Vô Thường

Chương 875: Chương 875: Nghe đồn




Đây chính là đan điền của mình, khi tấn chức Thiên giai trung phẩm, cương khí toàn thân của mình hóa thành cương dịch, nhưng số lượng cương dịch không nhiều, nhưng lúc này, cương dịch trong đan điền đã gia tăng trong phạm vi lớn, cương dịch đang chảy xuôi trong kinh mạch có kim quang óng ánh, trong đan điền lúc này đầy kim quang lấp lánh.

Loại tình huống này trước kia chưa bao giờ xuất hiện qua, nhưng Đường Phong biết rõ đây không phải chuyện xấu, cương dịch lóe ra kim quang, càng nồng đậm hơn lúc trước, càng thêm ngưng thực.

Nguyên nhân là do mình tu luyện Linh Quyết sao? Đường Phong chỉ có thể suy đoán như vậy.

Linh Quyết là bí mật bất truyền chỉ có Linh nhân mới biết, không có xung đột với bất cứ công pháp nào, người có được Linh Quyết, có thể đồng thời tu luyện hai chủng công pháp, nhưng hạn chế của công pháp này quá lớn, chỉ có thể tu luyện khi ở bên cạnh linh mạch, nếu không phải thời gian trước Đường Phong đạt được Sơn Hà Đồ, muốn tu luyện Linh Quyết là chuyện không có khả năng.

Công pháp cường đại như vậy, biến hóa mang đến rất rõ ràng, cho nên không có gì đáng ngạc nhiên.

Trong kinh mạch và trong đan điền đều tràn ngập cương dịch óng ánh, Thiên giai thượng phẩm và Thiên giai trung phẩm tuy chỉ có kém một cấp, nhưng khác biệt trong đó giống như ngày và đêm vậy. Ít nhất, cương khí trong cơ thể Đường Phong hiện giờ đã nhiều hơn trước ba đến bốn lần có thừa, hơn nữa chất lượng cũng tăng lên không ít.

Ngưng thần nhìn về phía cương tâm, điều quỷ dị chính là cương tâm sau khi mình tấn chức càng thêm sáng bóng.

Mở to mắt, Đường Phong thả thần thức ra, cả thế giới cũng bất đồng với trước kia, nhưng bất đồng ở điểm nào, Đường Phong không thể biết rõ.

Ngón tay khẽ điểm, cũng không có sử dụng bất cứ cương khí nào, thiên địa linh khí đang nhanh chóng tụ tập lại, đang bay múa chung quanh ngón tay Đường Phong, tốc độ tụ tập linh khí càng lúc càng nhanh, trên ngón tay đang hình thành một vòng xoáy mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Tấn chức Thiên giai thượng phẩm, đã có thể điều động một ít thiên địa linh khí cho mình dùng! Trong nháy mắt, Đường Phong cũng minh bạch nguyên do trong đó.

Cong ngón tay búng ra, vòng xoáy này nhanh chóng bay ra ngoài, đâm vào vách tường của mật thất, phát ra âm thanh cực lớn, đánh vỡ một góc tường.

Chiêu thức này tuy không có lực sát thương gì, nhưng lại có thể vận dụng khi đối địch, gia tăng sức chiến đấu cho bản thân mình, tuy tăng lên không nhiều, nhưng chỉ cần một chút cũng đủ để ảnh hưởng đến kết quả của cuộc chiến. Thiên giai thượng phẩm đã có thể điều động một chút thiên địa linh khí, nếu là thật sự tấn chức lên Linh giai, chỉ sợ có thể điều động thiên địa linh khí gấp nhiều lần.

Đường Phong xuất quan, tấn chức Thiên giai thượng phẩm là chuyện không cần phải che dấu, cho mọi người đến chúc mừng cũng tốt.

Trong sân Yên Liễu Các, Tô Luyến Thủy đang ngồi trên ghế thái sư, sắc mặt có chút trắng bệch, thỉnh thoảng lại ho nhẹ một cái, sức khôi phục của nữ nhân này quả thật rất mạnh. Nguyên nhân trong đó nhất định có liên quan đến Thủy hệ cương tâm của nàng, Thủy hệ thắng ở bền bỉ, khôi phục. Tuy vào nửa tháng trước chịu một kích trí mạng, nhưng được Lưu Tô sư tỷ tận tình chăm sóc, cho nên thương thế đã không đáng ngại, chỉ cần nghỉ ngơi và vẫn còn chút suy yếu mà thôi.

Nàng ở lại Yên Liễu Các, hoàn toàn là ý của Đường Phong.

