Vô Thường

Chương 828: Chương 828: Giết chết đệ tử Thiên Thánh Cung




Ngũ Triêu Dương cho rằng đã phong bế được kinh mạch Đường Phong, kỳ thực lúc hắn động thủ Đường Phong đã không chế cương khí lưu động, làm bộ như mình bị phong ấn.

Linh Quyết là công pháp chỉ có nhân tài Thủ Linh mới có thể tu luyện, điều kiện tu luyện cực kỳ hà khắc, chỉ khi thân ở trong linh mạch mới có thể tu luyện, điều kiện tu luyện tu luyện hà khắc như thế, sao lại không có tác dụng đặc thù chứ? Thượng tiền bối trước khi chết đã đem công pháp này giao cho Đường Phong, bảo hắn tìm giúp y bát truyền nhân, vì thế nên Đường Phong mới có điều kiện tu luyện, nếu không hắn cũng không cách nào ly khai Vân Hải Chi Nhai.

Chỉ có điều loại chuyện này, Thượng tiền bối biết rõ, Đường Phong cũng đoán được, chỉ có điều cả hai không nói mà thôi.

Hôm nay Linh Quyết của Đường Phong chỉ mới luyện tới cảnh giới thứ nhất, nhưng đề thăng do Linh Quyết mang lại làm cho thực lực Đường Phong tăng lên rất lớn. Vô Thường Quyết có Linh Quyết hỗ trợ, công hiệu tăng lên hai thành, làm cho Đường Phong bất kể là tu luyện hay chiến đấu cũng có thể nhanh chóng hồi phục cương khí hơn so với dĩ vãng.

Mượn dùng âm hồn Bích Kinh Thần, hiện tại Đường Phong chính là Linh giai trung phẩm cao thủ, muốn đánh lén giết chết hai tên Linh giai hạ phẩm đang chú ý đến Tứ Nương quả thực dễ dàng.

Nhưng tốc độ phản ứng của Ngũ Triêu Dương lại quá nhanh, Đường Phong đánh lén hắn không thể làm hắn tổn thương chút nào, điều này làm cho Đường Phong rất tiếc hận.

Thực lực đến trình độ của Ngũ Triêu Dương, không phải là quả hồng mềm mà ai cũng có thể bóp.

- Phụ nhân kia dừng tay!

Đột nhiên Ngũ Triêu Dương nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Tần Tứ Nương, nghiêm nghị nói một câu.

Vừa rồi một kiếm của Tần Tứ Nương quét trúng hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung, dù chưa trí mạng, nhưng cũng chịu ít nhiều thương tổn, hai người này phí lực rất lớn mới có thể dập tắt hỏa diễm đang thiêu đốt, chưa hoàn hồn lại, công kích của Tứ Nương lại giết đến. Ngũ Triêu Dương không thể bỏ mặc, nếu không hai người bọn họ vô cùng có khả năng chết trong tay Tứ Nương.

Viêm Nhật Kiếm trong tay Tần Tứ Nương dưới tác động của tiếng quát của Ngũ Triêu Dương đã dừng lại, tay cầm thần binh Viêm Nhật Kiếm, Hỏa Phượng ở sau lưng giương cánh muốn bay, quần áo hỏa hồng bay phất phới, nhiệt độ trong phạm vi mười dặm cao hơn trước rất nhiều.

- Đệ tử Thiên Thánh Cung ta làm sao ngươi có thể tùy ý giết chóc chứ?

Ngũ Triêu Dương thấy động tác Tứ Nương dừng lại, ngoài miệng nói một câu, ý đồ dùng danh tiếng Thiên Thánh Cung dọa Tứ Nương sợ.

Tứ Nương không để ý đến Ngũ Triêu Dương, mà nhìn như hỏi thăm Đường Phong, trên miệng nói khẽ:

- Ý của Phong thiếu chính là ý của ta!

Đường Phong cười cười, trong miệng nói một chữ:

- Giết!

Âm thanh thanh thúy như Phượng gáy vang lên, bay thẳng lên trời cao, đôi cánh cực lớn sau lưng do Tứ Nương điều khiển bay lượn, đôi cánh mở ra, lại mạnh mẽ thu lại.

Ở phía dưới, thiên địa biến sắc, biển lửa có phạm vi hơn mười dặm vây quanh hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung.

- Ngươi dám!

Ngũ Triêu Dương giận dữ, hắn không nghĩ tới đi đến nơi này, lại đụng phải những tên hung thần ác sát này, không úy kỵ tên tuổi Thiên Thánh Cung chút nào, đệ tử Thiên Thánh Cung trước mặt họ nói giết liền giết, không cho chút mặt mũi nào.

