Vô Thường

Chương 586: Chương 586: Thập thất đệ quá hung tàn.




- Ba vị ca ca cũng nên cẩn thận một chút.

Đường Phong khẽ cười một tiếng, vặn người tiến lên. Động tác cũng không nhanh lắm, nhưng chỉ trong nháy mắt đã phá tan vòng phòng ngự của ba huynh đệ, lập tức đánh vào ngực Đường Chính Khí một cái.

Thân thể Đường Chính Khí liền mất thăng bằng, ngã về phía sau. Người còn chưa kịp ngã xuống đất hắn đã thấy cổ của Đường Hạo Khí bị Đường Phong chặt một cái, con mắt của Đường Bá Khí thì bị hai ngón tay của Đường Phong thoáng chọc vào.

Quái, động tác chậm như vậy, Nhị đệ Tam đệ sao lại không né tránh chứ? Vẻ mặt Đường chính khí mê mang, nghĩ kiểu gì cũng không hiểu được

Trước sau chỉ qua chừng ba lần hô hấp, ba huynh đệ của Đường gia Tứ Phòng đã thất bại thảm hại!

Ba huynh đệ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẫn không thể hiểu nổi đã xảy ra chuyện gì cả.

- Ba vị ca ca, đa tạ rồi.

Đường Phong vui tươi hớn hở ôm quyền nói.

- Trận này tiểu đệ thắng cũng là do may mắn.

Đường Chính Khí tuy rằng không cam lòng nhưng cũng biết chênh lệch giữa bọn người mình và Đường Phong quá lớn, khóe miệng run rẩy nói:

- Thập thất đệ quả nhiên cường hãn, chúng ta cam bái hạ phong. Nam tử hán đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh. Từ nay về sau ba người chúng ta chính là nô bộc của thập thất đệ. . . Thập thất đệ chờ một lát, chúng ta quay về thu dọn đồ xong sẽ đến Thính Tuyền Cư nhận mệnh!

Sau khi nói xong, ba huynh đệ lập tức chạy như ma đuổi.

- Ba vị ca ca nhanh một chút, tiểu đệ ở đây một mình rất là tịch mịch!

Đường Phong ở sau hô lên khiến ba người càng chạy nhanh chân hơn.

Chạy ra thật xa ba người mới chậm bước chân lại, Đường Chính Khí nói:

- Nhị đệ, hắn chém ngươi một chưởng đao sao ngươi lại không tránh?

Đường Hạo Khí vẻ mặt vô tội nói:

- Ta có né chứ, nhưng không biết vì sao lại không thoát được, chỉ biết trơ mắt nhìn hắn chém vào cổ mình. Tam đệ, còn ngươi thì sao, chiêu chọc vào mắt độc ác kia sao ngươi cũng không tránh, lỡ như bị chọc mù mắt thì phải làm sao?

Vẻ mặt Đường Bá Khí như đưa đám:

- Ta cũng né nha, nhưng hai ngón tay kia của thập thất đệ cứ như rắn vậy, ta làm sao mà thoát được?

- Aizz!

Ba huynh đệ đồng thời thở dài

- Phen này xong đời rồi.

Nghĩ đến vị tỷ tỷ không phân rõ phải trái kia của mình, sống lưng của ba huynh đệ bỗng lạnh buốt.

Thường nói nuôi con dưỡng già, nhưng lão cha kia của mình sao lại không như vậy chứ. Hết sức cưng chiều tỷ tỷ còn đối với ba người bọn mình thì hở tí là đánh chửi quát mắng, bất công a, thật quá bất công rồi.

Quay về trong đại viện của Tứ Phòng, ba huynh đệ lén lút thò nửa đầu vào xem thử, sau khi xác định được tỷ tỷ không có ngăn ở trên đường mới bắt đầu rón ra rón rén đi vào.

