Long Khư, trong Long Đàm.
Thương Quý thần sắc rạng rỡ, tinh, khí, thần đều cực tốt. Trước sau giành được hai giọt Long huyết, tu vị một đường nhảy lên. Hiện nay hắn đã có cảnh giới Kim Tiên trung kỳ. Đặc biệt hơn, lân giáp màu bạc khắp người đã có năm thành nhiễm vàng, nhìn qua rất là bất phàm. Không chút nghi ngờ, Thần Long đã dần hiện!
Khắc này, Thương Quý hai mắt khép hờ, thời thời khắc khắc lưu ý động tĩnh trên đỉnh đầu. Trong phấn khởi, hắn không quên ngắt động thủ chỉ, miệng lẩm nhẩm mặc niệm.
Một giọt Long huyết, cộng thêm Long Đàm thần dị, đủ để đề thăng một tầng tu vị. Nhưng càng về sau, uy năng Long Huyết dần dần giảm yếu. Chẳng qua, chỉ cần tiếp tục thế này hai ba lần, cuối cùng cũng sẽ hóa thân thành kim giáp Thần Long! Đến lúc đó, toàn bộ Long Huyết trong Long Đỉnh chẳng phải đều thuộc về mình? Tu tới Tiên Quân là điều chắc chắn, trở thành chí tôn Long Tộc cũng là lẽ bình thường. Có lẽ, có lẽ từ đây Thương mỗ liền có thể vượt lên vũ trụ, cúi nhìn chúng sinh, ha ha...
Tùy theo một trận khoái ý ùa tới, Thương Quý nhịn không được rên rỉ ra tiếng. Trên khuôn mặt hung ác xấu xí nổi lên một tầng xuân quang long lanh. Bốn phía u ám âm lãnh đều không che giấu được cảm xúc tung trào.
- Đinh --
Đúng lúc này, một tiếng đỉnh kêu hót thong thả vang lên. Đó giống như tiếng nhạc mừng, lại như hạc lệ long ngâm, mang theo thiên uy vô thượng, theo gió tắm gội thiên địa. Động tĩnh tuy không lớn, lại chấn khiến nhân tâm khẽ động!
Thương Quý đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt tỏa sáng. Long Đỉnh lần nữa náo ra loại thanh thế này, tiếp theo sẽ có gì?
Trong chớp mắt, trên cao trăm trượng dị biến hoành sinh. Chỉ thấy giữa ba chân Long Đỉnh xuất hiện gợn sóng ánh sáng màu vàng, tiếp đó hội tụ thành một tia từ từ trút xuống. Trong đó một giọt Long Huyết sáng lóe, dụ hoặc vô hạn, tình cảnh giống hệt lúc trước...
- Tới...
Thương Quý yên lòng, cũng thong dong rất nhiều. Có Qua Y trưởng lão giúp sức, lại thêm thiên mệnh sở quy, cơ duyên vô thượng kia không phải thuộc về Thương mỗ thì còn ai!
Không ngoài dự liệu, ánh sáng vàng hạ xuống năm mươi trượng, một đạo pháp lực đột nhiên mà đến chẻ Long Huyết ra làm đôi.
- Ha ha! Đó là Long Huyết của ta...
Thấy thế, Thương Quý lập tức nhảy dựng lên. Đúng lúc này, trong Long Đàm tối đen đột nhiên sáng bừng. Thân hình hắn ngừng lại, thần sắc kinh ngạc.
Chỉ thấy cách vài chục trượng, tên đồng bạn bị lãng quên kia đang nằm ngửa chợt dựng lên thẳng tắp, trong hai mắt chớp động huyết quang. Từ mi tâm ba đạo ấn ký quỷ dị khẽ lồi ra, trên dưới quanh thân chậm rãi tản ra uy thế. Tu vị hắn vốn như có như không, nay bỗng chốc từ Tiên Nhân sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, một đường vọt thẳng tới Thiên Tiên sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, cuối cùng là Kim Tiên sơ kỳ...
- Hả! Hắn đã tỉnh...
Thương Quý đột ngột cả kinh, lách mình nhào lên. Long Huyết là của Thương mỗ, ai cũng đừng hòng cướp đi...
Nào ngờ Thương Quý mới vừa động thân, một đạo huyết quang đỏ tía đột nhiên chụp xuống, bốn phía bỗng hóa mịt mù. Long Huyết gần trong gang tấc lại nhất thời khó tìm bóng dáng. Đồng thời với đó, chín đạo pháp lực cường đại đột nhiên ập đến. Hắn sắc mặt hơi biến, tay chân bị trói cứng lại. Nhưng hắn không cam lòng, vội vung sức cố giãy thoát, song đều uổng công. Tu vị toàn thân bị chế trụ, không có chút sức chống trả nào.
