Thời gian uống cạn nửa chén trà chậm rãi trôi qua, mấy người Lăng Phong cùng Quan Tiểu Thất đã tiến vào truyền tống thông đạo, hiện tại đã chỉ còn khoảng một trăm người chưa rời đi.
Nam Cung Tiêu Tiêu ngồi trên lưng Lôi Hoàng, cau mày, trong lòng không ngừng cầu nguyện, hi vọng Tiêu Phàm có thể đến kịp.
Rất nhanh, một trăm người còn lại cũng đều đi hết, nhịp tim Nam Cung Tiêu Tiêu cũng bắt đầu tăng tốc, con ngươi thỉnh thoảng nhìn về phía truyền tống thông đạo.
Trong lòng của hắn thậm chí hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ Phong Lang cố ý đang gạt hắn?
Sau đó hắn lại lắc đầu, tình nghĩa huynh đệ giữa Phong Lang và Tiêu Phàm tuyệt đối không yếu hơn hắn, nếu như Tiêu Phàm xảy ra sự tình, Phong Lang tuyệt đối sẽ không rời đi.
“Tiêu Phàm không phải sẽ không xuất hiện chứ?” Lôi Hoàng cũng có chút ngồi không yên,
“Không đâu, lão tam nhất định sẽ xuất hiện.” Nam Cung Tiêu Tiêu cắn răng nói, hắn tin tưởng Tiêu Phàm sẽ tới.
Lôi Hoàng bất đắc dĩ, quay đầu thoáng nhìn, đột nhiên hét lớn: “Nhanh, truyền tống thông đạo sắp biến mất!”
Nam Cung Tiêu Tiêu nghe vậy, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, khi hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khe hở không gian đang chậm rãi thu nhỏ, một khi khe hở không gian biến mất, bọn họ có muốn rời đi cũng đều khó có khả năng.
Thần sắc Nam Cung Tiêu Tiêu khẽ co rút, trong lúc nhất thời hắn không biết lựa chọn như thế nào.
Hồng hộc!
Đúng lúc này, một đạo kiếm mang từ đằng xa quét tới, giống như một viên sao băng xẹt ngang chân trời, kiếm khí sắc bén chém hư không thành hai mảnh.
Khe hở không gian kia vốn chuẩn bị biến mất, vậy mà lại mở rộng, biến thành truyền tống thông đạo.
Nhưng Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Lôi Hoàng không quan tâm tới khe hở không gian, mà là nhìn về nơi phát ra kiếm mang, chỉ thấy hai thân ảnh đang nhanh chóng chạy về phương hướng này.
Nhìn thấy một đạo hắc ảnh trong đó, trên mặt hai người Nam Cung Tiêu Tiêu cuối cũng cũng lộ ra nụ cười xán lạn, sau đó hai người không chút do dự xông vào truyền tống trong thông đạo.
Gần như đồng thời, hai thân ảnh ở xa kia cũng nhanh chóng bay đi vào, trong chốc lát, khe hở hư vô tạo thành truyền tống thông đạo biến mất.
......
Hỗn Độn Hải bên ngoài Thần Chi Kiếp Địa, tại vị trí truyền tống thông đạo, hai đội tu sĩ đứng phân biệt hai bên, khí tức cuồng bạo từ trên những người này tản ra.
Trong đó có một đội khoác áo bào đen, đang bao vây lấy truyền tống thông đạo, dẫn đầu đoàn người này không phải người khác, chính là Chiến Thiên Hạ mà Tiêu Phàm đã từng gặp.
Thần sắc Chiến Thiên Hạ băng lãnh nhìn vào trong truyền tống thông đạo, hắn rất muốn biết bên trong Chúng Thần Mộ Địa, Tiêu Phàm còn sống hay không.
Sau lưng hắn đều là cường giả Chiến Thần Cảnh hậu kỳ do chính hắn tuyển chọn tỉ mỉ.
