Nếu như sớm nhận ra, vào lúc Yêu tộc tiến đến, hắn đã không kêu gào thật xấu hổ khi làm con của đồ phế vật, làm phụ thân nản lòng thoái chí cam nguyện chịu chết !
Nếu như sớm minh bạch, thì cũng không...
Rất nhiều nếu như, rất nhiều sẽ không, đều nương theo một kích ấy tiêu tán theo gió, không cách nào vãn hồi được nữa!
Cha, con thật xin lỗi ngài!
Cha, con thật là đồ khốn kiếp !
Cha, là con không không hiểu chuyện, không biết được sự khổ tâm của cha!
Cha, nếu đời này để con trọng sinh, con nguyện ý dùng tánh mạng đi đền bù sai lầm trước kia, dùng tánh mạng bảo vệ vinh dự cùng tôn nghiêm của ngài!
- Cha!
Tâm tình kích động, nhìn phụ thân có chút lam lũ, Nhiếp Vân đỏ mắt, tiếng cha đã mấy trăm năm chưa gọi nay từ miệng hắn chậm rãi hô lên, mang theo sự nhu mộ phát từ nội tâm.
- Ngươi gọi ta... Cái gì?
Bước chân của Nhiếp Khiếu Thiên thoáng lảo đảo một chút, toàn thân nhịn không được run run. Hắn không thể tin được khi nghe được thanh âm này.
Bắt đầu từ lúc sáu tuổi, đứa con này đã xấu hổ về thân thế về người cha như hắn chưa bao giờ gọi hắn một tiếng cha, như thế nào... Như thế nào...
Kèm nén sự xúc động của mình, Nhiếp Vân nói:
- Cha, uống ít một chút, vết thương năm đó còn chưa hoàn toàn khỏi hẳn đâu!
- Bảo ta uống ít rượu? Con của ta gọi ta là cha? Không, không, ta khiến con hổ thẹn, không xứng làm cha của con...
Nhiếp Khiếu Thiên vội vàng đi ra ngoài, đưa lưng về phía mọi người, hai hàng nước mắt khẽ tuôn...
Nhi tử chịu gọi ta là cha rồi, chịu nhận ta rồi, hiện tại ta cho dù chết, cũng đáng!
Về sau lại cùng phụ thân nói chuyện vậy, người bây giờ còn đang đắm chìm trong thất bại năm đó, ta nhất định phải hóa giải cái khúc mắc này! Thở dài một tiếng, Nhiếp Vân nhìn về phía mẫu thân:
- Nương, con không sao, ánh mắt người đỏ cả rồi, chắc mệt mỏi lắm, người mau đi nghỉ ngơi, ngày mai con sẽ đi thỉnh an!
- Không có việc gì là tốt rồi, vừa tỉnh lại nên ngủ một giấc. Mẹ nhất định sẽ tìm được thánh dược trị thương cho con, để con khôi phục hoàn toàn!
Mẫu thân Nhiếp Linh vì chăm sóc hắn, không nghĩ ngơi, một lòng lo lắng cho con nay thấy con tỉnh lại, áp lực một mực chèo chống trong nội tâm đột nhiên buông lỏng xuống, quả nhiên cảm thấy có chút mệt nhọc, nàng bèn đứng lên an ủi vài câu liền trở về phòng nghỉ ngơi.
- Muốn cải biến hết thảy, phải có được thực lực, đừng lãng phí thời gian, nhanh chóng tu luyện a!
Cha mẹ đều rời phòng, Nhiếp Vân chậm rãi ngồi dậy, dựa theo phương thức điều tức, tiến nhập trạng thái tu luyện.
Khí Hải tu luyện giả, tổng cộng có chín cái cảnh giới, tục xưng Khí Hải Cửu Trọng Thiên. Theo thứ tự là nhất trọng Dẫn Khí, nhị trọng Linh Cốc, tam trọng Dưỡng Tức, tứ trọng Chân Khí, ngũ trọng Xuất Thể, lục trọng Thành Cương, thất trọng Binh Giáp, bát trọng Khí Tông, cửu trọng Chí Tôn!
Khí Hải tu luyện căn cứ huyết thống cao thấp phán định thiên phú, huyết thống càng cao tu luyện thiên phú cũng lại càng mạnh, về sau có thể đạt tới cảnh giới rất cao!
Huyết thống cao thấp dùng huyết thống nhân tử cân nhắc, huyết thống nhân tử được định ra khi một ngươi vừa chào đời, đại biểu cho thiên phú. Số lượng càng nhiều, thân phận lại càng tôn quý, chia làm năm cấp bậc: Hoàng, Vương, Hầu, Quý, Phàm.
