Trong Linh Mạch Chi Địa này tràn đầy vẻ khiếp sợ, trong không khí phảng phất như có mùi máu tanh, mà người khởi xướng tất cả chuyện này chính là đám cao thủ Huyết Vụ Thành vừa đến Linh mạch chi địa cách đây không lâu.
Vì cướp đoạt linh mạch nơi đây, người của Huyết Vụ Thành ra tay cực kỳ tàn nhẫn, khiến toàn bộ sinh linh Linh Mạch Chi Địa đồ thán.
Hơn ba mươi vị cao thủ Linh giai hạ phẩm, chia ra ba đường, vừa xơi tái thế lực của tiểu gia tộc, vừa tìm hiểu thân phận của người bày trận trước đó mấy ngày.
Những tin tức này cũng truyền đến Đường Gia Bảo.
Đường Phong biết rõ Đường Gia Bảo tuyệt đối an bình không được bao lâu, tuy nhiên hắn vẫn không hiểu tại sao Huyết Vụ Thành không ra tay với Đường Gia Bảo, nhưng hắn lại biết rất rõ ràng, một khi người của Huyết Vụ Thành biết rõ người bày trận xuất thân từ Đường Gia Bảo, nơi này sẽ không còn an bình.
Không phải ngươi chết, thì chính là ta mất mạng! Toàn bộ gia tộc tại Linh Mạch Chi Địa và Huyết Vụ Thành, căn bản không cách nào cùng tồn tại!
Ngày thứ chín sau khi cao thủ Huyết Vụ Thành xuất động, ở Đường Gia Bảo xuất hiện một đám khách nhân. Gọi bọn họ là khách nhân, chi bằng nói là dân chạy nạn!
Những người này đều là đệ tử của Trang gia, tất cả bọn họ đều bị thương, sắc mặt vô cùng bi ai, giống như cha mẹ chết, nghiến răng nghiến lợi, cương khí toàn thân không bị khống chế ra sức chấn động.
Đám đệ tử Trang gia này dưới sự dẫn sắt của Trang Chính Kiền, từ Trang gia chạy thoát ra, đường đường là một trong những gia tộc đứng đầu của Linh Mạch Chi Địa lại rơi vào cục diện như vậy, đây là chuyện không ai nghĩ đến, Đường Ngạo và Đường Duệ đích thân ra nghênh đón, sau khi bố trí xong chỗ ăn nghỉ cho bọn họ mới hỏi rõ nguyên do, bất giác cũng không khỏi chấn kinh.
Khi hơn ba mươi vị Linh giai hạ phẩm của Huyết Vụ Thành chia làm ba đường xuất động, ba lão giả Hồng bào cũng không nhàn rỗi. Bọn chúng không đi tìm gia tộc bình thường gây phiền toái, mà trực tiếp tìm đến tận Trang gia.
Ba Linh giai trung phẩm! Phóng nhãn toàn bộ Linh Mạch Chi Địa cũng gom góp không đủ số này.
Trang Chính Dương của gia tộc Trang gia mặc dù cũng là Linh giai trung phẩm, nhưng mãnh hổ không đấu nổi đàn sói, lấy một địch ba, làm sao có thể đánh thắng được người khác? Mặc dù Trang gia có gần mười vị Linh giai cũng bị đánh thảm hại.
Trong thời gian chiến đấu một ngày một đêm ngắn ngủn, Trang Chính Dương bị Lý Thiên Cừu giết chết tại chỗ, cao thủ Linh giai Trang gia bị tàn sát một nửa, mặc dù Trang Chính Kiền còn sống nhưng cũng bị thương không nhẹ.
Thấy tình thế không ổn, vì bảo vệ huyết mạch gia tộc, Trang Chính Kiền dẫn theo một số ít tinh anh gia tộc thoát khỏi Trang gia.
Sau khi rời khỏi Trang gia, bọn họ chạy thẳng tới Đường Gia Bảo, lúc này mới có cục diện trước mắt.
Theo đạo lý mà nói, nếu đám người Trang gia này chạy đến Bố gia sẽ an toàn hơn.
Nhưng căn cứ vào phỏng đoán của Trang Chính Kiền, nếu ba lão giả Hồng bào đã xuống tay với Trang gia, mục tiêu ra tay kế tiếp nhất định là Bố gia, đi đến đó còn không bằng đến Đường Gia Bảo, dù sao mấy ngày trước đó Trang Chính Kiền đã tận mắt nhìn thấy thực lực của Đường Gia Bảo.
Trên đường lẩn trốn, Trang Chính Kiền cũng không quên truyền tin cho Bố gia, báo cho bọn họ biết để sớm có chuẩn bị, tránh bị tập kích mà phản ứng không kịp.
