Vô Thường

Chương 771: Chương 771: Quyết chiến Đường gia bảo




- Sư phụ... sao vậy?

Tiểu Điệp hoa dung thất sắc hỏi.

- Địch nhân đến!

Sắc mặt Đường Phong nghiêm túc, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa.

Trong Đường Gia Bảo có bóng người lay động, hầu như đồng thời khi Đường Phong cảm ứng được áp lực này, tất cả mọi người đều cảm ứng được. Sau khi yên tĩnh hơn mười ngày, rốt cục cao thủ Huyết Vụ Thành cũng không kiềm chế được nữa, lại tiếp tục phát động công kích, mà lần này, mục tiêu chính là nhắm thẳng vào Đường Gia Bảo, dốc hết toàn lực.

Mang theo Chu Tiểu Điệp đi ra ngoài, hầu như toàn bộ cao thủ Linh giai trong Thính Tuyền Cư đã tụ tập lại, sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng vạn phần, từ khí thế tầng tầng trùng kích tới kia, những người này cũng đoán được số lượng địch nhân kinh khủng cỡ nào.

Đường Đỉnh Thiên cùng Diệp Dĩ Khô sóng vai đứng cạnh nhau, hai thanh thần binh không kiềm nén được rung lên từng trận leng keng, ngoại trừ chủ nhân có thể hàng phục ra, không ai có thể khuất phục được chúng, đây chính là thần binh đang tự chủ đối kháng lại khí thế của địch nhân.

- Đi!

Thấy mọi người đã đến đông đủ, Đường Đỉnh Thiên vung tay lên, mang theo đoàn người cấp tốc chạy ra ngoài Đường Gia Bảo.

Đại chiến của nhiều Linh giai như vậy, chiến trường tuyệt đối không thể trong Đường Gia Bảo được! Địch nhân phóng ra khí thế, đại khái cũng có ý dẫn Linh giai trong Đường Gia Bảo đi ra, bọn họ đương nhiên sẽ không quan tâm tới những người thường bên trong Đường Gia Bảo, mà chỉ quan tâm tới trận pháp quỷ thần khó dò kia.

Ngay khi đoàn người vội vã ra tới bên ngoài bảo, Đường Ngạo và Đường Duệ cũng dẫn theo một nhóm lớn Linh giai chạy tới. Hai đội nhân mã hội tụ cùng nhau, nhân số nhanh chóng tăng lên, điều này không khỏi làm trong lòng các gia tộc Linh giai có chút lo lắng.

Không bao lâu, trong tầm mắt của mọi người liền xuất hiện hơn mười thân ảnh, tốc độ những thân ảnh này vô cùng nhanh, chỉ một hai hơi thở liền đã cách đoàn người ngoài mười trượng.

Ba lão giả mặc hồng bào đứng trên cùng, mỗi một người đều có thực lực Linh giai trung phẩm, khí thế toàn thân hầu như không ai kháng cự nổi, ánh mắt như ưng nhìn vào ai là khiến người đó lạnh toát sống lưng.

Đằng sau ba gã hồng bào, có gần ba mươi vị Linh giai của Huyết Vụ Thành cùng Chung gia. Không chỉ thế, phía sau họ còn có một đám bụi mù kéo dài từ nam tới bắc, nhanh chóng chạy về phía bên này. Đó là các đệ tử Chung gia, nếu đã quyết tâm đánh cho Linh Mạch Chi Địa một kích tối hậu, lão giả hồng bào đương nhiên chẳng thèm quan tâm tới Chung Bố Sở, ra lệnh một tiếng liền kéo toàn bộ đệ tử Chung gia tới,

Chung Bố Sở cho dù không cam lòng nhưng cũng đành chịu.

Trái lại quân liên hợp các đại gia tộc Linh Mạch Chi Địa bên này, cũng chỉ có được ba mươi Linh giai mà thôi, phía sau thì có đệ tử Đường Gia Bảo làm lực lượng trù bị. Chung gia cùng Đường gia, số lượng cùng thực lực đám đệ tử dưới Linh giai vốn cũng ngang bằng nhau, thế nhưng không ít đệ tử tinh anh Chung gia lại nhiều lần bị người đồ sát, mà Đường Gia Bảo lần trước đã thu được rất nhiều linh thạch làm tài nguyên tu luyện, qua một năm, thực lực đám đệ tử đều tăng tiến, từ đó so sánh, có thể thấy tổng thể đệ tử Đường gia cao hơn Chung gia một bậc.

