“Ca ca, lúc trước ngươi nói có chuyện cần nói với Y Na.” Khương Y Na chớp mắt khẽ nói: “Là chuyện gì a?”
“Chuyện này a.” Khương Thần thoáng chút trầm mặc.
Chuyện hắn muốn nói với tiểu nha đầu tính toán hiện tại cũng còn hơi sớm, thế nhưng dựa vào tình thế bây giờ hắn bắt buộc phải nói ra.
“Lần tiếp theo đi vào Uông Tử thành ca ca cùng ngươi tiến vào.” Khương Thần khẽ nói: “Bởi vậy ca ca có trách nhiệm thông báo với ngươi vài điều…”
Khương Y Na lúc trước vốn vô cùng ngoan ngoãn, thế nhưng từ sau khi biết cách tu luyện, tính cách của nàng có phần ngang tàng bướng bỉnh hơn. Cái này đối với tiểu bằng hữu nào chắc chắn cũng sẽ có.
Loại tính cách này nếu như ở một nơi như Lam Hải tinh, hắn cũng không có gì phải nhắc nhở tiểu nha đầu.
Thế nhưng sắp tới, thời điểm hai người quay trở lại Uông Tử thành, xa hơn là đi ra Đại Thiên Nguyên Giới, nếu như nàng cứ giữ loại tính cách này, đây không thể không nói là trăm hại không có một lợi.
Lại nói, nàng mặc dù ngang tàng bướng bỉnh thế nhưng lại có một khỏa tâm địa thiện lương, hay giúp đỡ người, thêm nữa đó là chuyện thấy việc bất bình ra tay tương trợ. Đây đối với nguyên giả tại Đại Thiên Nguyên Giới là điều không nên có.
Giữa một thế giới đâu đâu cũng là tranh đấu, đâu đâu cũng ngươi chém ta giết, mang theo tâm địa thiện lương đi tới thế giới đó không thể không nói chính là sự lựa chọn không sáng suốt.
Chính bởi vì vậy cho nên cuộc nói chuyện của Khương Thần với Khương Y Na lúc nãy chính là Khương Thần khắc họa lại sự thảm khốc của Đại Thiên Nguyên Giới, bắt đầu rèn dũa tính cách của nàng một cách cẩn thận.
Chuyện này đối với một tiểu nữ hài mười hai mười ba tuổi như nàng quả thật có hơi sớm.
Dù sao hắn còn muốn nàng vượt qua quãng tuổi ngây thơ thuần khiết này sau đó mới đem nàng đi đối diện với thực tại.
Thế nhưng từ tình hình hiện tại đến xem, quả thật hắn không còn cách nào khác.
“Ca ca, Y Na biết lỗi rồi, Y Na nhất định sẽ sửa đổi.” Khương Y Na cúi thấp đầu nhỏ, lý nhí nói.
“Không phải lỗi của ngươi, là lỗi của ca ca mới đúng.”
Khương Thần mỉm cười đưa tay xoa lấy mái tóc của nàng:
“Nếu như tiểu nha đầu ngươi muốn trải qua phần tuổi thơ êm đềm, ca ca sẽ đợi ngươi vài năm nữa.”
“Không cần không cần, Y Na cũng muốn tới Đại Thiên Nguyên Giới du lịch.” Khương Y Na nghe thấy Khương Thần muốn dừng lại ở Lam Hải tinh thêm vài năm nữa, nàng ra sức lắc đầu nói.
…
Lại trôi qua một năm ròng rã, Hỗn Nguyên Chi Khí trong người Khương Thần rốt cục khôi phục toàn bộ. Một năm này, mọi chuyện đều diễn ra hết sức yên bình. Thậm chí trong một năm này, thông đạo tại Uông Tử thành nối với Lam Hải tinh đều không mở ra.
Chuyện này giống như đối với Uông Tử thành, lần đột nhập hơn một năm trước của hắn đều không có chút ảnh hưởng gì tới bọn họ vậy.
“Cổ Minh a…ngươi đang có tính toán gì?” Đứng trên đỉnh một tòa cao ốc, Khương Thần chắp hai tay sau lưng, một bộ suy tư nhìn lên bầu trời.
Một năm này, hắn thông qua đạo linh hồn phân thân kia có thể mơ hồ quan sát được tình hình của Uông Tử thành.
Tại nơi kia, mọi hoạt động vẫn diễn ra một cách bình thường. Thậm chí thỉnh thoảng đối với các thế giới khác, thông đạo vẫn mở ra để Uông Tử thành sứ giả tới đó thu thập linh hồn thể.
Chỉ riêng đối với Lam Hải tinh, nói đúng hơn là tiết điểm không gian mở ra thông đạo dẫn tới Lam Hải tinh đã một năm nay không có ai đến trông coi. Điều này khiến cho Khương Thần cảm thấy kì lạ.
“Chẳng lẽ hắn biết ta lưu lại một đạo linh hồn phân thân có thể tùy thời sử dụng Khai Thiên Đồ mở ra thông đạo?” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm nói.