Đây chẳng qua cũng chỉ là chuyện thừa thãi mà thôi nếu, ba Linh giai trung phẩm thật sự muốn đến Bố gia, Bố gia cũng ngăn cản không nổi. Bố Trường Hải chỉ là Linh giai trung phẩm, hắn không phải Linh giai thượng phẩm, làm sao có thể ngăn cản được ba lão giả Hồng bào?
Khi Trang Chính Kiền nói những chuyện này với Đường Ngạo và Đường Duệ, Trang Tú Tú cũng đang thuật lại chuyện này ở Thính Tuyền Cư.
Đường Phong nghe thấy không khỏi cau mày.
Trang Chính Dương chết rồi, đây là chuyện hắn tuyệt đối không nghĩ tới. Nhưng ba lão giả Hồng bào kia xác thực đã tiến một bước cờ hay! Kêu hơn ba mươi tên Linh giai hạ phẩm ra ngoài nhiễu loạn, còn bọn chúng thẳng hướng Trang gia, thừa dịp bất ngờ, chém giết chiến lực mạnh nhất của Linh Mạch Chi Địa, nước cờ này thật sự rất tài tình!
Nhưng người có thể ngăn cản ba lão giả Hồng bào cũng chỉ có Trang Chính Dương và Bố Trường Hải, nếu hai người bọn họ chết đi, lòng người trong Linh Mạch Chi Địa nhất định sẽ tan rã, không còn người nào dám đối kháng với Huyết Vụ Thành.
Kế hoạch của Huyết Vụ Thành đã thành công một bước, hiện tại chỉ còn xem bọn chúng có thể tiêu diệt Bố Trường Hải hay không mà thôi.
Khác với lần ly biệt trước đó, Trang Tú Tú rõ ràng trưởng thành chững chạc hơn rất nhiều, đại khái là đột nhiên gặp phải đại biến, tâm tính cũng kiên nghị không ít.
- Gia chủ trước khi chết đã từng nói, muốn bảo trụ Linh Mạch Chi Địa, chỉ có thể dựa vào trận pháp xuất hiện lần trước, cho nên sư thúc mới dẫn bọn ta đến Đường Gia Bảo.
Bàn tay nhỏ bé của Trang Tú Tú không ngừng run rẩy.
Mọi người đưa ánh mắt trông mong nhìn Đường Phong khiến hắn bất giác cảm thấy xấu hổ.
Lần mai phục cao thủ Huyết Vụ Thành lần trước cũng chỉ là ý tưởng đột phát mà thôi, căn bản không ngờ Trang Chính Dương lại tôn sùng nó như vậy.
Bản thân mình chỉ biết một loại trận pháp này! Làm sao có thể dùng lại được!
- Các ngươi đều là Linh giai rồi sao?
Trang Tú Tú hồ nghi nhìn nữ nhân bên cạnh, nghi hoặc không thôi, lần trước khi gặp các nàng trong thế tục, các nàng cũng giống như mình, đều là Thiên giai thượng phẩm, nhưng trong thời gian ngắn ngủn hơn nửa năm không gặp, những người này đã đột phá đến Linh giai.
Lại tỷ và Tiểu Nhã liếc nhìn nhau, lại nhìn Đường Phong, ngọt ngào nở nụ cười.
Trong lòng Trang Tú Tú thầm cảm thấy ê ẩm.
- Mọi người cứ nghỉ ngơi trước đi, chuyện đối kháng với Huyết Vụ Thành để sau hãy nói.
Đường Phong an ủi một câu.
Cao thủ của Huyết Vụ Thành thật sự rất nhiều, hiện tại căn bản không cách nào tập trung Linh giai của Linh Mạch Chi Địa lại một chỗ, với thực lực hiện tại của Đường Gia Bảo làm sao có thể ngăn cản được? Đường Phong vẫn muốn di chuyển Đường Gia Bảo đến Bạch Đế bí cảnh, nhưng ý nghĩ này cũng không cách nào thực hiện, chỉ có thể ở lại nơi này chờ đợi.
Trận chiến này bọn họ quá bị động! Trong lòng Đường Phong rất không thoải mái, bản thân hắn chỉ có thể nhìn động tác của Huyết Vụ Thành, gặp chiêu phá chiêu, căn bản chính là bị người của Huyết Vụ Thành dắt mũi.
Người của Huyết Vụ Thành náo loạn bảy tám ngày đột nhiên lại yên tĩnh trở lại, điều này càng khiến người ta hoảng sợ hơn, không biết bọn chúng muốn làm chuyện gì tiếp theo.
Trong Chung Linh cốc, ba lão giả Hồng bào ngồi trên ghế, những người khác cúi đầu đứng bên cạnh.
Huyết Sát hồ nghi nói:
- Đại trưởng lão, thân phận của người bày trận đã tìm hiểu ra, tại sao chúng ta không nhanh chóng binh phát Đường Gia Bảo, diệt trừ nơi đó?