Nữ nhân này không thể không đề phòng, Yên Liễu Các có nhiều Linh giai cao thủ, an bài nàng ở chỗ này, nàng có trở mình cũng không thể làm được gì.

Giờ phút này, một đám người hoặc đứng hoặc ngồi tụ tập trong sân, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Luyến Thủy, lại cho nội tâm của nàng rất bất an.

Mọi người cũng không biết nên xử lý nàng thế nào mới tốt, theo đạo lý, đối với địch nhân, giết càng nhanh càng tốt. Nhưng nếu muốn giết, đã giết từ sớm rồi, kéo dài đến bây giờ mới giết cũng không phải chuyện quan trọng. Không giết nàng, nhưng nàng vẫn là Linh giai trung phẩm, là mối nguy hiểm.

Tô Luyến Thủy đối với bọn người Đường Phong mà nói, chính là gánh nặng!

- Phế bỏ tu vi của nàng đi!

Cung chủ đại nhân đưa ra đề nghị rất hung ác.

Sắc mặt Tô Luyến Thủy tái nhợt, nhưng không để ý đến Phi Tiểu Nhã, mà nhìn về phía Đường Phong nói:

- Còn không bằng dùng một kiếm giết ta đi!

Một Linh giai trung phẩm bị phế bỏ tu vi, tuyệt đối là chuyện khó chịu hơn cả cái chết.

- Muốn chết cũng không đơn giản như vậy.

Chu Tiểu Nhã duỗi một ngón tay chỉ vào Tô Luyến Thủy, sau đó cười khanh khách không ngừng.

- Gương mặt rất xinh đẹp, dáng người cũng khá tốt, giết ngươi chẳng phải quá tiện nghi cho ngươi sao? Trong khoảng thời gian này vì cứu chữa ngươi đã hao tốn không ít đan dược và tiền bạc, không bằng phế bỏ tu vi của ngươi rồi đưa vào kỹ viện trong Tĩnh An thành, ít nhiều gì cũng có thể thu lại chút lợi nhuận.

Vừa nói, cung chủ đại nhân cắn nhẹ vào vành tai của Tô Luyến Thủy một cái, một cắn này làm toàn thân của nàng run lên một hồi.

Đám đàn ông bên cạnh nghe thấy xấu hổ muốn chết.

Đường Phong biết rõ Phi Tiểu Nhã đang nói đùa, nhưng biểu lộ và bộ dáng đã làm cho Tô Luyến Thủy bị dọa sợ. Không có nữ nhân nào muốn mình có vận mệnh như vậy.

- Ngươi dám làm như vậy, hiện tại ta sẽ chết cho ngươi xem.

Tô Luyến Thủy cắn đôi môi đỏ mọng của mình chảy ra máu tươi.

- Ngươi không có cơ hội này

Phi Tiểu Nhã cười rất gian tà, hạ thấp người xuống, trong miệng quát một tiếng:

- Lão Thang!

- Có thuộc hạ!

Thang Phi Tiếu trả lời.

- Dẫn đi xử lý một chút, sau đó đóng gói đưa đến Vạn Hoa Lầu trong Tĩnh An thành!

- Vâng!

Thang Phi Tiếu ngẩng đầu bước đến gần Tô Luyến Thủy.

Tô Luyến Thủy sợ hãi đến mức hai cánh tay đang nắm chặt la can trên ghế bành, biểu lộ bộ dáng sống chết cũng không theo, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua đám người, quăng ánh mắt lên người Mạc Lưu Tô.

Nàng biết rõ, ở đây không có ai có nhân tính, chỉ có nữ tử này chiếu cố nàng trong nửa tháng nay là người thiện lương, nếu muốn thoát khỏi vận rủi này chỉ có thể dựa vào nàng nói tốt cho mình.

Thần sắc Mạc Lưu Tô gian nan nghiêng đầu qua, Tô Luyến Thủy cảm giác hy vọng cuối cùng trong lòng mình cũng đã tan biến.

Dưới sự bất đắc dĩ nàng nhìn về phía Đường Phong, trong đôi mắt tràn đầy hoảng sợ và khẩn cầu, đáp lại nàng là vẻ mặt lạnh nhạt, không ý muốn mở miệng ngăn cản.

Chết thì chết, chết cũng không để đám người kia thực hiện ý đồ của mình! Tô Luyến Thủy đưa ra quyết định, tuy kinh mạch bị phong ấn, không thể vận dụng cương khí, nhưng sức lực để cắn đứt lưỡi của mình vẫn có.

- Đợi một chút!

Ngay thời điểm Tô Luyến Thủy quyết định, một âm thanh truyền tới, nàng nhìn về thấy Đường Phong đứng lên, đang đi về phía mình.