Nếu như Tiêu Phàm không chết, Chiến Thiên Hạ chắc chắn sẽ cho Tiêu Phàm một kích lôi đình, đối với Tiêu Phàm, Chiến Thiên Hạ vô cùng thận trọng, bởi vì Tiêu Phàm là Tu La điện chủ.
Mặt khác, hắn đã biết chuyện Tiêu Phàm chém giết Minh La, Chiến Thiên Hạ rất rõ ràng thực lực Minh La, thời điểm hắn tiến vào Chúng Thần Mộ Địa đã là tứ biến Chiến Thần, có rất ít người cùng cấp có thể là đối thủ của hắn.
Chiến Thiên Hạ còn nhớ rõ lần thứ nhất nhìn thấy Tiêu Phàm, Tiêu Phàm vẫn chỉ là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong mà thôi, ngắn ngủi mấy tháng đã có thể chém giết tứ biến Chiến Thần, điều này đủ để chứng minh thực lực cùng thiên phú biến thái của Tiêu Phàm.
Mà bây thời gian đã trôi qua hơn nửa năm, ai biết Tiêu Phàm đã đạt đến cấp độ gì.
Nghĩ đến việc này, ánh mắt Chiến Thiên Hạ không khỏi nhìn về phía một đội nhân mã đối diện, tất cả những người kia đều khoác chiến bào màu đỏ, mang theo mặt nạ màu đỏ, chỉ để lộ ra đôi mắt hiện ra quang mang khát máu.
Bọn họ nhân số không nhiều lắm, chỉ có mười tám người, nhưng trên thân mỗi người đều phát ra khí tức cửu biến Chiến Thần.
Mười tám người này cưỡi trên mười tám con huyết sắc báo thân hình to lớn, dài đến ba trượng, cả người phát ra một luồng sức mạnh cuồng dã.
Miệng bọn chúng lộ ra răng nanh, nhìn qua vô cùng dữ tợn, mười tám huyết sắc báo này không phải Hồn thú bình thường, mà là Huyết Long Báo, trên thân chúng ẩn chứa một tia Long Huyết Mạch.
Nhìn thấy trận thế của bọn họ, Chiến Thiên Hạ cũng cảm thấy sợ hãi, không dám cùng bọn họ tranh phong, hắn biết những người này cũng vì Tiêu Phàm mà đến, vừa vặn phù hợp ý nguyện của hắn.
“Hi vọng Huyết Đồ Thập Bát Kỵ này có thể giết chết Tiêu Phàm, ta đỡ phải lãng phí thời gian.” Trong lòng Chiến Thiên Hạ nghĩ thầm, chỉ là khi vừa nhắc tới mấy chữ Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, hắn không khỏi có chút ngưng trọng.
“Ha ha, cuối cũng cũng ra ngoài!” Đột nhiên, một tiếng cười to từ bên trong truyền tống thông đạo truyền đến, ngay sau đó, mấy đạo thân ảnh thoáng hiện ra.
Nhưng khi bọn hắn cảm nhận được khí thế trên người Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ, thân thể tựa như rơi vào hầm băng.
Trong lòng bọn họ vô cùng thắc mắc, họ không phải đã phá Chiến Thần cảnh sao? Chiến Thần cảnh không phải cường giả đứng đầu Chiến Hồn đại lục, tại sao chỉ thấy khí tức trên người Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, bọn họ ngay cả thở cũng không được?
Trong nháy mắt, trong lòng mấy người đều có loại cảm giác thất bại, truy cầu cả đời, thật vất vả mới đột phá được Chiến Thần cảnh, thế mà bây giờ vẫn chịu không được áp lực của người khác!
“Tu sĩ Chiến Thần điện tới.” Ở bên đám người của Chiến Thần điện đột nhiên truyền đến một giọng nói, chỉ thấy một lão giả khoác áo bào đen lạnh lùng nhìn lên truyền tống trận.
