Vô Thường

Chương 905: Chương 905: Hắc Phượng trọng sinh




Oán hận cắn môi, Đường Phong vội vàng quay người chạy ra bên ngoài.

Đứng ở bên ngoài ba mươi dặm, nhìn hắc sắc hỏa diễm rơi xuống bên cạnh trứng Hắc Phượng, Đường Phong hưng phấn cười một cách ngây ngô, vừa mới nghe được âm thanh Phượng gáy là thật, âm thanh yếu ớt này phát ra từ trong trứng, sắp trọng sinh, tuyệt đối sắp trọng sinh.

Trong trứng Hắc Phượng trứng sinh cơ bừng bừng, xem ra đã có dấu hiệu muốn thức tỉnh!

Đường Phong đặt mông ngồi xuống, cố gắng bình ổn thân thể đang kích động run lên. Nếu không có Thiên Nhân Hợp Nhất Chi Cảnh, tập trung tinh thần cao độ, thì đúng là mệt muốn chết.

Nhưng bây giờ, Hắc Phượng sắp trọng sinh, Đường Phong cũng không cần phải chờ đợi trong lo lắng.

Lúc này hắn đã có thể buông lỏng, Đường Phong lại trực tiếp ngủ đi.

Đang ngủ say, Đường Phong mơ thấy một giấc chiêm bao! Từ khi thực lực đạt tới Địa giai, Đường Phong chưa bao giờ nằm mộng, nhưng hôm nay, giấc mơ đã biến mất từ lâu lại xuất hiện trong đầu.

Trong mộng, Hắc Phượng phá trứng trọng sinh, nhưng lại không phải toàn thân đen kịt như trong tưởng tượng, ngược lại nó hóa thân thành bộ dáng hồng sam nữ tử, toàn thân vàng óng ánh, trông rất xa hoa đẹp mắt, khi mình đứng trên người Hắc Phượng, Hắc Phượng mở hai cánh ra, vỗ cánh liền vượt qua khoảng cách trăm dặm, tốc độ như điện, giống như ánh sáng, nhanh không thể diễn tả nổi, đứng trên người Hắc Phượng

không có cảm giác chấn động chút nào, vững vàng như đứng trên đất bằng.

Thời điểm bay lên, đột nhiên trước mặt xuất hiện ba đạo thân ảnh cản đường, khuôn mặt của ba người này rất xa lạ, nhưng quần áo trên người của họ đã làm bại lộ thân phận của họ.

Ba đồng tử củaThiên Cốc Phúc Lộc Thọ, thực lực đều đạt đến cảnh giới Linh giai thượng phẩm.

Cầm đầu là Phúc đồng tử nói:

- Đường Phong, đem Thiên Cơ trận pháp giao ra đây, đây là vật của Thiên Cốc.

Lộc đồng tử tiếp một câu:

- Giao ra đây.

Cuối cùng là Thọ đồng tử lạnh lùng nói:

- Nếu không chết!

Ba người này vừa nói dứt lời, Hắc Phượng hé miệng ra, một đạo Hắc Viêm bay ra, trực tiếp đốt ba đồng tử thành hỏa nhân.

Sau khi tiêu diệt ba đồng tử Phúc Lộc Thọ, Hắc Phượng biến hóa nhanh chóng, biến thành bộ dáng hồng sam nữ tử trong Thánh cung, Đường Phong ngạc nhiên phát hiện, mình đang cưỡi trên bờ eo của nàng, tư thế rất mập mờ, không đợi Đường Phong kịp phản ứng thì đã có chuyện phát sinh, hồng sam nữ tử liền mạnh mẽ quay đầu lại, hung dữ nhìn chằm chằm vào Đường Phong:

- Xú tiểu tử, ngươi lại dám cưỡi lên người lão nương, ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn!

- Hiểu lầm ah!

Đường Phong thuận miệng kinh hô, vội mở mắt ra.

Bốn phía đều im ắng, chỉ có tiếng côn trùng và chim hót kêu vang, trên ót đổ mồ hôi lạnh, Đường Phong cũng thở gấp.

Ác mộng! Chính là ác mộng! Nếu không làm sao mình có thể mơ một giấc mơ vô căn cứ như vậy? Ba đồng tử Phúc Lộc Thọ xuất hiện thì bỏ đi, trong tiềm thức của mình thì Thiên Cốc chính là đại địch, nhưng hồng sam nữ tử lại bị mình cưỡi dưới háng, đó là chuyện không thể nào.

Lau mồ hôi trên trán, Đường Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy bầu trời không mây, trời xanh gió mát, mặt trời rực rỡ.

Vừa cảm khái một tiếng, Đường Phong mạnh mẽ đứng dậy, không đúng! Hắc Phượng sắp trọng sinh, Tà Ngô Đồng phải dẫn động thiên địa tà hỏa, bầu trời phải đầy mây đen mới đúng, làm sao được như hiện tại chứ?