Tô Luyến Thủy thở ra một hơi, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân.

Đường Phong đi đến trước mặt Tô Luyến Thủy đang u sầu, trầm mặc thật lâu mới mở miệng nói:

- Tô cô nương, có lẽ ngươi cũng nhìn ra, chúng ta đối xử với ngươi như vậy cũng là không còn lựa chọn nào khác, biện pháp tốt nhất hiện giờ chính là phế bỏ tu vi của ngươi.

- Hừ, ngươi sợ sau khi ta khôi phục thực lực sẽ không thể áp chế được ta chứ gì?

Tô Luyến Thủy cười lạnh một tiếng.

- Ngươi nói thế nào thì tùy ngươi.

- Thế vì sao các ngươi muốn đem ta ném vào... cái loại địa phương kia?

Tô Luyến Thủy chất vấn.

- Lợi nhuận chính là tiền a, vừa rồi đã nói, vì cứu sống ngươi đã hao phí không ít đan dược trân quý, những thứ này đều cần tiền a.

Đường Phong nói với vẻ đương nhiên.

- Hèn hạ vô sỉ! Ta không nhờ các ngươi cứu ta, là các ngươi tự làm như vậy.

Tô Luyến Thủy nhìn tên nam nhân trước mặt này, hận không thể phun nước bọt vào mặt hắn.

- Không nói chuyện này, kỳ thật ta cũng không muốn đem ngươi ném vào địa phương kia, suy bụng ta ra bụng người, ngươi là một nữ tử như hoa như ngọc, địa vị cao thượng, kết quả lại bị ném vào kỹ viện, bị ngàn vạn nam nhân lăng nhục, việc này thật sự là cầm thú mới làm được. Nếu không muốn mình ném vào chỗ đó, vậy hãy nói lựa chọn của ngươi là gì.

Đường Phong vừa cười vừa nói.

- Ta có quyền lựa chọn sao?

Tô Luyến Thủy sững sờ.

- Có!

Đường Phong nhìn thẳng vào nàng.

- Trả lời ta mấy vấn đề, nếu ta thỏa mãn, nói không chừng chúng ta sẽ thả ngươi về.

- Đây là sự thật?

Thần sắc Tô Luyến Thủy vui vẻ, nhưng ảm đạm xuống rất nhanh.

- Có phải là phế bỏ tu vi của ta trước, sau đó mới thả ta? Nếu là thế, các ngươi đừng hòng từ trong miệng ta biết được bất kỳ tin tức gì.

- Không không không, sẽ không động tới tu vi của ngươi, điểm này ta có thể cam đoan.

- Ta không tin ngươi! Ta không phải là tiểu hài tử.

Tô Luyến Thủy bĩu môi.

- Sư tỷ tới đây.

Đường Phong nhìn Mạc Lưu Tô nói, đợi đến lúc Mạc Lưu Tô đi đến bên cạnh, lúc này mới nhìn Tô Luyến Thủy:

- Ngươi không tin ta, cũng nên tin sư tỷ của ta. Nàng có thể cứu giúp địch nhân của mình, ngươi cũng biết được bản tính của nàng thế nào rồi, sư tỷ ta chưa bao giờ nói dối!

Tô Luyến Thủy chần chờ nhìn Đường Phong, lại nhìn Mạc Lưu Tô, cau mày nói:

- Ngươi có thể cam đoan đám người kia sẽ thực hiện điều kiện vừa rồi không?

- Ta cam đoan!

Mạc Lưu Tô gật đầu, cố nặn ra vẻ tươi cười nói:

- Sư đệ rất thiện lương, chỉ cần ngươi nói thật, hắn sẽ không làm như vậy với ngươi.

Tô Luyến Thủy không tin người khác, chỉ tin mỗi Mạc Lưu Tô, tuy là kẻ địch của nhau, nhưng Tô Luyến Thủy cũng phải thừa nhận, thực lực của cô gái này tuy thấp nhưng lại có khí tràng làm cho người ta ấm áp, bất kỳ kẻ nào đối mặt với nàng đều cảm thấy an tâm.

- Ngươi muốn biết cái gì thì hỏi đi, nếu có thể trả lời ta sẽ trả lời toàn bộ.

Thần sắc Tô Luyến Thủy giãy dụa một lát rồi mở miệng nói.

- Vấn đề thứ nhất, lần trước các ngươi đi Đào Nguyên tìm kiếm thứ gì?

