoàng bàn giao!

Cảm nhận được thương thế trên người ngày càng nhiều, Thanh Lân Yêu Hoàng đột nhiên rống to.

- Tốt rồi, đừng xem nữa, mọi người cùng nhau động thủ đi, trước giết tiểu tử này, lấy ra bát đại Chưởng Giáo ấn lại nói!

Nghe được tiếng hô, một Yêu Hoàng nhàn nhạt nói.

Tựa hồ hắn là người thực lực mạnh nhất trong mười tám Yêu Hoàng, một câu nói ra, mọi người vốn xem náo nhiệt, đồng thời thu liễm dáng tươi cười, Quỷ Trảo giơ lên, mười bảy người đồng thời ra tay.

Ầm ầm!

Mười bảy người liên thủ uy lực có bao nhiêu, chỉ từ Thanh Lân Yêu Hoàng là có thể nhìn ra, đồng thời ra tay, Thiên Băng Địa Liệt.

- Hừ?

Không gian giống như lỗ đen mang tất cả, lông mi của Đạm Đài Lăng Nguyệt đột nhiên nhíu lại.

- Nguy rồi!

Không nghĩ tới các Yêu Hoàng liều mạng, đồng thời ra tay, Nhiếp Vân xiết chặt nắm đấm, đồng tử co lại.

Hắn và Đạm Đài Lăng Nguyệt phối hợp hoàn mỹ, mới có thể chiến đấu cùng một Yêu Hoàng, hơn nữa Thanh Lân Yêu Hoàng ở trong mọi người thực lực còn không phải mạnh nhất, lúc này mười bảy người đồng thời xuất kích, rốt cuộc ngăn cản không nổi.

Loại lực công kích này, không chỉ mình bây giờ ngăn không nổi, dù mình kiếp trước tới cũng ngăn cản không nổi.

Chẳng lẽ phải chết ở chỗ này?

Không, tuyệt không thể chết được!

- Nguyệt Nhi, chúng ta đi!

Lo lắng truyền âm, trên người Nhiếp Vân lập tức che kín Long Lân, Phượng Hoàng chi dực chấn động, Thiên Hành chi khí vận chuyển, lôi kéo Đạm Đài Lăng Nguyệt muốn chạy trốn, bất quá kéo một phát, lại phát hiện nàng vẫn không nhúc nhích, lạnh lùng nhìn mười bảy đại Yêu Hoàng đồng thời ra tay, trong ánh mắt lộ ra sát ý nồng đậm.

- Chúng ta gánh không nổi! Đi mau!

Thấy bộ dạng này của nàng, Nhiếp Vân vội vàng hô.

Cho dù thực lực của hai người không kém, nhưng muốn ngăn trở mười bảy người công kích, quả thực nằm mơ.

- Đã đi không được nữa...

Tiếng la còn không có chấm dứt, chợt nghe giọng nữ hài vang lên, theo ngón tay của nàng nhìn lại, sắc mặt Nhiếp Vân thoáng một phát cứng đờ.

Chỉ thấy mười bảy người liên thủ hình thành công kích, đã bao phủ cả Ngoại Thế Giới lại, Ngoại Thế Giới như trong nháy mắt bị tróc bong ra, triệt để thoát ly Phù Thiên đại lục, tiến nhập ở chỗ sâu trong thời không loạn lưu hung mãnh.

Loại tình huống này mặc dù muốn chạy trốn cũng khẳng định không cách nào, mười bảy Huyệt Khiếu cảnh công kích, thật sự quá mạnh mẽ, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người.

- Chúng ta sẽ chết sao?

- Sao Yêu nhân sẽ thoáng một phát phái ra mười tám Yêu Hoàng?

- Trước kia chúng ta tranh đấu, lại để cho lực lượng Nhân tộc tổn hao nhiều, lần này chỉ sợ thực chạy trời không khỏi nắng rồi...

Không chỉ Nhiếp Vân chứng kiến loại tình huống này, cửu đại tông môn phía dưới cũng thấy được tràng cảnh trước mắt, sắc mặt mỗi người đều thay đổi.

Nếu như tám đại tông môn không vây công Lăng Tiêu đỉnh, đệ tử không chết tổn thương nhiều như vậy, đối mặt loại tình cảnh này có lẽ còn có thể chiến đấu thoáng một phát, mà bây giờ, triệt để không có hi vọng rồi.

- Thực đã xong...

Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân biết rõ thực không cách nào đào tẩu, trong nội tâm lập tức giật mình.

- Được rồi, kiếp này có thể cùng Lăng Nguyệt chết chung một chỗ, đáng giá...

Ngay thời điểm Nhiếp Vân cảm thấy không có bất kỳ hi vọng, lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đột nhiên một thanh âm quen thuộc vang lên, giống như Ma Âm, vang vọng linh hồn của tất cả mọi người.

Cạch cạch cạch!

- Thiên hạ rộn ràng, đều vì tư lợi! Chữ lợi tăng phúc lộc, chữ lợi tang nhân tâm, chữ lợi tăng số mệnh, chữ lợi hại mệnh người! Cát hung không lường được, vận mệnh không thể biết! Nếu muốn sớm hiểu, mời đến chỗ ta, hỏi quẻ thầy tướng số, suy diễn cát hung! Tính toán tài tình diễn Thiên Cơ, đẩy diễn trắc họa phúc...

Nương theo thanh âm ván gỗ va chạm, thanh âm quen thuộc của lão tửu quỷ ở Thiên Diệp thành đột nhiên vang vọng toàn bộ đại điện, lập tức mười bảy đại Yêu Hoàng ngưng tụ thành công kích đầy trời, như bị người xé ra, dần dần thu nhỏ lại, hóa thành một dược hoàn, bay ra ngoài điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.