Xung quanh một chút động tĩnh cũng không có.

Đường Phong chạy đến nơi đặt trứng Hắc Phượng xem xét, trong nội tâm xuất hiện cảm giác bất an, chẳng lẽ trong thời gian mình ngủ say, Hắc Phượng đã trọng sinh... Sau đó tung cánh bay đi?

Khoảng cách ba mươi dặm, Đường Phong thi triển Tá Thi Hoàn Hồn có được thực lực Linh giai trung phẩm, chỉ trong mấy tức công phu liền đến.

Đưa mắt nhìn quanh, trên mặt đất chỉ còn lại một quả trứng đen kịt, nhìn qua không có gì lạ, chỉ có màu sắc và quả trứng lớn một chút mà thôi, trong lòng Đường Phong thở ra.

Tràng diện này... So với tưởng tượng của mình còn không tốt hơn.

Trong trứng Hắc Phượng đã không còn chút sinh cơ nào phát ra, cũng hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng Hắc Phượng lại không có trọng sinh.

Thất bại? Đường Phong há hốc mồm. Lắc đầu cố gắng thả thần thức ra cảm ứng một phen, xác định trứng Hắc Phượng không có sinh cơ, hoàn toàn biến thành một vật chết.

Không có khả năng! Trước khi mình ngủ say, trong trứng Hắc Phượng còn tản ra dấu hiệu hài lòng, nhưng mình chỉ ngủ một hồi, nơi đây lại không có ngoại nhân tiếp cận, không có đạo lý đột nhiên lại thất bại.

Sinh mệnh lực của Phượng chi nhất tộc cực kỳ ương ngạnh, tuy Hắc Phượng trước mắt lại không có năng lực dục hỏa trọng sinh Hỏa phượng, cho nên Đường Phong vẫn không tin nó cứ như vậy mà chết đi.

Mình đặt nó trong Mị Ảnh Không Gian lâu như vậy mà vẫn không có chuyện gì, tại sao trong thời gian ngắn như vậy lại mất đi sinh cơ?

Còn nữa, tại sao Tà Ngô Đồng lại biến thành như vậy? Tuy Tà Ngô Đồng có chút khó nhìn, chẳng qua là một khúc mộc côn đen kịt, nhưng luận tính chất và màu sắc, không phải mộc côn bình thường có thể so sánh, nhưng hiện tại, Tà Ngô Đồng nằm bên cạnh trứng Hắc Phượng, hoàn toàn biến thành một khúc củi!

Đường Phong cau mày thò tay đụng vào Tà Ngô Đồng, rất ngạc nhiên khi phát hiện Tà Ngô Đồng lại biến thành tro tàn, tàn cây rơi xuống đất, giống như tinh hoa trong nó đã biến mất toàn bộ.

Hồng sam nữ tử đã từng nói qua, thời điểm Hắc Phượng trọng sinh, Tà Ngô Đồng sẽ thay thế nội đan, tồn tại trong cơ thể Hắc Phượng. Chẳng lẽ tinh hoa của Tà Ngô Đồng đã bị trứng Hắc Phượng hấp thu, cho nên mới có biến hóa trước mắt?

Nhưng nếu giải thích như vậy, tại sao trứng Hắc Phượng lại trầm lắng đến như vậy, nó nên có sinh cơ mới đúng chứ.

Nín thở lắng nghe âm thanh, Đường Phong dán tai lên trứng Hắc Phượng, quả trứng vốn nóng hổi lúc này biến thành lạnh buốt, lạnh buốt giống như tâm tình của Đường Phong, xem xét nửa ngày, trong trứng Hắc Phượng không còn chút động tĩnh nào.

Đường Phong gấp gáp, cũng bất chấp có tiết kiệm Hỏa Phượng chi huyết hay không, vội vàng lấy Huyết Tủy Ngọc Bình trong Mị Ảnh trong không gian ra, nhỏ một giọt Hỏa Phượng chi huyết lên trứng Hắc Phượng.

Hắc Phượng phải sống lại, sau đó nghĩ biện pháp đi tìm hồng sam nữ tử, dù có khó khăn, nhưng không phải là chuyện không thể. Nếu trứng Hắc Phượng triệt để tử vong, khi đó phiền toái sẽ rất lớn.

- Sống lại cho ta!

Đường Phong gầm lên đến khàn cả giọng.

Không có động tĩnh rõ rệt, chỉ có điều sau khi nhỏ Hỏa Phượng chi huyết vào trứng, nó lại biến mất rất quỷ dị, vỏ trứng vốn đen như mực lúc này lại xuất hiện một tia đỏ ửng, sau đó biến mất không thấy gì nữa, trứng Hắc Phượng lại không có biến hóa.