Đường Phong vẫn luôn bị vấn đề này làm nghi hoặc, dù bây giờ đã cô đọng ra một ít âm hồn, nhưng lại không tìm ra bất kỳ tin tức nào hữu dụng trong trí nhớ của chúng.

Tô Luyến Thủy là người dẫn đội đi Đào Nguyên tìm kiếm đồ vật, cho nên chỉ có nàng biết, người khác không có tư cách tiếp xúc với bí mật này.

- Một tấm lệnh bài!

Tô Luyến Thủy không cần cân nhắc liền trả lời.

Trong lòng Đường Phong khẽ động, nhớ tới tấm Kim Long lệnh bài bằng gỗ trong Mị Ảnh Không Gian. Lần trước từ trong đám bảo bối của Tư Đồ lấy ra được ba món đồ vật có giá trị, Phong Thần Khế, Phân Thủy Châu, cuối cùng là Kim Long lệnh bài.

Nhưng Đường Phong lại không nghĩ tới, người của hai thế lực đỉnh cấp lại không nhìn chằm chằm vào Phong Thần Khế, cũng không phải Phân Thủy Châu, mà là Kim Long lệnh bài không rõ công dụng.

- Lệnh bài kia có công dụng gì?

Đường Phong nghi hoặc hỏi.

- Điểm này ta không biết rõ, chỉ có cung chủ Thánh cung mới biết được.

Tô Luyến Thủy lắc đầu.

Thần sắc của nàng không giống làm bộ, tuy cũng có khả năng nói dối, nhưng khả năng không lớn.

- Vấn đề thứ hai, vì sao trong mấy năm nay Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành lại đi khắp nơi tranh đoạt linh mạch?

Đường Phong đối với vấn đề này cảm thấy rất kỳ quái, một đầu linh mạch có trữ lượng rất lớn, muốn hao tổn hết cần thời gian rất lâu. Trước kia Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung tuy cũng có tranh đoạt linh mạch, nhưng lại không làm nhiều lần lắm, mà động tác cũng không lớn.

Đường Phong cảm thấy trong đó ẩn chứa một bí mật không muốn người ta biết, nhưng không đoán ra vì sao.

Đối với vấn đề này thì Tô Luyến Thủy có chút chần chờ, Đường Phong thấy vậy, trong nội tâm cũng tinh tường, nàng không trả lời hắn liền, chắc là có điều băn khoăn.

- Ngươi có thể không trả lời, nhưng ngươi phải nghĩ đến kết cục của mình.

Đường Phong nói lời uy hiếp.

Tô Luyến Thủy oán hận nhìn hắn, lúc này mới mở miệng nói:

- Ta không biết nhiều lắm, chỉ ngẫu nhiên nghe chút tin đồn mà thôi.

- Nói đi!

Đường Phong lập tức hào hứng, muốn từ những lời đồn này biết được một chút bí mật.

Tô Luyến Thủy chậm rãi nói:

- Thế nhân chỉ biết Thiên Cương đại lục, nhưng rất ít người biết rõ, bên ngoài Thiên Cương đại lục, còn có một thế giới khác, ở trong thế giới đó, có vô số cao thủ và tông môn lợi hại, nếu nói ví dụ, so sánh giữa Thiên Cương đại lục với thế giới đó, giống như thế tục và Linh Mạch Chi Địa, hoàn toàn không thể so sánh.

- Một thế giới khác?

Mọi người đều sửng sốt.

- Không thể tưởng tượng nổi đúng không?

Tô Luyến Thủy khẽ cười một tiếng.

- Đây cũng chỉ là tin đồn, ta cũng không cách nào xác định thật là giả. Nghe nói thế giới của ngàn năm trước, có một tông môn rất lợi hại, dùng hai mươi Linh Mạch Chi Địa làm động lực, bố trí một đại trận kinh thiên, đem Thiên Cương đại lục phong ấn, thoát ly triệt để liên hệ với thế giới kia. Mà phạm vi bao phủ của thế giới, được gọi là Thiên Lý đại lục. Nguyên nhân cụ thể là gì thì không biết, nhưng trải qua thời gian ngàn năm, không ít linh mạch đã có dấu hiệu cạn kiệt, đại trận kia cũng sắp sụp đổ, sở dĩ Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành mấy năm nay điên cuồng cướp đoạt Linh Mạch Chi Địa, chính là muốn sau khi phong ấn kia sụp đổ, sẽ khuếch trương thực lực, sau đó chiếm cứ một chỗ cắm dùi trong thế giới kia!

Sau khi nghe được tin tức này thì mọi người trong viện đều lâm vào trầm mặc, Đường Phong cũng thế.

Hắn nhớ tới không ít chuyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.