Tại Uông Tử thành lúc này, linh hồn phân thân của Khương Thần đang ngồi xếp bằng trong một hang núi, bên cạnh linh hồn phân thân là rất nhiều hồn đan của Hồn Nguyên Thú.
Bình thường, linh hồn phân thân sau khi li thể chỉ có thể tồn tại bên ngoài được vài ngày. Nếu như kẻ nào có linh hồn mạnh mẽ, thực lực mạnh mẽ có thể bảo lưu linh hồn phân thân lâu hơn.
Giống như Khương Thần, linh hồn phân thân của hắn có thể bảo lưu tại ngoại giới khoảng một tháng. Đó cũng là lý do tại sao hắn lại sai sử linh hồn phân thân của mình đi liệp sát Hồn Nguyên Thú, phục dụng hồn đan. Đây chẳng phải là để bảo tồn thời gian ở bên ngoài lâu hơn sao?
Lại nói, bằng vào khoảng cách giữa Lam Hải tinh cùng với Uông Tử thành, vốn dĩ với thực lực của Khương Thần cũng không thể điều khiển được linh hồn phân thân.
Thế nhưng Thánh tộc bọn hắn lại có một môn bí thuật linh hồn thần bí vô cùng mạnh mẽ. Bí thuật đó gọi là Thần Hồn Phân Thân.
Loại bí thuật này khiến cho linh hồn phân thân càng thêm mạnh mẽ, gia tăng thêm mối liên hệ với chủ thân. Nếu như linh hồn phân thân hấp thu linh hồn khác để lớn mạnh, linh hồn của chủ nhân theo đó cũng lớn mạnh theo.
Đây cũng chính là điểm nghịch thiên của Thần Hồn Phân Thân. Theo lẽ thường, linh hồn phân thân hoàn toàn nằm ở thế bị động.
Nghĩa là chủ thể mạnh, linh hồn phân thân mạnh, chủ thế yếu, linh hồn phân thân yếu. Linh hồn phân thân cũng không thể tự thôn phệ linh hồn khác để duy trì bản thân tồn tại tại ngoại giới, cũng không thể tự mình tu luyện lớn mạnh linh hồn.
Thế nhưng tu luyện Thần Hồn Phân Thân, linh hồn phân thân của ngươi ngoại trừ linh trí yếu ớt ra, còn lại đều giống như một tên nguyên giả thật sự.
Có thể tu luyện, có thể thôn phệ Hỗn Nguyên Chi Khí cùng linh hồn khác để lớn mạnh bản thân. Đồng thời linh hồn phân thân lớn mạnh, linh hồn chủ thân cũng theo đó tăng tiến thực lực.
Một năm này, linh hồn của Khương Thần cũng nhờ linh hồn phân thân mà nhận được một chút lợi ích. Nếu không đây? Linh hồn hắn làm sao có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong một cách nhanh chóng như vậy.
Lại nói, liên hệ với linh hồn phân thân để quan sát tình hình tại Uông Tử thành cũng khiến cho Khương Thần tiêu tốn không hề ít tinh thần lực, bởi vậy loại liên kết kia trong một năm này hắn cũng chỉ sử dụng ba bốn lần.
Lúc này trên đỉnh núi nơi mà bên dưới là hang động linh hồn phân thân đang ẩn nấp, không gian đột nhiên xuất hiện chút rung động.
Một khoảng không gian đột nhiên hé mở, bước ra từ trong không gian là một vị nam tử tuấn tú. Người này mặc trên mình thanh sam trường bào, sắc mặt điềm tĩnh mang theo vẻ vô hại.
Nam tử này sau khi xuất hiện liền đứng lơ lửng trên không trung nhìn xuống dưới chân núi. Có thể tùy ý đi lại giữa không gian tại Uông Tử thành này ngoại trừ Uông Tử phân thành thành chủ Cổ Khư thì còn ai?
“Vẫn còn chưa chịu xuất hiện sao?” Cổ Khư khẽ lẩm nhẩm: “Vậy đành phải hủy đi đạo linh hồn phân thân này của ngươi mà thôi.”
Vừa dứt lời, bên trong hang động lóe lên một đạo tia sáng chói lòa, ngọn núi một phen rung chuyển sau đó đột nhiên phát nổ.
Oành…
Một trận bạo tạc khiến cho cả dãy núi nổ tung, sóng khí tỏa ra khiến cho cả rừng cây nghiêng ngả.
Trận bạo tạc này đối với Cổ Khư vốn chỉ là muỗi đốt, thế nhưng bởi vì bất ngờ cho nên hắn bị khói bụi bao phủ. Bản thân một thân đồ đạc sạch sẽ bị khói bụi lấm bẩn.
Trong đám khói bụi, một đạo thanh âm phẫn nộ vang lên:
“Tiểu tử! Tự bạo linh hồn phân thân? Đời này ngươi liền ở lại phiến thế giới đó đi.”
