Nhìn thấy Tử Kim Huyền Lôi, Hi Văn vô cùng kinh hãi, lần này nàng xem ra đã gặp đại nạn, rít lên một tiếng, nàng cấp tốc hóa thành bản thể để chống chọi với những đạo lôi điện màu tím này, uy năng của Tử Kim Huyền Lôi đại trướng thêm mấy lần hoá thành một đạo Tử Kim khổng lồ trực tiếp bổ xuống.
Đột nhiên từ trên nền trời. giữa đám mây đen truyền ra một tiếng “oanh” thật lớn, một đạo lôi điện hồ quang vừa vặn đánh vào cơ thể của nàng
Tử quang chợt lóe lên, yêu nguyên của nàng tuôn ra định chống cự, nhưng đã bị một trảm trực tiếp bổ nứt ra. Nàng hét lên một tiếng đau đớn, Phía dưới yêu nguyên tán đi hiện ra thân ảnh của hi văn với một vết thương ghê rợn trên bả vai.
Lúc này nàng lại cố gắng đứng lên, toàn thân rực sáng, hai cánh dang rộng ra chuẩn bị đón đạo lôi điện tiếp theo. Thông qua thần thức của mình Hi Văn nhìn chằm chằm vào giữa không trung như ẩn như hiện,tinh đại hồ quang, hai cánh của nàng chợt lây động, vùng phụ cận chợt hiện rõ một đoàn yêu khí, trong nháy mắt đem nàng hoàn toàn bao bọc lại
Giữa không trung tiếng sấm vang dội rốt cục cũng truyền tới, xen giữa tiếng sấm đinh tai nhức óc, từng tia tử kim huyền lôi lớn giáng xuống, tạo thành điện võng dày đặc, đem phạm vi xung quanh bao phủ bên trong, Bạch Hàn Phong bị đẩy đến cánh đó rất xa, thân thể của hắn do ảnh hưởng của lôi điện cũng phải chịu vô số vết rách. Tuy nhiên do lôi kiếp chỉ tập trung vào Hi Văn nên hắn trước mắt cũng không có gì đáng ngại.
Hi Văn nhìn đến Bạch Hàn Phong thì không hiểu sao nàng lại lấy trong người ra một tấm lưới, nó bay đến chỗ hàn phong bao bọc lấy hắn.
Ngay lúc đó từ phía trên truyền đến một đạo sét đánh vào trên cơ thể nàng, bộc phát ra tử kim lưỡng sắc điện quang, lần này Tuy rằng hắn cũng bị ảnh hưởng bởi sấm sét đánh lên, nhưng phần lớn vẫn là hướng đến Hi Văn nàng đứng giữa tế đàn. Hứng chịu từng tia lôi kiếp, mật độ lớn hơn rất nhiều so với nơi Bạch Hàn Phong đang đứng.
Lúc này dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được đoàn yêu khí của Hi Văn bị tử kim bao quanh phủ lên, tiếng sấm sét dày đặc tựa như mưa, muốn tránh cũng không thể tránh. Khiến Hi Văn vô cùng chật vật.
Nói về lôi kiếp, khi nàng hóa hình cũng từng độ kiếp qua một lần, nhưng thanh thế cũng không có lớn như thế này. Lần đó nàng độ kiếp rất thong dong, mà lần này thì lại vô cùng chật vật.
Những dải sét lớn đánh xuống, một lúc sau, tiếng sấm giữa không trung cũng giảm, tạm thời ngừng lại. Hi Văn nằm trên tế đàn, được bí văn bảo hộ, thé nhưng yêu khí trên người nàng đã đã sớm thất linh bát lạc, chỉ còn lại một tầng cực kỳ mỏng, bên trong Hi Văn thừa dịp này thở dốc một hơi, đôi cánh cũng không ngừng quạt đồng thời miệng rộng hé ra, liên tục bổ sung yêu khí.
Một đoàn yêu khí này so với lúc trước còn dày đặc hơn, nháy mắt tựu thành hình đem nàng bảo hộ.
Đúng Lúc này, từ giữa không trung tiếng sấm lại nổi lên, đệ nhị tử kim huyền lôi từ không trung lại đánh xuống.
Lần này, lôi điện rõ ràng so với lần thứ nhất dày đặc hơn rất nhiều, hơn nữa cũng lớn hơn rất nhiều, thanh thế tự nhiên càng thêm kinh người.
Liền như vậy, ngắn ngủn trong vòng một canh giờ Hi Văn trước sau đã trải qua sáu đạo lôi điện đánh xuống, đạo sau so với đạo trước càng thêm đáng sợ, càng thêm kinh người, khi đạo lôi điện thứ bảy đánh xuống, tạo thành một dải sét dài nửa trượng, tựa như thành một cái cầu vồng màu bạc từ không trung lao xuống, ngay cả bí văn trên tế đàn bố trí bốn phía đều bị đạo lôi điện này phá hủy không ít.
Trên thân thể Hi Văn đã xuất hiện hàng chục vết thương lớn nhỏ, vô cùng ghê rợn, một cánh của nàng đã xã xuống, máu tươi không ngừng nhỏ giọt trên mặt tế đàn.
