Chỉ có điều, phong cảnh trong mắt mỗi người cũng không giống nhau! Có lúc tình thế bức bách không thể không phòng bị, nhưng không phải xuất phát từ bản tâm. Ai có thể không có một phần chấp niệm thuộc về riêng mình chứ...
Tâm tư của Lâm Nhất bình tĩnh lại, lập tức đánh ra một thủ quyết. Chín đạo trận pháp đột nhiên mở ra, nguyên khí nồng đậm như nước điên cuồng vọt tới...
...
Cách trên đỉnh đầu bản tôn vạn trượng đỉnh, Ma tôn của Lâm Nhất vẫn đang nhắm mắt ngồi im. Quanh người hắn bao phủ một tầng ma khí, chỉ có hai tay ở trước ngực chậm rãi lật lại, không ngừng thôi diễn Huyền Vũ Ấn Quyết trong Thiên Ma Cửu Ấn.
Nếu muốn tu luyện thành Huyền Vũ ấn thì phải tìm hiểu căn bản, mới có thể dung hợp thông suốt. Nếu không, cho dù lấy ra năm trăm mười hai đạo pháp bí quyết, còn là khó có khả năng thể hiện ra được uy lực thần thông thật sự! Mà sách cổ có câu, hỗn độn sinh âm dương, lưu chuyển qua lại không ngừng. Âm trong cực là Thái Âm, dương trong âm là thiếu dương; dương trong cực là thiếu âm, dương trong dương là thái dương. Âm dương giao nhau được gọi là tứ tượng. Mà Thái Âm trong đó hoá sinh, Quy Xà đài hình là Huyền Vũ ở phương bắc, ý định ban đầu lại là Huyền Minh, có lạnh giá, giáp ngự và Bàn Du, lực quản lý chung cùng mưa gió biến đổi vân vân...
Không biết đã qua bao lâu, hai tay của Lâm Nhất chậm rãi ngừng lại. Chỗ ma khí xung quanh càng thêm nồng đậm, hắn lại bước đi trong một huyễn cảnh, cho đến khi ngang qua cánh đồng hoang vu, xuyên qua khu vực băng tuyết mênh mông vô bờ, lại vượt qua bóng tối. Nó một mình cô đơn đi trong đó, mặt đất đột nhiên nổ mạnh, có quái vật to hàng vạn trượng xông ngang qua, sau đó là bốn cong rắn dài bay lượn, thoáng chốc phía chân trời sụp đổ...
Vào giờ phút này, Lâm Nhất bỗng nhiên mở hai mắt ra, sát khí điên cuồng lóe lên. Hắn đứng lên, thuận tiện ngăn lại kết giới một phương, từng phù văn được pháp lực gia tăng rời tay thoát đi. Chỉ trong hơi thở, hơn năm trăm đạo pháp bí quyết lập tức thành ấn, bỗng nhiên hóa thành ảo ảnh một con Huyền Vũ, lập tức biến thành băng tuyết bay khắp bầu trời cùng cuồng phong mưa rào. Trong chớp mắt đó, mười ngón tay của hắn chuyển động rất nhanh, ba mươi sáu, bảy mươi hai, một trăm lẻ tám, hai trăm năm mươi sáu pháp quyết lần lượt rời đi, năm ấn Nhân ấn, Nguyệt ấn, Nhật ấn, Chu Tước ấn, Huyền Vũ ấn hợp nhất. Trong bầu trời đêm lập tức có tiếng sấm chớp rền vang, tiếp theo là một cái búa lớn hai ba mươi trượng từ trên trời rơi xuống. Phía trên kia là lửa cháy mạnh, rắn bạc ngang ngược, còn có sóng lớn dâng lên, chỉ trong giây lát đã có xu hướng hủy trời diệt đất, không thể chống đỡ!
Trong thời điểm cấp bách này, tay áo Lâm Nhất vội vàng hất lên. Cái búa lớn chưa kịp phát ra uy thế đã 'Ầm' một tiếng đột nhiên tản đi, ngược lại hóa thành từng mảnh phù văn bay trở về trong cơ thể hắn và biến mất. Trong bầu trời đêm lại yên tĩnh như trước, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nó ngẩng đầu khóe miệng cong lên, trong nụ cười tà có chút đắc ý. Trước sau tốn nhiều năm, cuối cùng hắn đã tu luyện thành Ngũ Ấn Hợp Nhất. Nếu như do ba vị Hợp Thể thi triển ra một thức thần thông này, uy lực sẽ càng không tầm thường!
Lâm Nhất chắp hai tay sau lưng và nhìn xung quanh. Thần thức đã có thể thu hết trăm vạn dặm Thiên Ma Kết Giới vào trong mắt. Bên trong gian nhà đã, lão Long vẫn ngủ say. Trong một sơn cốc cách hơn mười vạn dặm, Thiên Trần lại một mình yên tĩnh tu luyện. Mà Ngô Dung vẫn đang vội vàng phá giải Huyền Băng...
Nhớ lại dáng vẻ Thiên Trần rơi nước mắt, Lâm Nhất lắc đầu. Không biết sau khi nha đầu tinh quái này tạo lại cơ thể, sẽ là thế nào. Chỉ mong tất cả thuận lợi!
Lâm Nhất giơ tay lên và rạch một cái vào trong hư không, chỗ sơn cốc Thiên Trần hình thành một thiên địa yên tĩnh khác hẳn. Thân là chủ nhân của Thiên Ma Kết Giới, hắn có thể làm theo ý mình. Hắn làm vậy cũng không có ý gì khác, chỉ không muốn có người quấy nhiễu nha đầu kia tu luyện mà thôi!
Lúc này tu luyện có chút thu hoạch, tạm nghỉ mấy ngày rồi lại chịu khổ cực. Nghĩ đến đây, Lâm Nhất bước mấy bước vào trong hư không, trong nháy mắt đã đến ngoài vạn dặm. Không đợi hắn hạ xuống, phía trước vùng đất trũng truyền đến một tiếng 'Bịch' khẽ, tiếp theo có bóng quỷ lắc lư...
- Ơ? Không ngờ ngươi còn có thủ đoạn như vậy, thứ lỗi cho mắt ta vụng về a...
Khối Huyền Băng đã bị Thiên Sát Lôi Hỏa của Lâm Nhất thu đi, vẫn nằm ở trong vùng đất trũng nhưng thiếu một mảnh nhỏ. Trên mặt đất cách đó không xa lại có bảy tám bộ di hài của tiên nhân đang nằm, chắc là phá băng đoạt được. Ngô Dung bay ở một bên, vẻ mặt có chút mỏi mệt đãi. Hắn trả lời:
- Tốn ba năm mới phá vỡ một phần cấm chế của Huyền Băng, thật khiến người ta xấu hổ...
Hắn nói tới đây liền dừng lại, kinh ngạc quay đầu nói:
- Na tu của ngươi đã đạt tới cảnh giới như thế, vừa lúc giúp ta một tay...
Hai chân Lâm Nhất chạm đất, lắc đầu khẽ cười nói:
- Vì sao ta phải giúp ngươi...