Chưa đi được vài bước thì đã có một thân ảnh xinh đẹp từ trong vọt ra, không phải Đường Điểm Điểm thì là ai nữa. Vẻ mặt nàng lúc này cực kì hưng phấn, hỏi thăm:

- Mọi chuyện thế nào rồi? Đánh thắng chưa? Hoan Ca Kiếm đâu?

Bước chân của ba huynh đệ liền chững lại, vẻ mặt cầu xin

Mí mắt Đường Chính Khí cụp xuống, ủy khuất nói:

- Tỷ, chúng ta thua.

Đường Điểm Điểm thất thanh nói:

- Cái gì? Các ngươi sao lại thất bại hả? Lấy ba đánh một cũng không thắng được? Không phải đã nói các ngươi không cho phép hắn sử dụng cương khí sao? Thập thất đệ chẳng qua chỉ là Thiên giai hạ phẩm, nếu không xử dụng cương khí thì cũng không lợi hại bao nhiêu cả, ba người cùng tiến lên mà cũng thua?

Vẻ mặt Đường Hạo Khí đắng chát, nói:

- Tỷ, ngươi không biết người trong thế tục hung lệ thế nào đâu, thập thất đệ cũng quá mức hung tàn rồi. Dùng một chiêu hầu tử trộm đào đánh bại đại ca, sau đó lại dùng tiên nhân chỉ lộ tiêu diệt ta, một chiêu cuối cùng lại sử dụng song long đoạt châu đâm trúng hai mắt của lão tam. Những chiêu thức hắn thi triển ra không cái nào không ti tiện vô sỉ cả, sao chúng ta có thể ngăn cản được?

Sau khi Đường Bá Khí nghe xong lời này liền gật mạnh đầu:

- Chính vậy, chính vậy. Đôi mắt của ta thiếu chút nữa đã bị hắn moi cả ra rồi.

- Hầu tử trộm đào là gì?

Đường Điểm Điểm nghi hoặc khó hiểu, trong những chiêu thức sở học của nàng không hề có chiêu nào như vậy cả.

Ba huynh đệ liếc nhau, thật không biết nên giải thích thế nào. Vẫn là Đường Hạo Khí kiên trì, tay tạo thành trảo chộp một cái thật mạnh từ dưới lên trong hư không, làm ra một động tác rất tượng hình, giải thích nói:

- Chính là một chiêu như vậy

Đường Điểm Điểm nhìn thấy liền xấu hổ, dậm chân nói:

- Thập thất đệ cũng quá. . . quá không có nhân đạo!

- Nói thế nào đi nữa thì trận chiến đó chúng ta cũng đã thua, dựa theo ước định thì từ giờ trở đi chúng ta đã là người của thập thất đệ rồi, tỷ, ngươi hãy bảo trọng, từ nay về sau chúng ta không thể ở bên để chiếu cố ngươi được nữa rồi!

Đường Chính Khí than thở khóc lóc, ngôn từ khẩn thiết, vừa dứt lời đã vung tay lên nói:

- Các huynh đệ, dọn dẹp một chút đồ đạc rồi đến Thính Tuyền Cư nhận lệnh thôi!

- Đợi một chút!

Đường Điểm Điểm ngăn cản ba người, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Thập thất đệ cũng quá mức càn rỡ, để tỷ tỷ đi giáo huấn hắn một chút. Chỉ là một Thiên giai hạ phẩm thôi mà, tưởng rằng mình có thể lật cả trời sao?

Sau khi nói xong liền lao ra ngoài như sấm rền gió cuốn.

- Tỷ, ngươi cũng phải cẩn thận đấy!

Đường Bá Khí ở phía sau cao giọng hô.

- Không có vấn đề gì chứ?

Đường Chính Khí có chút lo lắng.

- Tỷ tỷ là Thiên giai trung phẩm, thập thất đệ mới là Thiên giai hạ phẩm, chênh lệch cả một giai nhất định không có vấn đề gì đâu.

- Ba đồ hỗn trướng!

Sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng quát mắng, ba huynh đệ trong lòng run sợ quay đầu nhìn lại liền thấy Đường Chiến Thiên vẻ mặt âm trầm đang đứng bên cạnh.

Ba huynh đệ lập tức im lặng như ve mùa đông.

- Đồ hỗn trướng hạ lưu! Rõ ràng lại dám làm ra động tác như vậy ở trước mắt tỷ tỷ của các ngươi, trở về phòng đóng cửa suy ngầm cho ta, nếu không có lệnh của ta thì cấm bước ra ngoài nửa bước!

Đường Chiến Thiên nổi giận đùng đùng quát.

Ba huynh đệ như được đại xá, có câu nói kia của lão cha thì không cần phải đến Thính Tuyền Cư nữa rồi.

Trong Thính Tuyền Cư, Đường Phong một bên đánh cờ uống trà cùng Đường Đính Thiên, một bên lẳng lặng chờ đợi. Hắn biết vị Lục tỷ kia của mình chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hoan Ca Kiếm giống như một con cá mồi vậy, mùi tanh bốc ra tuyệt đối có thể hấp dẫn được Đường Điểm Điểm tới.

Quả nhiên chỉ qua giây lát, từ trong sân đã truyền đến thanh âm của Đường Điểm Điểm:

- Thập thất đệ, ngươi ra đây cho ta!

- Người ta tốt xấu gì cũng là nữ hài tử, đừng giày vò quá đáng.

Đường Đính Thiên cười khẽ một tiếng dặn dò Đường Phong.

- Hài nhi rõ rồi.

Đường Phong cũng cười một tiếng, đứng dậy đi về phía sân liền thấy được Đường Điểm Điểm vẻ mặt giận dữ đang đứng đó, cặp mắt kia giống như là hận không thể nuốt sống mình vậy.

- Lục tỷ, ngươi tới thăm tiểu đệ sao?

Đường Phong đã biết rõ còn cố ý hỏi, tay cầm Hoan Ca Kiếm cố ý ẩn hiện trước mặt nàng.

- Phi!

Cặp mắt của Đường Điểm Điểm gắt gao nhìn chằm chằm vào Hoan Ca Kiếm, ngoài miệng phun một tiếng

- Lần này Lục tỷ ta đến đây cũng không phải để thăm ngươi, mà là muốn ra mặt cho ba tên đệ đệ không nên thân kia đấy.

Nàng nghĩ gì liền nói nấy, không hề có chút tâm cơ nào cả.

- Nha. . .

Đường Phong khẽ gật đầu:

- Vậy thì xin hỏi Lục tỷ muốn ra mặt như thế nào đây?

Đường Điểm Điểm lấy vỏ kiếm trên tay chỉ vào Đường Phong, tư thế hiên ngang:

- Dùng bạo lực!

Đường Phong mỉm cười một tiếng:

- Ý của Lục tỷ chính là muốn đại chiến một phen với tiểu đệ, dùng vũ lực để phân thắng bại sao?

- Đương nhiên.

Đường Điểm Điểm ngạo nghễ nói.

- Lần trước khi bọn người Thất ca đến đã đặt ra một chút phần thưởng với tiểu đệ, không biết lần này Lục tỷ muốn đánh cược vật gì không?

Đường Phong hỏi.

- Có chứ.

Đường Điểm Điểm gật mạnh một cái.

- Ân, nếu ta mà thắng thì ngươi phải mang Hoan Ca Kiếm trên tay cho ta!

- Tốt.

- Còn có đổ ước giữa ngươi và bọn người Chính Khí lúc trước cũng phải hết hiệu lực!

- Việc này Lục tỷ cũng hơi có chút ép buộc đấy? Phần thưởng mà, chỉ được phép đưa ra một cái, sao lại nhiều như vậy?

Đường Phong dở khóc dở cười.

- Sao vậy?

Đường Điểm Điểm có chút ủy khuất.