Đường Phong lẳng lặng đứng yên chờ đợi một lát, sau đó phất tay dùng thêm một giọt Hỏa Phượng chi huyết nữa.

Hỏa Phượng chi huyết dung nhập vào trong trứng Hắc Phượng, nhưng lại không có động tĩnh xảy ra.

Đường Phong gấp đến độ đổ mồ hôi trán, dùng sức úp ngược Huyết Tủy Ngọc Bình xuống, nhưng không có thứ gì chảy ra, tám giọt Hỏa Phượng chi huyết, sáu ngày trước dùng sáu giọt, hai giọt vừa rồi, đã dùng hết toàn bộ.

Xong, triệt để xong rồi. Nếu Hồng sam nữ tử kia biết rõ Hắc Phượng đã bị mình giết chết, chắc chắn nàng sẽ tìm mình tính sổ, lửa giận thượng cổ linh thú, dù là Đường Phong cũng phải suy nghĩ kỹ.

Chẳng lẽ ngủ một giấc lại xuất hiện biến hóa lớn như vậy? Đường Phong suy nghĩ mãi mà chẳng ra, đặt mông ngồi xuống đất, dựa lưng vào trứng Hắc Phượng, cười khổ không thôi.

Theo như lời hồng sam nữ tử nói, xác xuất Hắc Phượng trọng sinh thành công rất lớn, không có đạo lý lại xuất hiện tình huống này, mình ở bên cạnh quan sát, không có xuất hiện bất cứ sai lầm gì.

Đợi thêm một tý... Trọng sinh...

Hắc Phượng trọng sinh và Linh Khiếp Nhan có được thân thể mới cũng có đạo lý tương tự.

Đường Phong nhớ rõ lúc trước Linh Khiếp Nhan đã nói với mình, nếu nàng muốn có thân thể chính thức thuộc về nàng, phải trải

qua ba bước, tố thể, hoạt huyết, cố thần!

Tố thể có Tái Sinh Thạch, tinh hồn của Linh Khiếp Nhan sẽ tiến vào trong tảng đó đó, cố thần có linh nhũ, ngâm vào trong linh nhũ, tinh hồn của Linh Khiếp Nhan và Tái Sinh Thạch sẽ dung hợp làm một, mà hoạt huyết, phải dùng máu tươi của mình mới được, hơn nữa còn cần một lượng máu rất lớn.

Nếu như Hắc Phượng trọng sinh cũng chia ra làm ba bước này, tố thể và cố thần không cần quan tâm tới, dù sao hồn phách Hắc Phượng và thân thể đều ở bên trong trứng, thứ duy nhất cần quan tâm chính là hoạt huyết.

Có tám giọt Hỏa Phượng chi huyết hoạt huyết cho nó, có lẽ đã đủ rồi, nhưng tình huống này hiện giờ không thể nào giải thích, vạn nhất đến bước hoạt huyết mà không đủ máu cho nên Hắc Phượng trọng sinh mới thất bại?

Đường Phong càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn, mạnh mẽ đứng dậy, Đường Phong tiện tay đem một thanh dao găm Thiên binh trong Mị Ảnh Không Gian ra, tán cương khí đi, khẽ cắn môi dùng dao cắt một đao lên cổ tay.

Máu tươi lập tức bắn ra, Đường Phong đưa miệng vết thương chạm vào trứng Hắc Phượng, máu tươi như một dòng suối nhỏ tưới lên trứng Hắc Phượng, bề mặt trứng Hắc Phượng bị máu tưới lên biến thành đỏ thẳm.

Không giống với Hỏa Phượng chi huyết, trứng Hắc Phượng lần này không có hấp thu, tùy ý để máu tươi của Đường Phong từ phía trên chảy xuống, máu tươi rơi xuống mặt đất.

- Đây là bổn thiếu gia chúc phúc cho ngươi, nhanh sống lại cho ta!

Khóe mắt Đường Phong đỏ như máu, dù là ai chảy nhiều máu như vậy mà không tức giận chứ, trong nội tâm tức giận.

Máu tươi tưới hơn phân nửa diện tích trứng Hắc Phượng, nhưng nó không có dấu hiệu hấp thu, ngược lại trên mặt đất đã biến thành màu đỏ tươi.

- Đây là Tiếu thúc, Đoạn thúc chúc phúc!

Máu tươi tiếp tục bắn ra.

Trứng Hắc Phượng không phản ứng chút nào, hai đại sát thần quá vô dụng.

- Đây là Tứ Nương và tiểu Manh Manh chúc phúc!

Hai mẫu tử này cũng mặc kệ.

- Đây là Lại tỷ, Tiểu Nhã, Lưu Tô sư tỷ chúc phúc!