Nếu để cho đệ tử hai nhà Đường Chung đối chiến, kết quả cuối cùng tuyệt đối là Đường gia thắng, đương nhiên cũng phải bỏ ra một cái giá nhất định.

Thế nhưng chủ đạo của chiến trường lần này không phải đệ tử phổ thông mà là Linh giai!

Song phương tuy rằng đều có khoảng ba mươi vị cao thủ Linh giai, nhưng các đại gia tộc bên này tất cả đều là Linh giai hạ phẩm, mà bên Huyết Vụ Thành có tới ba Linh giai trung phẩm. Thực lực bậc này so sánh đã thấy chênh lệch khá nhiều.

Sau khi hai phe nhân mã chạm mặt cũng không lập tức giao thủ, cao thủ các đại gia tộc không dám chủ động tấn công, người của Huyết Vụ Thành cũng vậy, bọn họ sợ lại bị rơi vào thế trận mạc danh kỳ diệu như trước đây, tất cả mọi người đều nhìn nhau, trong lòng tính toán xác suất thắng bại, nhưng càng suy tính lại càng thấy tâm lạnh, bởi vì bọn họ nhận ra rằng, căn bản không người nào có thể ngăn cản được công kích của ba vị Linh giai trung phẩm, mà không có ai chống đỡ họ thì khác nào để mặc họ phóng tay chém giết.

Thân mang thù hận, cừu nhân gần trong gang tấc, nhưng không thể tự tay báo thù, loại phiền muộn này không cần nói cũng biết khó chịu ra sao. Hai mắt đám người Trang gia đỏ bừng nhìn chằm chằm nhân mã Huyết Vụ Thành, hai mũi thở phì phò, nhớ tới tràng cảnh gia chủ bị chết thảm, hận không thể xông lên ăn tươi nuốt sống đám súc sinh này, chẳng qua vì đại cục làm trọng nên đành phải cố kìm nén lại.

Lại tiếp tục chờ thêm một lát, cuối cùng đệ tử Chung gia đi theo sau cao thủ Huyết Vụ Thành cũng đã tới, nhân số không nhiều lắm, đại khái chỉ khoảng mấy trăm người, đây đã là toàn bộ chiến lực Chung gia có thể rút ra. Những người này đều mệt đến bở hơi tai, sau khi chạy tới cũng không nói một lời, đứng đằng sau đám cao thủ Linh giai.

Bầu không khí áp lực tới cực điểm, tình cảnh bạt kiếm giương cung, nhưng lại vẫn duy trì cân bằng một cách quỷ dị, khiến cho nhân thủ ở hai phe đều không đám tùy tiện ra tay.

Ba gã hồng bào híp mắt lặng lẽ nhìn phía Đường Gia Bảo, không nói lời nào, khí định thần nhàn. Cao thủ các đại gia tộc thì như lâm đại địch, tinh thần căng thẳng, mỗi người đều như dây trường cung kéo căng hết cỡ.

Đường Phong nhìn qua đã biết không ổn chút nào. Người Huyết Vụ Thành cố ý tạo ra thế trận như vậy, sau khi tới không hề động thủ ngay, rất dễ nhận ra họ đang mài mòn nhuệ khí cùng sức mạnh của cao thủ các đại gia tộc.

Tâm tình khẩn trương luôn luôn duy trì trong từng khắc, một khi vừa thả lỏng cảnh giác, đó chính là thời điểm nhân mã Huyết Vụ Thành động thủ.

Âu Dương Vũ nhẹ giọng lên tiếng bên tai Đường Phong, nói lại cho hắn biết thân phận và địa vị của ba lão giả hồng bào ở trong Huyết Vụ Thành, cùng với thủ đoạn công kích và tu luyện của bọn họ.

Gió nhẹ thổi qua, bụi đất phía trước Đường Gia Bảo nổi lên bốn phía.

- Ha ha ha!

Nương theo tiếng cười dài như chuông đồng truyền đến, ba lão giả hồng bào dẫn đầu bước lên hai bước, tuy chỉ là hai bước, nhưng khí thế tựa như trời long đất nở chèn ép khiến cao thủ các đại gia tộc phải toàn lực chống đỡ mới ổn định được thân hình.

Lý Thiên Cừu híp mắt nhìn một nhóm người phía trước, không khỏi gật đầu nói:

- Người tại Linh Mạch Chi Địa coi như có chút cốt khí, lão phu rất thích. Cho dù chiến đấu cùng với Thiên Thánh Cung, Huyết Vụ Thành ta cũng chưa bao giờ từng bị một lần tổn thất hai mươi vị Linh giai, nhưng điều đó đã phát sinh ở nơi này, chiến tích đó đủ để cho các ngươi kiêu ngạo rồi!