Bình thường tu luyện giả không có huyết thống nhân tử, có thể mở ra 1 cái thì là huyết thống phàm tộc, 2 - 3 cái là huyết thống quý tộc , theo thứ tự suy ra, 4 - 5 hầu tộc, 6 - 7 vương tộc, 8 - 9 thì là huyết thống hoàng tộc thưa thớt nhất!
Từng cấp bậc lại căn cứ huyết thống nhân tử nhiều ít, lại chia làm thượng phẩm, hạ phẩm! Cùng là huyết thống vương tộc, huyết thống thượng phẩm so với thượng phẩm hạ phẩm có địa vị càng cao, càng tôn quý hơn!
Năm đó phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên có thể trọn vẹn mở ra 7 đại huyết thống nhân tử, trở thành Vương tộc thượng phẩm huyết thống, có được tiềm lực to lớn!
Bảy đại huyết thống nhân tử, từng cái đều có thể tại Khí Hải hình thành một cái đan điền. Nói cách khác, một mình hắn thì có bảy đại đan điền, tốc độ tu luyện là gấp bảy lần người khác!
Người khác tu luyện bảy ngày chỉ tương đương với hắn một ngày, loại thiên phú này tuyệt đối có thể dùng khủng bố để hình dung!
- Ân? huyết thống thừa số của ta đâu? Không phải đã sớm mở ra sao? Như thế nào mà một cái cũng không có?
Tinh thần vừa tiến vào Khí Hải, Nhiếp Vân lập tức phát hiện không ổn, sững sờ tại chỗ.
Trước lúc hắn trọng sinh tuy rằng thiên phú kém phụ thân, nhưng cũng không quá kém. Bằng không cũng không có khả năng tu luyện tới đan điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong ! Hắn nhớ rõ năm đó hắn mười sáu tuổi mở ra trọn vẹn ba cái huyết thống nhân tử, huyết thống quý tộc thượng phẩm, như thế nào hiện giờ trong người ngay cả một cái huyết thống nhân tử đều không có?
Điều đó không có khả năng!
Không có huyết thống nhân tử chỉ là tu luyện giả bình thường, cho dù có công pháp tốt nhất, cũng không có khả năng luyện đến đan điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, làm thế nào để báo thù, làm như thế nào để chi nhánh của hắn hưng thịnh?
- Hơn nữa, ta nhớ rõ sau khi tỉnh lại ta vẫn còn ở cảnh giới Khí Hải Cửu Trọng Thiên đệ nhất trọng, như thế nào... ... Hiện tại một chút thực lực cũng không có?
Không có huyết thống nhân tử vốn là rất quỷ dị rồi, trong cơ thể rõ ràng một chút thực lực đều không có, chẳng lẽ sau khi trọng sinh, chẳng những người cải biến, mà ngay cả thân thể tu vị đều thay đổi? Hơn nữa không có tiến về phía trước, ngược lại lui về phía sau?
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Ầm ầm!
Ngay tại lúc Nhiếp Vân nghi hoặc, không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên trong đầu hắn nổ vang. Một ý niệm cổ xưa và hùng hậu lập tức vang vọng khắp não.
- Thiên Địa Tạo Hóa, vô hạn huyết thống!
Trong chốc lát, trong ý niệm truyền đến một cái pháp quyết huyền ảo khó hiểu. Dưới tác động của pháp quyết ấy, nội tức trong cơ thể hắn chậm rãi vận chuyển theo một quy luật đặc thù khó có thể nói rõ.
Nội tức vận chuyển, thân thể phát ra một tiếng nổ giòn vang. Thân thể không ngừngđược cải tạo. Trong khí hải vốn đã khô quăt, quang mang chợt lóe tạo ra một thứ hình tròn.
Huyết thống nhân tử!
Vận chuyển pháp quyết vô danh này không ngờ có thể thay đổi, diễn sinh ra huyết thống nhân tử!
- Vô hạn huyết thống...
Chứng kiến thân thể cùng Khí Hải phát sinh biến hóa, Nhiếp Vân đến mức cả người run run
Nếu là một thiếu niên mười sáu tuổi gặp được loại tình huống này có lẽ còn sẽ biết sợ, không biết nên làm sao bây giờ, nhưng một lão quái vật đã đạt đến tu vi đan điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong như hắn sao có thể không biết việc có thể diễn sinh huyết thống nhân tử có ý nghĩa như thế nào