- Đây là Linh Khiếp Nhan,Thi Thi, Bảo nhi, Mộng nhi, Tiểu Thiên, Tiểu Điệp chúc phúc!

Mọi người trong Yên Liễu Các đều bị Đường Phong thì thầm lượt, thiếu chút nữa tên của cừu nhân cũng đem ra, nhưng trứng Hắc Phượng vẫn không có biến hóa gì, ngược lại trong khoảng thời gian này huyết dịch điên cuồng chảy xuống, làm cho khí lực của Đường Phong nhanh chóng biến mất, cảnh vật trước mắt hắn đã hỗn loạn.

Mạnh mẽ cắn răng một cái, vận chuyển cương khí trong cơ thể, huyết dịch giống như suối phun tiếp tục phun ra.

- Đây là hai vạn nữ tử Thiên Tú tông chúc phúc!

Đột nhiên một tiếng rắc giòn tan từ trứng Hắc Phượng truyền tới, Đường Phong sững sờ, chợt nhìn thấy vỏ trứng đen kịt vỡ ra một khe hở, không chỉ có như thế, trứng Hắc Phượng vốn chẳng có chút khí tức nào, giờ phút này lại xuất hiện một đạo khí tức và sinh cơ nhàn nhạt!

Khi xuất hiện những dấu hiệu này, trứng Hắc Phượng giống như xuất hiện một lối đi, làm cho huyết dịch của Đường Phong chảy ra nãy giờ dùng tốc độ mắt thường cũng thấy được đang dung nhập vào trong đó.

Vỏ trứng vốn đen kịt lúc này biến thành màu hồng rất quỷ dị!

Đường Phong vừa thu tay lại, đưa ngón tay sờ lên vết thương, máu rất nhanh được cầm lại, hắn dùng ánh mắt khẩn trương nhìn chằm chằm vào biến hóa của trứng Hắc Phượng.

Sinh cơ đã biến mất, lúc này trở nên mạnh mẽ, linh khí chấn động càng ngày càng mãnh liệt, theo sau đó là âm thanh ken két, trứng Hắc Phượng xuất hiện vết rạn càng ngày càng nhiều.

- Cái này...

Đường Phong đè nén kích động trong lòng, vô cùng chờ mong. Tuy không biết trứng Hắc Phượng sống lại có liên quan gì đến máu tươi của mình hay không, nhưng lúc tuyệt vọng thì xuất hiện hy vọng, dù là ai cũng kìm được vui mừng xuất hiện trong lòng. Thành viên của Phượng chi nhất tộc, quả nhiên không phải dễ dàng chết đi như vậy!

Hô hấp của Đường Phong càng ngày càng dồn dập, dù hắn có điều chỉnh tâm tình thế nào, tiếng tim đập cứ như tiếng trống hội, vang lên thùng thùng.

Sau đó là một âm thanh rất nhỏ truyền tới, trứng Hắc Phượng đen kịt vỡ ra tung tóe, vỏ trứng đen kịt hóa thành vô số mảnh nhỏ, nhưng lại không bay ra bốn phía, mà nó lại biến thành một cổ năng lượng hắc ám, giống như mạng nhện đang vào nhau.

Đường Phong có đủ nhãn lực để nhìn ra được năng lượng hắc ám này có thể thôn phệ tất cả, chỉ thấy vị trí trung tâm của trứng, có một thứ màu đen như mực đang nhúc nhích.

Khi năng lượng hắc ám tiến vào trong thân thể nó, nó đứng không vững, dang rộng đôi cánh ra, một tiếng Phượng gáy thanh thúy từ trong miệng nó truyền ra.

Hắc Phượng trọng sinh!

Nhưng Đường Phong lại không thấy được nó dài ngắn thế nào, Hắc Phượng đang bị năng lượng hắc ám nồng đậm bao quanh, Đường Phong chỉ nhìn thấy trong bóng tối có một đôi mắt, đó là một đôi mắt Phượng tung hoành bế nghễ thiên hạ, dù không lớn nhưng cũng toát ra khí phách vô song, giống như cả thiên địa đều nằm ở dưới chân của nó.

Đầu váng mắt hoa, thiếu chút nữa Đường Phong té xuống. Mất quá nhiều máu, tâm tình thoải mái phập phồng, khi Hắc Phượng trọng sinh, Đường Phong cũng không thể chống đỡ tiếp được, trực tiếp té xỉu.

Sau ba mươi tức sau, Đường Phong đã tỉnh lại. Sức khôi phục của thân thể hắn vô cùng cường hãn, lập tức tỉnh lại, Đường Phong vội vàng nhìn khắp bốn phía, muốn tìm kiếm bóng dáng của Hắc Phượng, sợ nó thừa dịp thời điểm mình hôn mê bỏ đi mất.

Chỉ liếc một cái, Đường Phong liền sửng sốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.