Cao thủ các đại gia tộc ngưng thần chờ đợi, không biết rốt cuộc hắn muốn làm gì.

- Theo ta được biết, là Đường Gia Bảo các ngươi có người tinh thông về đạo trận pháp, bày một trận pháp huyền diệu ở cửa vào, lúc này mới khiến cho hai mươi vị huynh đệ của ta chịu thiệt! Đại cừu như thế, đủ để Huyết Vụ Thành ta san bằng Linh Mạch Chi Địa các ngươi rồi!

Thanh âm Lý Thiên Cừu băng lãnh, lời lẽ cay nghiệt, vẻ miệt thị đối với Linh Mạch Chi Địa ở trong mắt không hề che giấu. Lý Thiên Cừu lại chuyển đề tài, nói:

- Nhưng Huyết Vụ Thành ta lại quý người tài, chỉ cần người bày trận kia đứng ra, tuyên thệ thuần phục Huyết Vụ Thành, Lý Thiên Cừu đối với ân oán khi xưa tuyệt không truy cứu, không chỉ vậy, còn có thể giúp chư vị cùng gia nhập Huyết Vụ Thành, ngày sau kề vai chiến đấu, coi các ngươi như tay chân!

Mọi người nghe thấy vậy, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra lão gia hỏa này tới đây chiêu hàng. Nhân tài tinh thông đạo trận pháp quý giá đến mức khó hình dung nổi. Nếu như có thể chiêu hàng được người này tiến vào Huyết Vụ Thành, lập tức có thể bù đắp tổn thất hai mươi Linh giai đã chết. Ngày sau va chạm cùng người Thiên Thánh Cung, chỉ cần xuất ra trận pháp, tự nhiên có thể xuất kỳ bất ý đánh cho Thiên Thánh Cung không đỡ nổi.

Sau khi nói xong, Lý Thiên Cừu liền chậm rãi chờ mọi người trả lời.

Bị người ta đến tận nơi điểm họ chỉ tên, Đường Gia Bảo tự nhiên không thể trầm mặc, huống chi nơi này chính là địa giới của Đường Gia Bảo, Đường Ngạo liền đứng ra nói:

- E rằng các hạ đã nhầm rồi, Đường Gia Bảo ta không có người nào tinh thông trận pháp cả!

Những lời này cũng là nói thật, tuy rằng Đường Ngạo biết tin tức về sáu người hắc y nhân bố trận, nhưng căn bản sáu hắc y nhân kia cũng không phải là người của Đường Gia Bảo.

- Hừ, gian ngoan mất linh!

Lý Thiên Cừu hừ lạnh một tiếng:

- Hiện tại đã cho các ngươi một cơ hội bỏ tối đầu sáng, các ngươi còn không biết quý trọng, quả là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Kỳ thực Lý Thiên Cừu có ý nghĩ chiêu hàng kỳ nhân tinh thông trận pháp kia, nhưng nếu đối phương không phối hợp, hắn cũng sẽ không khách khí, dù sao bên mình đã chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu không nói chuyện được thì bắt hết về, đến lúc đó muốn biết cái gì cứ tra khảo là ra hết.

Tâm tình Trang Chính Kiền kích động:

- Bớt nói nhảm đi, người Linh Mạch Chi Địa cho dù chết trận, cũng tuyệt đối không bán mạng cho đám người không bằng cầm thú các ngươi!

- Trang huynh nói hay lắm!

Có người vỗ tay tán thưởng.

- Lão phu sống cũng đủ lâu rồi, hôm nay liền cho các cao nhân Huyết Vụ Thành kiến thức chút thủ đoạn của chúng ta!

Một lão giả hạc phát hồng nhan cũng kích động lên tiếng.

Tình hình đã hết sức căng thẳng.

Sắc mặt Lý Thiên Cừu âm trầm nói:

- Rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Đây là do các ngươi tự tìm đường chết!

Dứt lời liền vung tay, hướng về phía đệ tử Chung gia:

- Lên!

Một đám đệ tử Chung gia lại nhìn về phía Chung Bố Sở, thực lực bọn họ cao nhất cũng chỉ là Thiên giai mà thôi, đối diện với hơn ba mươi vị Linh giai Linh Mạch Chi Địa chặn đường, nào dám tùy tiện tiến lên?

Hiện tại Chung Bố Sở đã đâm lao đành phải theo lao, sau khi bán mạng cho Huyết Vụ Thành, căn bản đối phương cũng không coi hắn ra gì, chỉ cần quát một tiếng, bắt hắn làm gì là hắn phải làm, cho dù trong lòng có trăm điều ủy khuất cũng phải nín nhịn.