- Ai quy định chỉ có thể đặt ra một phần thưởng hả? Người ta cứ muốn đặt ra nhiều cái đấy. Ngoài trừ hai cái này thì sau này ngươi phải nghe theo lời ta nữa, kể chuyện ở thế tục cho ta nghe .

Nữ nhân và tiểu nhân rất khó chiều a! Đường Phong bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, tiểu đệ có thể đáp ứng ngươi. Bất quá nếu ta thắng thì có phải cũng tương ứng thế. . . Ta có thể đặt ra rất nhiều yêu cầu không?

Đường Điểm Điểm nhăn nhó, sợ hãi nhìn Đường Phong nói:

- Người ta chính là nữ hài tử. Ngươi sẽ không biết xấu hổ đề ra nhiều yêu cầu vậy chứ?

Sau khi suy nghĩ một chút liền nói:

- Được rồi, niệm tình ngươi còn trẻ người non dạ, Lục tỷ cũng không chiếm tiện nghi của ngươi. Nếu ngươi thắng thì có thể đặt ra cho ta ba yêu cầu.

- Lục tỷ người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, cân quắc bất nhượng tu mi! (bậc cân quắc (phụ nữ) không thua đấng mày râu)

Đường Phong vỗ mông ngựa một cái, Đường Điểm Điểm liền vui vẻ ra mặt.

- Xuất chiêu đi, hôm nay liền cho ngươi kiến thức sự lợi hại của Lục tỷ.

Đường Điểm Điểm quát một tiếng, cuối cùng sắc mặt lại đỏ bừng nói thêm một câu:

- Đúng rồi, không cho phép ngươi sử dụng hầu tử trộm đào đâu đấy!

- Cái gì là hầu tử trộm đào?

Đường Phong ngạc nhiên nhưng Đường Điểm Điểm đã rút kiếm lao đến. Kiếm chiêu còn chưa phát ra, bạch quang trên thân kiếm đã đại thịnh, ánh sáng chói lọi khiến người khác khó mà mở mắt ra được.

Đây là năng lượng Cương Tâm gì vậy? Đường Phong tuy rằng không đặt vị Lục tỷ này của mình vào trong mắt, nhưng vạn thiên thế giới có đủ loại năng lượng Cương Tâm thiên kì bách quái, có một số năng lượng Cương Tâm đặc biết cũng rất có lực sát thương rất lớn. Hơn nữa Lục tỷ đã là Thiên giai trung phẩm, dù không rành thế sự, kinh nghiệm chiến đấu cũng không cao nhưng cảnh giới đến trình độ này cũng không thể khinh thường được.

Một đạo bạch sắc kiếm quang vọt đến trước mặt, Đường Phong lắc người một cái liền tránh thoát được. Đến khi giữ vững thân hình lại thì liền thấy ở nơi mình đứng lúc trước lại nhiều thêm một thanh cự kiếm trắng như tuyết. Chuôi cự kiếm này cao hơn ba trượng, toàn thân trơn nhẵn trắng noãn, bóng loáng như một cái gương vậy. Đường Phong định thần nhìn lại không khỏi vừa sợ vừa kì. Chuôi cự kiếm này không ngờ không phải là vật thật mà là do linh khí tạo thành. Chỉ có điều thành trường kiếm do linh khí tạo thành này lại lơ lửng trên mặt đất, thậm chí Đường Phong còn có thể thấy được cái bóng của mình một cách rất rõ ràng nữa.

Không đợi Đường Phong có động tác gì, một đạo kiếm quang đã tiếp tục đánh tới. Đợi sau khi Đường Phong tránh đi, thì địa phương vừa đứng lại xuất hiện thêm một thanh cự kiếm nữa.

Đạo kiếm quang thứ ba lại lao đến. Đường Phong rút Hoan Ca Kiếm ra chém tới thanh cự kiếm do linh khí tạo thành kia. Chỉ nghe một tiếng răng rắc giòn vang, giống như một tấm gương bị đánh nát vậy, cự kiếm kia liền vỡ vụn thành vô số trường kiếm nhỏ bé lơ lửng xung quanh người Đường Phong, bảo phủ hoàn toàn thân thể hắn vào trong.

