Hi Văn ở bên trong lôi cầu, cố gắng chịu đựng thiên lôi chi kiếp đánh lên thân thể, từng đạo từng đạo lôi điện đánh lên cơ thể của nàng. Trong lôi cầu những đường cong của nàng càng khiến người ta khao khát.
Lôi điện thiên kiếp đánh xuống càng nhiều, càng cho thấy sau khi tiến cấp xong sẽ nhận được nhiều chỗ tốt, lúc này Hi Văn há miệng Yêu đan của nàng bay ra lơ lừng trên không trùng, lúc này phần lớn viên yêu đan đã có màu đỏ như màu, chỉ có rất ít màu hoàng kim, đợi đến khi nó chuyển sang màu máu hoàn toàn đó chính là lúc nàng thiến lên thập tứ giai.
Lúc đó thần thông của nàng là không thể hạn lượng được. Thế Nhưng ngay sau đó, bỗng nhiên một luồng sức mạnh ngoại lai. Từ trong cơ thể nàng tràn ra, xâm chiếm đan điền, lúc này nó hình thành một tấm chắn vô hình, ngăn cản việc hấp thu linh khí. Yêu đan của nàng chợt trầm xuống,, một cỗ hàn khí có mật độ cực cao xuất hiện, nó không ngừng bao phủ yêu đan. Màu sắc của yêu đan không ngờ chuyển dần thành màu tử khí.
Yêu Thú tiến cấp từ xưa đến nay vô cùng khó khăn, trong hàng vạn con yêu thú, linh thú, không nhất thiết có một con tu luyện đến hóa hình. Chính và vì mà hóa hình kỳ yêu thú vô cùng thưa thớt, Hi Văn trải qua mấy ngàn năm đạt đến cấp mười ba đã là không hề tầm thường,
Hãy xem Khổng Du Du và Khổng Tuyên có gia tộc hỗ trợ, mà cũng chưa thể đến được mức đó, đủ thấy thiên phú cũng như huyết thống của Hi Văn không hề đơn giản.
Lúc này nàng muốn tiến thêm một cấp nữa thực sự là quá khó khăn. Mức độ khó khăn mà nàng vượt qua chỉ có thể nói là khó hơn lên trời.
Sở dĩ yêu thú linh thú cao giai ít thấy như vậy chính là rất ít con có thể tu đến hoa hình kỳ, mặc dù tuổi thọ của chúng dài lâu, thiên phú không tệ, thế nhưng để tu luyện đến hóa hình đầu tiền chúng phải cải tạo thân thế, tiếp đến là cải tạo kinh mạch, bước cuối cùng mới là biến đổi để hóa thành người. mà muốn vậy phải trải qua lôi kiếp cực kỳ khủng khiếp, tuy nhiên. Bước cuối cùng này cũng có tỷ lệ thất bại nhất định.
Lúc này việc hấp thu linh khí bị cản lại, khiến cho quá trình tiến cấp bị ngưng trệ. Hi Văn bỗng nhiên mở ra hai mắt, thân thể nàng bỗng nhiên xuất hiện một vết rách. Vết rách này càng lúc càng lớn, rồi nhanh chóng trở nên dày đặc toàn thân theo từng đạo lôi điện bổ xuống.
Theo từng đạo lôi điện bổ xuống thân thể của nàng, vết rách trên người nàng này lan ra với tốc độ càng lúc càng nhanh, có mấy chỗ bong ra từng mảng. Hi Văn chậm rãi đứng lên, toàn thân run lên mãnh liệt, những vết rách nhỏ như bị trận gió lớn cuốn qua rơi xuống ào ào. Có chỗ trên cơ thể nàng đã lộ ra xương cốt.
Hi Văn lẳng lặng đứng tại chỗ, lại nhắm hai mắt. Một lúc sau mở ra, hai đạo hàn mang xuất hiện, hai tay bất giác nắm chặt. Yêu đan của nàng một lần nữa lại sáng lên, cố gắng đột phá lớp hàn khí.
Một đoàn yêu nguyên hùng mạnh tản ra theo kinh mạch chảy xuống đầu ngón tay phải. Lúc này yêu nguyên trên người nàng điên cuồng xuất ra, lặng lẽ thiêu đốt hàn khí, mở đường cho yêu đan tiếp tục hấp thu.
Biến hóa xảy ra. Chỉ thấy Yêu khí chậm rãi thâm nhập vào bên trong Hàn khí, làm cho hàn khí dần dần nhạt đi.
Nhưng chỉ một lát sau, từ bên trong cơ thể của Hi Văn phát ra âm thanh “răng rắc”, tiếp theo yêu nguyên mà nàng xuất ra nhanh chóng bị đẩy lùi,. Cuối cùng toàn bộ vỡ ra hàn khí lại một lần nữa mạnh lên, phát ra từng trận linh lực dao động khủng khiếp.
Hi Văn hóa thành bản thể gầm lên một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ không cam lòng. Ánh mắt nàng đảo qua, bay lên giữa không trung, yêu nguyên trong người nàng lại điên cuồng xuất ra một lần nữa.
