Vô Thường

Chương 904: Chương 904: Thất bại?




Mười tức thời gian... Khoảng cách giữa mình và trứng Hắc Phượng là ba mươi dặm, dùng thực lực Thiên giai thượng phẩm chỉ sợ làm không được, chỉ có thi triển ra Tá Thi Hoàn Hồn mới có thể.

Hít sâu một hơi, Đường Phong bình ổn tâm tình kích động lại, lẳng lặng chờ đợi thời cơ.

Lại hai canh giờ trôi qua, khi trứng Hắc Phượng phát ra một tia rung động, Đường Phong biết cơ hội đã đến.

Tá Thi Hoàn Hồn! Cảnh giới Thiên giai thượng phẩm, lập tức tấn thăng lên Linh giai trung phẩm! Cương khí cường hoành bạo phát ra, Đường Phong không tiếc hao tổn, điên cuồng lao về phía trứng Hắc Phượng.

Trên mặt đất hắc sắc hỏa diễm bị trứng Hắc Phượng thôn phệ, đang biến mất với tốc độ rất nhanh, đưa mắt nhìn tới, thân thể Đường Phong đang đuổi theo hắc sắc hỏa diễm đang từ từ biến mất, song phương chỉ cách nhau đúng một trượng, đang lao tới gần trứng Hắc Phượng.

Được nửa đường, Đường Phong lấy trong Mị Ảnh Không Gian ra bình Huyết Tủy Ngọc Bình, mở miệng bình, một cảm giác nóng bỏng bốc lên, dù có cảnh giới Linh giai trung phẩm, Đường Phong vẫn bị cổ hơi nóng này làm bị phỏng, trên mặt bị nóng rát rất đau đơn, bất đắc dĩ đành phải thúc dục hộ thân cương khí, lúc này có cảm giác dễ chịu một chút.

Đưa mắt nhìn Hỏa Phượng chi huyết trong bình, Đường Phong phát hiện huyết dịch bên trong lăn tăn chuyển mình giống hệt như dung nham nóng chảy, đang không ngừng chuyển động trong bình, âm thanh ùng ục và bọt khí bốc lên, nhìn thấy đáng sợ đến cực điểm.

Năm tức! Đường Phong vọt tới trước mặt trứng Hắc Phượng, không kịp thở một cái, cẩn thận từng li từng tí nghiêng Huyết Tủy Ngọc Bình, từ trong miệng bình rơi xuống một giọt Hỏa Phượng chi huyết, nhỏ vào trên trứng Hắc Phượng.

Hỏa Phượng chi huyết giống như dung nham nóng chảy, sau khi rơi vào trứng Hắc Phượng, giống như dung nham rơi vào nước biển biến mất vào bên trong trứng Hắc Phượng, trong nháy mắt nó chút đỏ bừng, một ít nhiệt khí từ bên trong nó lan tràn ra ngoài.

- Thùng thùng...

Đường Phong nghe được rất rõ ràng, bên trong trứng Hắc Phượng truyền ra âm thanh tiếng tim đập, sinh cơ đang từ từ tăng lên, tăng lên đến một trình độ không thể tưởng tượng được.

- Vù vù...

Vừa làm xong chuyện này, hắc sắc hỏa diễm trên bầu trời lại rơi xuống, Đường Phong giống như tia chớp lui về phía sau, chạy trở lại ngọn núi cách đó ba mươi dặm, lúc này mới thở ra một hơi.

Sinh cơ! Sinh cơ bừng bừng, đang từ trong trứng Hắc Phượng phát ra, cảm thụ trước kia và bây giờ hoàn toàn khác nhau! Kinh ngạc nhìn Huyết Tủy Ngọc Bình trong tay, Đường Phong cảm khái không thôi.

Đây là công hiệu của Hỏa Phượng Niết Bàn chi huyết sao? Thuốc tiên chữa thương tốt nhất trên đời, có thể làm xương trắng mọc thịt, người chết sống lại, chỉ dùng một giọt, đã có thể làm sinh cơ trong trứng Hắc Phượng tăng lên một cách điên cuồng. Nếu vừa rồi nhỏ tám giọt thì không biết có hiệu quả gì?

Đường Phong không nỡ ah! Hỏa Phượng chi huyết, không phải thứ dễ dàng có được như vậy? Xem ra cả đời này của mình chỉ có một lần cơ hội có được Hỏa Phượng chi huyết.

Có thể tiết kiệm thì phải tiết kiệm, Hỏa Phượng chi huyết mình còn nhiều chỗ để dùng.

Nhỏ một giọt Hỏa Phượng chi huyết vào trứng Hắc Phượng, lúc này chu kỳ nó thôn phệ hắc sắc hỏa diễm ngắn hơn rất nhiều, trước khi cần một lượng thời gian mới có thể thôn phệ một lần, nhưng bây giờ không tới một canh giờ đã thôn phệ một lần, hơn nữa tình huống mỗi lần thôn phệ đều khác với trước kia, không chỉ thôn phệ hắc sắc hỏa diểm, ngay cả nhiệt độ trong phương viên trăm dặm cũng bị thôn phệ không còn.