Lý Thiên Cừu liếc nhìn hắn, nhấp một miếng trà:
- Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Linh Mạch Chi Địa này có hai vị Linh giai trung phẩm, lần trước tới Trang gia giết chết một người, người còn lại có thể đã nghe thấy tin tức, khi ba lão phu đuổi tới, hắn đã chạy không còn thấy tung tích. Linh giai trung phẩm tuyệt đối không thể khinh thường, nếu hắn tùy thời ở một bên đánh lén, bọn lão phu cũng phải lo lắng.
Hứa Cửu Châu nói:
- Điều Đại trưởng lão lo lắng chỉ là một trong số đó, điểm thứ hai chính là quan hệ đến cao thủ thần bí kia, thời gian này chúng ta gây ra động tác như vậy chính là có ý tứ muốn cho hắn hiện thân, chỉ có điều người này vẫn chưa chịu xuất hiện, cũng làm cho người khác có chút nghi hoặc khó hiểu.
Cao thủ thần bí mà Hứa Cửu Châu nói đương nhiên chính là người đã đánh chết Ảnh Tử và Nhị trưởng lão Tam trưởng lão Chung gia.
Huyết Sát giật mình, mở miệng nói:
- Vậy chúng ta cứ chờ đợi như vậy sao?
Lý Thiên Cừu vươn người đứng dậy, khẽ cười nói:
- Đợi, đợi các cao thủ của Linh Mạch Chi Địa tập trung đến Đường Gia Bảo, đỡ cho chúng ta phải đi tìm kiếm từng người, đợi sau khi bọn chúng tập trung, chúng ta chỉ cần ra tay một lần là tiêu diệt được tất cả.
Hai mắt Huyết Sát tỏa sáng, vội vàng tâng bốc nói:
- Đại trưởng lão anh minh, thì ra Đại trưởng lão một mực không hạ thủ với Đường Gia Bảo chính là muốn tạo ra hiện tượng giả cho người của Linh Mạch Chi Địa, khiến bọn chúng tưởng rằng nơi đó rất an toàn.
Bất kể trước đó Lý Thiên Cừu suy nghĩ như thế nào, dù sao sự thật hiện tại đúng là như thế.
Tin tức Trang gia suýt nữa bị diệt môn lan truyền rất nhanh, Trang Chính Dương chết thảm trên tay cao thủ Huyết Vụ Thành, điều này càng khiến cho người của cho Linh Mạch Chi Địa mất cảm giác an toàn. Nhìn chung toàn bộ Linh Mạch Chi Địa, thiên nam địa bắc đâu đâu cũng bị Huyết Vụ Thành tàn sát, nhưng Đường Gia Bảo gần Chung Linh cốc nhất lại bình yên vô sự.
Sự phát hiện này khiến cho không ít người suy đoán Đường Gia Bảo phải chăng có nhân vật nào đó khiến Huyết Vụ Thành kiêng kỵ, hơn nữa Linh giai các đại gia tộc sau lần hợp tác với Đường gia lần trước và tin tức người của Trang gia hiện tại đang tạm cư tại Đường Gia Bảo truyền ra, ngày càng nhiều Cao thủ Linh giai bắt đầu hội tụ về hướng Đường Gia Bảo.
Chỉ có tụ tập lại một chỗ, mới có thể ngăn cản được xâm lấn của Huyết Vụ Thành! Tất cả mọi người lúc này như hoàn toàn tỉnh ngộ, không cố thủ tại gia tộc mình nữa, cũng không câu nệ ân oán và lợi ích với nhau, phàm là người còn có chút tâm huyết và can đảm đều đã bắt đầu xuất phát về hướng Đường Gia Bảo.
Không đến năm ngày, những Cao thủ Linh giai may mắn còn sống sót trong Linh Mạch Chi Địa hơn phân nửa đã chạy tới Đường Gia Bảo, ngay cả những Cao thủ Linh giai Bố gia mất tích trước đó cũng đều chạy tới.
Nhưng Bố Trường Hải lại không thấy đến, về phần hành tung của hắn, Linh giai của Bố gia kín miệng như bưng, cũng không nói cho mọi người biết, nhưng tin tức Bố Trường Hải
còn sống lại làm cho mọi người chấn động.
Sau khi ba lão giả Hồng bào của Huyết Vụ Thành tập kích Trang gia, xác thực ngựa không dừng vó tiến đến Bố gia, nhưng Trang Chính Kiền sớm đã báo tin cho Bố Trường Hải, để Linh giai Bố gia tránh được kiếp nạn này, mặc dù gia tộc tổn thất thảm trọng, nhưng tổng thể mà nói chiến lực vốn có lại không giảm bớt.