Trong nháy mắt, yêu nguyên lại bị đánh bật. Hi Văn ngẩn ra, lại thử một phen, thế nhưng yêu nguyên của nàng vẫn không ngăn nổi hàn khí. Hi Văn nhìn chằm chằm vào luồng hàn khí đang dần dần phủ kín yêu đan, ánh mắt lóe lên, yêu đan của nàng lúc này bị băng tuyết màu lam bao lấy, nhìn qua giống như là thủy tinh.
Hi Văn vẫn không cam lòng, vung tay lên, yêu nguyên từ trên người nàng theo ngón tay một lần nữa tràn ra. Vừa mới tiến nhập vào trong yêu đan, từng đợt bạch khí đã phát tán ra. Yêu nguyên của nàng càng nhiều thì hàn khí cũng càng nhiều, nó biến yêu đan thành một quả cầu màu lam,
Hi Văn không đầu hàng mà ngay lập tức cắn lưỡi, một luồng tiên huyết lao ra. Bao phủ yêu đan đồng thời, nàng sử dụng mệnh hỏa của mình định xua tan hàn khí,
Nhưng chừng thời gian đốt nửa nén nhang qua đi, công kích của Hi Văn vẫn không thể chống lại hàn khí nó nhanh chóng bị hàn khí đóng băng, nổ tung, vỡ thành tro tàn. linh lực trong người nàng cũng dần yếu nhược.
Hai hang lông mày của Hi Văn nhăn lại, tiến giai thập tứ giai khó khăn nhiều hơn so với tưởng tượng của nàng. Yêu thú có thể tiến đến cấp này đều rất khó khăn, là bởi vì liên quan trực tiếp lúc này.
Càng lên cấp cao thì tỷ lệ thành công khi tiến cấp sẽ sẽ giảm đi.
Đương nhiên nếu yêu thú có thiên tài địa bảo trợ giúp hoặc có cơ duyên, tỷ lệ thành công liền tăng lên rất nhiều.
Hi Văn hừ nhẹ một tiếng. Mắt nhìn hàn khí vô tận, từ lúc ra đời đến này, nàng đã chứng kiến rất nhiều vị tiền bối hết thọ nguyên mà nằm xuống, nhưng nàng không cam lòng như vậy.
“- Ta không tin “!
Hi Văn ánh mắt lóe lên, từ miệng nàng không ngừng phát ra chú ngữ. trên trán nàng xuất hiện ấn ký kỳ dị, linh lực trên người nàng lại một lần nữa phát ra, tấn công vào màn Hàn khí.
Nhưng một nén nhang sau, linh lực không chống được sự ăn mòn của Hàn khí lại nhanh chóng vỡ vụn. Liên tiếp như vậy, chính Hi Văn cũng không biết được nàng đã thử bao nhiêu lần. Chỉ biết rằng hắn đã hơn trăm lần bổ sung linh khí.
Khuôn mặt nàng càng lúc tái nhợt. Cuối cùng, Hi Văn nhảy lên, đứng ở giữa không trung, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua, sau đó tụ tập toàn bộ linh lực phát ra một đòn cuối cùng.
Hai tay nàng không ngừng kết ấn thành chữ thập, vung ra. Mỗi lần như thế sẽ có một ít yêu ti xuất hiện, dung nhập vào bên trong yêu đan. Sau đó, theo tốc độ ngày càng nhanh của Hi Văn, yêu ti dung nhập liên tục vào trong yêu đan, làm nó nhanh chóng phát triển.
Thế nhưng hàn khí cũng xoay càng lúc càng nhanh, hình thành một đại quyển phong. Nó cũng ra sức ngăn cản Hi Văn. Hi Văn thấy vậy vẫn không dừng tay, sử dụng toàn thân yêu lực luyện hóa ra yêu tơ, sau đó, lại luyện hóa tiếp.
Thời gian dần trôi qua, bên ngoài thân thể nàng, Hàn cuồng phong càng lúc càng lớn, đã khuếch tán khắp địa động.
Grao
Hi Văn gầm lên một tiếng, nàng không cam lòng nhìn vào phạm vi của hàn khí, nàng điên cuồng, tiếp tục chuyển hóa. Cứ thế, quyển phong đã hóa thành một đại quyển phong rộng vô cùng. Hi Văn hít sâu một hơi, khẽ quát một tiếng, hai tay nâng lên, Chỉ nghe thấy tiếng rầm rầm liên tục. Trong phạm vi địa động lấy nàng làm trung tâm, cuồng phong xoay vần, lôi điện xuyên qua nền đất bổ xuống. Bên trong đó còn chứa vô số yêu ti, theo thời gian tích tụ, cực kỳ đồ sộ.
Nhưng đúng đó, một đạo lôi điện màu tím bổ xuống, vừa nhìn thấy đạo lôi điện này, Hi Văn bất chợt mở to hai mắt
“Tử Kim Huyền Lôi”