Đường Phong âm thầm nhớ kỹ tất cả biến hóa, loại chuyện như Hắc Phượng trọng sinh mình vẫn chưa gặp qua bao giờ, cho nên không có chút kinh nghiệm nào, mà ngay cả Hồng sam nữ tử cũng không thể biết hết toàn bộ, dù sao nàng cũng là Hỏa Phượng Hoàng, không cần lo lắng vấn đề trọng sinh.

Tình huống này của Hắc Phượng vẫn tiếp tục thêm cả ngày, cũng không còn biến hóa nào khác cả. Chỉ có điều thời điểm mỗi lần thôn phệ hắc sắc hỏa diễm, trứng Hắc Phượng phát ra sinh cơ chấn động, giống như truyền đến tin tức cho Đường Phong.

Một tin tức khao khát.

Thứ mà nó khao khát, không thể nghi ngờ chính là Hỏa Phượng Niết Bàn chi huyết!

Ngày hôm sau, Đường Phong tìm cơ hội, lại tiến đến gần nhỏ lên trứng Hắc Phượng một giọt, sau khi trứng Hắc Phượng hấp thu Hỏa Phượng chi huyết, tuy trứng Hắc Phượng biến hóa không rõ ràng như ngày hôm qua, nhưng sinh cơ phát ra không thể nghi ngờ là cường đại hơn hôm qua một ít.

Sở dĩ mỗi ngày nhỏ một giọt Hỏa Phượng chi huyết, chính là do Đường Phong không nở sử dụng hết một lần, một nguyên nhân khác là sợ trứng Hắc Phượng không thể chịu nổi.

Nó dù sao chỉ là một quả trứng, nói cách khác, chính là một hài nhi chưa sinh ra! Dù trước kia nó rất cường đại, nhưng lúc này nó rất yếu ớt. Vạn nhất nó không thể nào thừa nhận hỏa kình bá đạo chứa trong Hỏa Phượng chi huyết, vậy thì lỗ lớn.

Hỏa Phượng chi huyết trong Huyết Tủy Ngọc Bình, vẫn còn đủ sáu lần, trên lý thuyết có thể đủ dùng, dù sao lúc đầu hồng sam nữ tử chỉ cấp cho Đường Phong có sáu giọt, có thêm hai giọt là do Đường Phong quấn quít không buông.

Mấy ngày kế tiếp, Đường Phong vẫn nhìn chằm chằm vào biến hóa của trứng Hắc Phượng, trong tâm tình khẩn trương còn mang theo cảm giác vô cùng lo lắng, giống như một ngươi sắp làm phụ thân, đang lo lắng chờ đợi hài từ sắp sinh của mình.

Mỗi mười hai canh giờ, Đường Phong sẽ tiến lên nhỏ một lần, nhỏ lên một giọt Hỏa Phượng chi huyết, sau đó nhanh chóng rút về, vài ngày sau, Hỏa Phượng chi huyết trong bình đã ít đi một nửa, khóe mắt Đường Phong cũng hồng lên, dù cùng một Linh giai cao thủ đại chiến sợ rằng cũng không mệt nhọc như vậy.

Nếu không có Vô Thường Quyết tự động vận chuyển, tùy thời bổ sung cương khí tiêu hao, dù thân thể có được làm bằng sắt cũng không thể chịu nổi.

Khẩn trương, chờ mong... Đủ loại cảm giác xuất hiện trong lòng, râu trên cằm Đường Phong cũng dài ra, hiện tại lộn xộn như một ổ gà, nhưng hắn không có thời gian đi quản.

Ngày thứ sáu, Đường Phong thừa dịp hắc sắc hỏa diễm biến mất liền vội vàng tranh thủ thời gian mười tức tiến đến bên cạnh trứng Hắc Phượng, vừa muốn đem Hỏa Phượng chi huyết nhỏ xuống, chợt nghe trong trứng Hắc Phượng truyền ra âm thanh Phượng gáy yếu ớt truyền ra.

Tuy âm thanh này rất nhỏ, nhưng là âm điệu lại không kém Hỏa Phượng Hoàng bao nhiêu, khi nghe được âm thanh này, bàn tay Đường Phong run lên, thiếu chút nữa nhỏ xuống một giọt Hỏa Phượng chi huyết, may mắn phản ứng nhanh, điều chỉnh trạng thái, cho nên mới không lãng phí một giọt huyết dịch.

Muốn đi ra rồi sao? Đường Phong hận không thể tiếp tục đứng bên cạnh trứng Hắc Phượng, chờ nó phá xác mà ra, nhưng hắc sắc hỏa diễm trên bầu trời lại không cho phép nó làm vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.