Sau gần một tháng mây mù che phủ, hiện tại cuối cùng đã nghe được một tin tức tốt, mọi người đương nhiên vô cùng hưng phấn, từ đó chiến ý cũng tăng cao hơn nhiều.
Thề sống chết thủ hộ Linh Mạch Chi Địa, tiêu diệt bọn đạo chích Huyết Vụ Thành!
Đây chính là lời thề hùng hồn của các Linh giai tới Đường gia bảo.
Tuy nhiên đoạn đường tiếp theo cũng đầy tối tăm ảm đảm, mặc dù Cao thủ Linh giai tụ tập đến Đường Gia Bảo càng ngày càng nhiều, nhưng bất luận là ai, đều cảm giác tâm tư càng thêm trĩu nặng. Bởi vì mọi người biết rõ, một khi người của Huyết Vụ Thành phát động công kích, đám Linh giai còn lại bây giờ sẽ không có mấy người còn may mắn sống sót.
Lại mười ngày nữa trôi qua, tựa hồ toàn bộ Linh giai của Linh Mạch Chi Địa đều đã tụ tập đến Đường Gia Bảo.
Trong phòng Đường Phong ở Thính Tuyền Cư, vẻ mặt Đường Phong đầy u ám, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào viên đan dược đang lấp lánh ánh sáng trên tay.
Tinh Thần Thiên Nguyên Đan! Trên tay Đường Phong hiện giờ còn bảy viên, đây chẳng qua là một viên trong số đó.
- Ăn hay không ăn?
Đường Phong vẫn có chút do dự.
Đây là linh đan có thể bỏ qua cấp bậc trực tiếp tấn chức với những người dưới Linh giai, quý giá vô cùng, hiện tại thế cục không ổn, Đường Phong cũng muốn tăng lên một chút thực lực trước khi đại chiến bắt đầu. Sau khi dùng Tinh Thần Thiên Nguyên Đan, nhiều lắm chỉ cần thời gian một ngày một đêm, bản thân có thể từ Thiên giai trung phẩm tấn thăng đến Thiên giai thượng phẩm.
Nếu đổi thành người khác, nhất định sẽ không do sự mà dùng nó.
Vì một khi tấn thăng đến Thiên giai thượng phẩm, lại ăn phải thứ này thì không thể trực tiếp tấn thăng, chỉ có thể đạt được Thiên Nhân hợp nhất trong thời gian ngắn. Có thể nói, Thiên giai trung phẩm dùng Tinh Thần Thiên Nguyên Đan là lựa chọn tốt nhất, cũng có thể lợi dụng được nó tốt nhất, nhưng Đường Phong vẫn còn chút do dự, không biết có nên dùng nó vào lúc này hay không.
Với lượng tài nguyên tu luyện trên tay Đường Phong, nếu như muốn thăng cấp kỳ thực vô cùng đơn giản, lấy tốc độ tụ tập linh khí cường đại của La Ngọc Thạch Tâm, cộng thêm hiệu quả của Bất Phôi Giáp, Đường Phong chỉ cần đi vào Bạch Đế Bí Cảnh bế quan dăm ba tháng là có thể thăng cấp lên Thiên giai thượng phẩm.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, mới khiến cho Đường Phong có chút do dự, Tinh Thần Thiên Nguyên đan chỉ còn lại bảy viên, dùng một viên là ít một viên, thứ trân quý như vậy, dùng vào lúc này có phải quá lãng phí hay không?
- Đợi lát nữa nếu là Lại tỷ đi vào, thiếu gia sẽ ăn nó, nếu là Tiểu Nhã đi vào ta sẽ không ăn!
Càng nghĩ, Đường Phong càng không tìm được chủ ý nào, chỉ có thể chuyển ánh mắt nhìn về phía cửa, thầm nghĩ.
Cứ vậy ngồi chờ một hồi lâu, rốt cuộc cửa cũng mở ra, hô hấp của Đường Phong không khỏi gấp gáp, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm.
Chu Tiểu Điệp vui vẻ chạy vào, thanh thúy nói:
- Sư phụ, ăn cơm thôi!
- Ặc... Được!
Đường Phong hít sâu một hơi, thầm nghĩ ký thác hy vọng vào người khác quả nhiên là không chính xác, loại đại sự này vẫn cẩn bản thân phải quyết định mới được.
Vừa mới đứng lên, trên vai bỗng dưng trầm xuống, không khí quanh thân phảng phất như trở nên đặc sệt, một cỗ áp lực khổng lồ tựa ba đào từ bên ngoài mười dặm nặng nề ập tới.
Chu Tiểu Điệp thiếu chút nữa ngã ra đất, Đường Phong tay mắt lanh lẹ, vội xông lên phía trước đỡ lấy nàng.