Mới vừa rồi Đường Phong đánh lén giết chết hai đệ tử, là sai lầm của hắn, nhưng lúc này hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn người của mình bị giết trước mặt hắn chứ?

Bước chân của hắn vừa động, sát cơ của Đường Phong đã khóa chặt hắn lại, Ngũ Triêu Dương oán hận nhìn Đường Phong, nhưng không dám tiến lên cứu viện.

Đối mặt với sự đề phòng của một Linh giai trung phẩm, Ngũ Triêu Dương không có tin tưởng sẽ đột phá được.

Biển lửa có phạm vi hơn mười dặm tụ tập một chỗ, bao vây hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung vào bên trong. Ánh lửa phóng lên trời cao, tuy hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung bị thương, nhưng không phải không có lực hoàn thủ, đang muốn ra tay mở đường máu, nhưng ở bên trong biển lửa có thể đốt cháy hồn phách này, không có tư cách giãy dụa.

Trong chớp mắt, cương khí toàn thân như bốc hơi, biến mất vô tung vô ảnh, quần áo tóc bị đốt thành tro bụi, hai người muốn há miệng kêu thảm, nhưng lại không thể phát ra âm thanh nào.

Vốn ngọn lửa màu hỏa hồng, nhưng khi thiêu đốt ba tức thời gian liền biến thành màu trắng, hỏa diễm chiếu rọi lên khuôn mặt âm trầm bất định của Ngũ Triêu Dương, dù cường đại như hắn, nhưng đứng trước hỏa diễm màu trắng này trên trán cũng phải đổ mồ hôi.

Đường Phong cũng thế, độ nóng của hỏa diễm màu trắng rất cao, nhìn thấy Tứ Nương khu động kiếm linh gia thân, Bạch Chích Cương Khí đã đề thăng đến cực hạn, nếu không phải mình bây giờ một Linh giai trung phẩm, có thể chịu nổi sao?

Sức nóng như vậy, đừng nói Linh giai hạ phẩm, dù là Đường Phong bị đốt trong một lát, chỉ sợ bị đốt thành tro bụi.

Thời gian hỏa diễm màu trắng thiêu đốt rất ngắn, Tứ Nương huy động Viêm Nhật Kiếm trên tay một cái, Hỏa Phượng Hoàng vung cánh sau lưng hóa thành một đạo hồng quang, tiến vào Viêm Nhật Kiếm, không khí nóng bỏng lập tức hạ xuống.

Sắc mặt Ngũ Triêu Dương như nhỏ máu nhìn lại, chỉ thấy vị trí hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung vừa rồi bị đốt thành tro bụi, ngay cả thi thể cũng hóa thành tro bụi, bị gió thổi qua, tiêu tán không còn.

Sắc mặt Tứ Nương tái nhợt, bước chân có chút lảo đảo bất ổn, xem ra bộc phát trong thời gian ngắn vừa rồi bản thân của nàng cũng chịu phụ tải không nhỏ.

- Phong thiếu, giao hắn cho ngươi, ta đi chiếu cố Manh Manh.

Tứ Nương gật đầu với Đường Phong, quay đầu về hướng tiểu Manh Manh biến mất đi tới.

- Đi đi.

Đường Phong phất phất tay.

Có lẽ Tứ Nương mới tấn chức Linh giai không lâu, một chiêu có lực sát thương khủng bố vừa rồi đã làm cho nàng như nỏ mạnh hết đà, lưu lại đây cũng không làm được gì.

Đợi đến lúc Tần Tứ Nương rời đi, vẻ mặt lo lắng trên mặt Ngũ Triêu Dương mới biến mắt, nhìn chằm chằm về phía Đường Phong.

- Rốt cuộc ngươi là Thiên giai trung phẩm hay là Linh giai trung phẩm?

Ngũ Triêu Dương hỏi.

- Ngươi đoán xem!

Đường Phong nhìn hắn cười cười, tay cầm Độc Ảnh kiếm bước tới, bước chân lóe lên đã xuất hiện trước mặt Ngũ Triêu Dương, lật tay đánh ra một chiêu Phách Sát Kiếm, uy mãnh tuyệt luân đánh về phía hắn.

Thân hình Ngũ Triêu Dương lóe lên tránh né một kích này, mặt đất đã bị biển lửa vừa rồi nung khô, cho nên xuất hiện một khe hở vài chục trượng.

- Tiểu tử, ngươi biết lần này ngươi phạm bao nhiêu sai lầm hay không?

Ngũ Triêu Dương trốn tránh, không đánh trả, vừa trốn tránh vừa giáo huấn Đường Phong.

- Giết đệ tử Thiên Thánh Cung ta không nói, ngươi nên biết nếu Linh Mạch Chi Địa này bị người của Huyết Vụ Thành đoạt đi, sẽ có bao nhiêu người chịu khổ không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.