Các tu sĩ vừa ra khỏi truyền tống nghe thấy vậy, mấy người của Chiến Thần điện vội vàng bây về phía Chiến Thiên Hạ, ánh mắt không khỏi liếc nhìn Huyết Đồ Thập Bát Kỵ một cái.
“A ~” Đột nhiên có tiếng kêu thảm truyền đến, dọa cho đám tu sĩ Chiến Thần điện phát sợ.
Dưới ánh mắt của bọn hắn, một đạo huyết ảnh lướt qua, mấy người không phải tu sĩ Chiến Thần điện, bỗng hóa thành một trận huyết vụ biến mất giữa hư không, có mấy người không kịp hét thảm đã bỏ mình, đến chết cũng không biết mình chết như thế nào.
Trên không trung chỉ thấy một tu sĩ cả người khoác chiến bào màu đỏ đứng lơ lửng trên không, ánh mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào trong truyền tống thông đạo.
Mà việc này, chỉ là vừa mới bắt đầu, chỉ cần là tu sĩ từ trong truyền tống thông đạo đi ra mà không phải người của Chiến Thần điện người, toàn bộ sẽ bị tu sĩ khoác chiến bào màu đỏ kia chém giết hầu như không còn, tình cảnh vô cùng máu tanh.
Thời gian chỉ trong mười nhịp hô hấp, bên ngoài truyền tống thông đạo đã biến thành một mảnh Tu La, máu tươi đầy trời, tay cụt chân cụt rơi đầy đất.
Những tu sĩ Chiến Thần điện vừa từ trong truyền tống thông đạo đi ra nhìn thấy một màn này, không khỏi rùng mình một cái, may mắn bọn hắn là người của Chiến Thần điện, nếu không bọn hắn cũng đã chết.
“Phó điện chủ, Huyết Đồ Thập Bát Kỵ này cũng quá bá đạo!” Một lão giả áo bào đen sau lưng Chiến Thiên Hạ híp híp hai mắt nói, thiếu chút không nhịn được liền xông lên.
Một lão giả áo xám cũng nhíu mày một cái, chán ghét nhìn hành vi máu tanh của Huyết Đồ Thập Bát Kỵ
“Chiến Thiên Nhất, Chiến Thiên Nhị, đây là mệnh lệnh của điện chủ đại nhân, chẳng lẽ các ngươi muốn phản đối sao?” Chiến Thiên Hạ hừ lạnh một tiếng.
“Thế nhưng Huyết Đồ Thập Bát Kỵ này là dị tộc, chúng ta cứ trơ mắt nhìn tu sĩ của Chiến Hồn đại lục bị dị tộc giết chết sao?” Lão giả áo bào đen vẫn có chút không cam lòng nói.
“Chiến Lão Nhị, đừng nói ta không dặn dò ngươi, ngươi cần phải biết rằng, hậu quả khi chống lại mệnh lệnh của Điện Chủ đại nhân là gì.” Chiến Thiên Hạ trừng mắt nhìn lão giả áo bào đen, sau đó lại nói: “Dù sao để những người này sống sót rời đi, cũng sẽ đối địch với chúng ta, không bằng chết ở chỗ này.”
Chiến Thiên Nhị nghe vậy, thầm toát mồ hôi lạnh, hắn không khỏi nhìn về phía Chiến Thiên Nhất, nhưng Chiến Thiên Nhất chỉ nhàn nhạt lắc đầu.
Lúc này, cuộc đồ sát vẫn tiếp tục, tu sĩ Chiến Hồn đại lục, không biết đã có bao nhiêu người chết dưới tay Huyết Đồ Thập Bát Kỵ này.
“Dừng tay!” Đột nhiên, một tiếng gầm từ đằng xa truyền đến, ngay sau đó, một luồng khí thế cuồng bạo từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn tới.
Hư không thậm chí còn xuất hiện mấy đạo chưởng cương cùng kiếm mang, bay thẳng về phía Huyết Đồ Thập Bát kỵ, cả đất trời cũng bắt đầu rung chuyển.