Đối mặt mấy trăm ánh mắt hỏi thăm của đệ tử Chung gia, trong lòng Chung Bố Sở rỉ máu, cũng chỉ có thể cứng rắn da đầu, dùng âm thanh nức nở nói :

- Lên!

Nhận được lệnh của gia chủ, những đệ tử Chung gia này bắt đầu di chuyển bước đi, dù biết một đi không trở lại nhưng vẫn quyết tiến không lùi.

- Hài...

Đường Phong chứng kiến một màn này, không nhịn được thở dài, hắn biết người của Huyết Vụ thành không có khả năng vấp ngã hai lần một chỗ.

Ngay lúc đội ngũ hai bên giằng co, hắn đã sớm bố trí tốt trận pháp rồi.

Nhưng Lý Thiên Cừu dùng thủ đoạn như vậy, hiển nhiên là muốn đệ tử Chung gia đi trước dò xét sự tồn tại của trận pháp. Lúc này hắn mới hiểu được vì sao Lý Thiên Cừu không tiếc lãng phí thời gian cũng muốn mang theo mấy trăm đệ tự Chung gia tới, thì ra những người này chỉ là quân cờ đi dò đường, chiêu thức ấy thật là đủ âm hiểm, cũng rất thông minh.

Khi một nhóm đệ tử Chung gia đầu tiên xông vào Hắc Vân đại trận, đột nhiên dừng lại bước chân đứng yên bất động, bị đoạt đi thính giác và thị giác, bọn họ giống như con ruồi không đầu, đi đường đều lảo đảo liêu xiêu.

- Chút tài mọn!

Lý Thiên Cừu nhìn thấy tình cảnh này, không nhịn được cười nhạt một tiếng, cương khí trên hay tay bắt đầu khởi động.

Chung Bố Sở vội vàng hô to một tiếng :

- Toàn bộ quay lại!

Đệ tử Chung gia có mấy trăm người, ngoại trừ đi ở phía trước hơn mười người đã xông vào trận pháp, những người khác thấy tình thế không ổn, đã sớm dừng lại, giờ này nghe thấy Chung Bố Sở gọi to như vậy, đương nhiên sợ không kịp chạy nhanh về phía sau.

Ba lão giả áo hồng ra tay rồi, trên tay mỗi người đều chém ra một luồng cương khí bằng vào mắt người có thể nhìn thấy, công kích tại pham vi rộng lớn ngay trước mặt.

Những đệ tử Chung gia đã xông vào trong trận pháp bị chết quá một nửa.

Ba lão giả áo hồng tự nhiên không coi tính mạng đệ tử Chung gia ra gì, bọn họ làm như vậy, chẳng qua là để hủy diệt trận pháp.

Hai tay Chung Bố Sở nắm lại thật chặt, tuy rằng trong lòng rất phẫn nộ nhưng cũng chỉ có thể cố gắng nén xuống.

Hơn mười hơi thở sau, hơn mười người đệ tử Chung gia xông vào trận pháp đều bị giết chết hết, mắt trận cũng bị phá tan, Hắc vân đại trận chưa kịp đánh đã bị phá.

Không còn trận pháp thủ hộ, cố kỵ lớn nhất của Huyết Vụ Thành cũng không còn.

- Giết hết cho ta, một người cũng không lưu!

Lý Thiên Cừu vung lên bàn tay to, ba mươi vị Linh Giai phía sau như mãnh hổ xuống núi thẳng tắp xông đến cao thủ đứng phía trước Đường gia bảo.

Rốt cuộc chiến đấu đã bắt đầu.

Đối mặt số lượng địch nhân lớn như vậy, cao thủ Linh giai của các đại gia tộc đều xuất ra toàn lực, nhân mã hai bên cách nhau hơn mười trượng mà thôi, chỉ trong chớp mắt liền chạm vào nhau, vô luận là ai đều hung mãnh vận dụng cương khí, các chiêu thức mãnh liệt không chút nào lưu giữ bộc phát về phía địch nhân.

Trời đất biến sắc, nhật nguyệt ảm đạm không ánh sáng, cát đá bay mù mịt!

Tuy rằng chiến trường không ở bên trong Đường gia bảo, nhưng đại chiến của hơn mười vị Linh giai lại trực tiếp lan gần đến Đường gia bảo, tường thành bên ngoài hơn mười hơi thở liền bị dư âm chấn thành bụi phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.