Đạo lôi điện thứ tám cũng bắt đầu, rốt cục nàng cũng không thể bảo trì yêu khí như lúc ban đầu, bắt đầu thi pháp đem thân hình lần nữa biến lớn ra, cố gắng chống chịu.
Lúc này cơ thể của nàng cũng tạo ra tiếp một đoàn yêu khí đi thẳng xuống đan điền, nhưng không còn là bảo vệ cơ thể, mà chuyển thành bảo vệ yêu đan, đối với Yêu thú mà nói, yêu đan còn thì người còn, yêu đan mất thì chính là thân tử đạo tiêu.
Mà loại yêu khí này trực tiếp đem yêu đan bao bọc lại, cơ thể của hi văn lúc này lại lớn ra một chút, quyết định dùng thân thể cường hãn của yêu thú để chống lại lôi điện, rốt cục đạo lôi điện thứ tám cũng bổ xuống. thân thể khi cùng lôi điện tiếp xúc, lại phát ra âm thanh kim loại va chạm, nàng bị đánh đến mức nằm bẹp trên mặt tế đàn.
Nhưng khi đến đạo lôi điện thứ 9 đánh xuống, thần sắc Hi Văn lại có chút ngưng trọng, nổi lên thêm vài phần khẩn trương. Mà bầu trời cũng đột nhiên sôi trào, mây đen quay cuồng rít gào, phía dưới mây đen cũng tạo thành một điện võng thật lớn, nhất thời tất cả đều là một màu tử kim, thêm vào tiếng sấm,bao phủ toàn bộ bầu trời không sót một mảng.
Nhất thời toàn bộ thiên địa dường như ngoài bỏ lôi điện ra, không còn một cái gì khác.
“Lôi Đại Cang, đợt lôi kiếp này, tựa hồ so với dự liệu của ta còn lợi hại hơn một chút, hay là chúng ta chuồn thôi.”
Trên mặt đất trong tai Dương Khải Kỳ truyền đến âm thanh của Lôi Đại Cang, hắn đối với yêu thú đang độ kiếp này đã nảy sinh tâm lý thoái lui, đối với lôi điện bậc này, cho dù là Tiểu sư thúc tổ năm xưa cũng không được mạnh như vậy,
“Đạo hữu yên tâm, kể cả có độ kiếp thành công thì cũng là lúc nó suy yêu nhất, hơn nữa chưa có gì đảm bảo là sẽ thành công cả, nếu Lôi huynh sợ hãi, có thể lui lại, haha, người bên chúng ta sẽ tiếp tục đi tới.”
Dương Khải Kỳ bắt được cơ hội sỉ nhục Lôi Đại Cang, hắn nhẹ nhàng cười, không chút hoang mang truyền âm trả lời.
“Hừ, ai sợ ai, bổn tọa xem xem, các ngươi làm thế nào lấy được vật đó.”
Lôi Đại Cang nghe được lời này của Họ DƯơng, trong lòng cực kỳ tức giận, lão quát lớn với đám thuộc hạ.:
“Chúng ta đi”
Lúc này, dưới lòng đất, trong địa động khổng lồ rộng đến hàng ngàn trượng. vô số đạo lôi điện đánh xuống, liều mạng đánh vào phía trên cơ thể của Hi Văn, thanh thế cũng thật sự kinh người.
Lấy mắt thường có thể thấy được sinh cơ của hi văn nhanh chóng yếu đi, qua đợt lôi điện thứ chín vừa xong, sinh cơ của nàng không ngừng tụt xuống.
Đợt lôi điện thứ chín nhanh chóng chấm dứt, Hi Văn phun ra vô số máu huyết nhuộm đầy mặt tế đàn, nàng vô cùng không cam lòng, thế nhưng lúc này đợt lôi điện thứ 10 lại lập tức bắt đầu.
Cơ hồ điện võng so với lúc trước còn nhiều hơn gấp đôi, hùng hổ đánh xuống. Hi Văn phát ra tiếng gầm rú kinh thiên động địa, yêu khí mặt ngoài trong phút chốc chỉ còn lại chút kim sắc tán loạn, phụ cận cũng bị tiếng sấm chấn động khẽ run lên. Đột nhiên bên kia mặt đất nổi lên một trận run rẩy kịch liệt, tiếp theo một tiếng kêu thảm thiết vang ra, lập tức Hi Văn bị một đạo tử lôi đánh thẳng vào ngực. một vết rách khủng khiếp được tạo ra, nàng bị đánh bay khỏi tế đàn rơi xuống bên cạnh nơi nhốt thanh lôi hỏa, miệng nàng không ngừng vang lên âm thanh thống khổ.
Đạo lôi điện thứ mười một lại hình thành, dường như thiên đạo muốn hủy diệt tận gốc tồn tại muốn chống lại thiên đạo, Tử Kim lần này khiến cho Hi Văn cảm thấy mình không còn cơ hội nào cả, nàng nằm trên mặt đất, từ vô số vết hương, vô số yêu huyết chảy ra, nàng dường như đã cam chịu số phận giống như các vị tổ tông yêu thú đời trước.