Phóng mắt nhìn lại, Đường Phong chỉ thấy xung quanh có vô số bóng ngươi có động tác giống mình như đúc khiến hắn choáng váng cả mặt mày.

Còn Lục tỷ Đường Điểm Điểm lại chẳng biết đã đi đâu nữa!

Lực lượng Cương Tâm thật cổ quái! Trách không được Đường Điểm Điểm lại là một trong số những người được chọn tham gia gia tộc đại chiến lần này. Tuy rằng suy nghĩ của nàng đơn thuần, tu vi chỉ là Thiên giai trung phẩm, nhưng chỉ với lực lượng Cương Tâm này của nàng thôi cũng đủ để khiến người khác kinh ngạc rồi.

Bởi vì ở trong thế giới bị kiếm mạc vây quanh, căn bản không có người nào có thể xác định được đâu là chính mình còn đâu là bóng cả, tất cả đều giống nhau như đúc.

Bóng người lóe lên, Đường Điểm Điểm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Đường Phong, cười khanh khách không ngừng. Đường Phong giơ kiếm đâm tới, lại nghe một tiếng răng rắc giòn vang, thì ra hắn chỉ đâm nát một thanh trường kiếm linh khí, trường kiếm bị vỡ vụn kia lại phân giải thành vô số thanh kiếm nhỏ hơn...

Nhìn quanh chỉ thấy bóng của mình và Đường Điểm Điểm.

Cảm giác một chút lại càng khiến cho Đường Phong nghẹn họng trân trối, bởi vì bốn phía tất cả đều là cương khí chấn động của Đường Điểm Điểm, căn bản không thể nào phân biệt được thật giả cả.

Lực lượng Cương Tâm này, cũng quá khó chơi đi chứ? Chỉ là không biết dùng cảm giác Thiên Nhân Hợp Nhất có thể phát hiện được chân thân của Đường Điểm Điểm không nhỉ.

Đường Phong đang muốn thí nghiệm một phen, nhưng không ngờ vô số bóng kiếm đang vây quanh mình lại bộc phát ra một cỗ ánh sáng thông thiên đập vào mắt khiến con ngươi đau nhức. Cường độ sáng đến mức này đã không phải người thường có thể chịu được nữa, dù là Đường Phong cũng không nhịn được nhắm mắt lại.

Ngay trong nháy mắt này một làn gió thơm liền tập kích đến, Đường Phong nghiêng đầu, vươn tay chụp về phía bên trái của mình liền tiếp xúc phải một mảnh mềm mại, da thịt trơn láng, chắc là cổ tay của Đường Điểm Điểm rồi.

Đường Điểm Điểm kinh hô một tiếng, nàng không nghĩ đến phản ứng của vị thập thất đệ này lại nhanh như vậy, dù hắn đang nhắm mắt cũng có thể bắt được mình một cách chuẩn xác. Đến khi nàng muốn thoát đi thì đã muộn rồi, Đường Phong hung hăng kéo về phía mình một cái liền khiến bước chân của nàng loạng choạng, thiếu chút nữa đã ngã cả vào lòng ngực của hắn rồi.

Bất quá dù gì cũng là Thiên giai trung phẩm, sau khi phát giác được có chút không ổn thì Đường Điểm Điểm liền bộc phát một thân cương khí mạnh mẽ của mình chấn bay bàn tay to lớn của Đường Phong, nhân cơ hội này liền nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với hắn

Bạch quang ở xung quanh liền tán đi, năng lượng Cương Tâm do Đường Điểm Điểm thi triển ra cũng theo đó tan thành mây khói. Nhưng Đường Phong lại không dám sơ xuất, Hoan Ca Kiếm vẫn một mực giấu trong vỏ liền thi triển ra Tú Thủy kiếm pháp, buộc Đường Điểm Điểm phải dùng kiếm chiến đấu với hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.