Thanh âm biến mất, núi non rung động cũng chấm dứt, không gian nơi đây lại rơi vào tĩnh lặng như ban đầu.
Chờ đợi cho không gian trở lại im lặng, tại một nơi xa khác xuất hiện một hắc bào nhân. Hắc bào nhân này cởi ra mũ trùm đầu, một trương khuôn mặt hiện ra giữa thiên địa.
Khương Thần!
Đúng vậy, đây là linh hồn phân thân của Khương Thần.
Một sự thật đó là Khương Thần có hai đạo linh hồn phân thân. Nói đúng hơn đó là mỗi tộc nhân Thánh tộc nếu như tu luyện Thần Hồn Phân Thân đều sẽ có hai đạo linh hồn phân thân.
Một đạo liền là mỗi nguyên giả đạt tới Nguyên Vương Cảnh sẽ có, một đạo liền là đắp nặn từ Thần Hồn Phân Thân.
Hắn để lại tại Uông Tử thành này cũng là hai đạo linh hồn phân thân.
Lúc trước để cho hang núi kia tự bạo vốn chỉ là linh hồn phân thân nhờ tu luyện Thần Hồn Phân Thân. Loại phân thân kia dù cho tự bạo cũng không ảnh hưởng gì tới linh hồn chủ thân, do vậy Khương Thần hắn không chút ngần ngại nếu như bị phát hiện.
Dù sao khiến cho Cổ Khư tức giận cũng là một loại thu hoạch.
Lại nói đã lâu chưa nhìn qua Uông Tử thành cho nên Khương Thần hắn mới liên hệ với linh hồn phân thân để quan sát. Nào ngờ lúc đó cảm nhận thấy không gian rung động, đoán biết là Cổ Khư đã biết tọa độ của đạo linh hồn phân thân này. Do vậy liền để cho nó tự bạo thôi.
Quyền chủ động vẫn là thuộc về hắn, chỉ có Cổ Khư là không biết mình lại bị Khương Thần tính kế. Mà lại là loại tính kế từ một nơi vô cùng xa xôi.
Lam Hải tinh…
Lúc này, từ phương xa bay tới một bóng hình nhỏ nhắn. Kia chẳng phải Khương Y Na thì còn ai.
Trên khuôn mặt nàng lúc này hiện lên vẻ hớn hở.
“Ca ca, chúng ta chuẩn bị rời đi sao?”
“Không vội.” Khương Thần mỉm cười mang theo vẻ đắc thắng nói: “Bọn chũng còn không vội, chúng ta tại sao lại phải vội đây.”
Nói đoạn, Khương Thần nhìn về phía Khương Y Na:
“Không tệ…Thái Dương Thiên Mộc Quyết đã tu luyện đến quyết thứ hai Hóa Nguyên Đại Pháp.”
Thái Dương Thiên Mộc Quyết có ba yếu quyết. Yếu quyết thứ nhất là Mộc Hỏa Tương Hỗ.
Ngũ hành tương sinh trong đó vốn chỉ có mộc sinh hỏa. Thế nhưng tu luyện thành loại yếu quyết thứ nhất Mộc Hỏa Tương Hỗ, mộc hỏa liền có thể hỗ trợ qua lại lẫn nhau, không riêng gì một chiều mộc hỗ trợ hỏa như trước nữa.
Yếu quyết thứ hai chính là như Khương Thần vừa nhắc tới: Hóa Nguyên Đại Pháp.
Hóa Nguyên Đại Pháp tu luyện thành công, nguyên giả có khả năng biến sinh mệnh của thực vật xung quanh mình thành Hỗn Nguyên Chi Khí thúc đẩy quá trình hồi phục cũng như tu luyện của bản thân.
Yếu quyết thứ ba cũng là yếu quyết cuối cùng, Khương Thần vẫn chưa tu luyện thành. Dù sao loại công pháp đỉnh cao như Thái Dương Thiên Mộc Quyết, dù cho thiên phú tu luyện yêu nghiệt như hắn cũng không thể trong thời gian ngắn có thể tham ngộ đến tận cùng.
“Ca ca, Hóa Nguyên Đại Pháp có tác dụng gì?” Tiểu nha đầu nghiêng trán, khẽ nói.
“Đi! Ca ca cho người thấy Hóa Nguyên Đại Pháp là như thế nào.”
Khương Thần dứt lời liền đạp lên hư không bay đi. Tiểu nha đầu vội vàng phi thân đuổi theo.
Hai người sau khi phi hành một đoạn thời gian trên bầu trời, lúc này liền đứng trên một ngọn cây.
Từ ngọn cây này có thể phóng mắt nhìn ra toàn bộ khu rừng. Không ngoa khi nói rằng mảnh rừng này là mảnh rừng sinh thái rộng lớn nhất Lam Hải tinh.
Nơi đây tồn tại muôn vàn cây cối, chim muông cùng thú rừng cũng vô cùng phong phú. Nơi đây cũng chính là nơi Khương Thần hắn chuẩn bị sử dụng Hóa Nguyên Đại Pháp.