- Lâm Nhất! Truyền thừa trọng đại, không được hỏng quy củ Long Tộc ta...
Thương Quý kinh hoảng không thôi, thất thanh hô to. Nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã bị cấm chế phủ kín. Hắn tuyệt vọng kêu gào nói:
- Qua Y trưởng lão, chủ trì công đạo cho đệ tử...
Lâm Nhất đã tỉnh! Ngủ say bốn trăm ba mươi năm, cuối cùng tỉnh lại sau giấc mộng dài. Chắc bởi yên lặng quá lâu, hoặc là lòng có bức bách, tích tắc khi tỉnh lại hắn bất giác thi triển huyễn đồng cướp một bước ra tay, khiến Thương Quý căn bản không kịp chống đỡ.
- Long Tộc nhà ngươi, quy củ nhà ngươi? Hừ...
Một chiêu chế trụ Thương Quý, Lâm Nhất hừ lạnh một tiếng, vung tay áo cuốn đi, bắt lấy một phần hai nửa Long Huyết vào tay. Trong mắt huyễn đồng lấp lánh, hơi hơi xem xét, lập tức lấy ra một chiếc bình ngọc thu lại Long huyết, lúc này mới ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn lên trên hồ sâu. Ánh sáng vàng kia chưa tán đi, mà bỗng đột nhiên đại thịnh. Sát na sau đó, lại có Long Huyết từ trong Long Đỉnh phi tốc trút xuống, không phải một giọt, mà là liền một chuỗi năm giọt. Đồng thời với đó, có người kinh hô, có người lên tiếng giận quát:
- Lớn mật, buông Thương Quý ra...
Lâm Nhất hồn nhiên không nhìn động tĩnh quanh mình, mặc cho ánh sáng vàng bao phủ toàn thân, há mồm liền dùng sức nuốt trọn năm giọt Long Huyết vào bụng. Thân hình hắn khẽ động, uy thế đại biến, bộ dạng biến thành kim bào tóc vàng, tu vị theo đó đề thăng...
Cũng nháy mắt này, Long Đỉnh lần nữa phát ra một tiếng kêu hót vui tai. Trong kim mang chói mắt, một khối ngọc bài kỳ dị chậm rãi giáng xuống.
Ánh mắt Lâm Nhất chợt lóe, vút không mà lên. Hắn tay trái nắm lấy Thương Quý, thuận thế vươn ra tay phải tiếp lấy ngọc bài...
Ngoài Long Đàm, đám trưởng lão chín tộc còn đang thất thần. Đột nhiên một đạo nhân ảnh từ trong hồ sâu lao ra, kim bào tóc vàng uy thế thiên thành. Tựa như chí tôn hàng lâm, mang theo phong thái vương giả ngạo nghễ thiên địa...
Thấy thế, chúng nhân không ai không ngạc nhiên...
Chớp mắt Lâm Nhất bay đến trên Long Đỉnh, một tay bắt người, một tay cầm bài, thần thái bễ nghễ. Hắn khẽ gật đầu tỏ ý với Viêm Liệt bên dưới, bản tôn một thân áo xám lách mình hiện ra, trầm giọng nói:
- Lâm mỗ lưu Long Tôn lại đây, bản tôn có việc đi trước. Các vị trưởng lão, sau này còn gặp lại...
Thoại âm vừa dứt, bản tôn đã lăng không bước đi. Trong ánh sáng vặn vẹo, bóng người thoáng chốc đi xa, ẩn ẩn có tiếng gió rít xông thẳng vòm trời...
...
Hành Thiên tiên vực, Nguyệt Tuyền cốc.
Phía cuối sơn cốc đứng một hàng hai, ba mươi người. Trong đó có cha con Bách Lý tiên sinh, ba huynh đệ Đồng gia và một đám tu sĩ Luyện Hư. Cầm đầu là một nữ tử quần trắng mỹ mạo kinh người, chính là môn chủ Cửu Châu môn Tiên Nô. Nàng đã có cảnh giới Luyện Hư hậu kỳ viên mãn, lúc này đang nhíu mày suy tư, trên mặt thoáng hiện vẻ lo lắng.
Sau người nhóm người này là một cửa động được trận pháp che chắn. Đệ tử Nguyệt Tuyền cốc cùng với gia quyến đều đã được an trí trong đó.
Giữa không trung cách vài trăm trượng, năm sáu đạo nhân ảnh vây quanh, không ai không là yêu tiên cường đại ngang ngược hung tàn. Cầm đầu là tráng hán mặt sáp da vàng, người này là cao nhân tiền bối tu vị Thiên Tiên.
- Ha ha! Ta là yêu tôn Kim Thánh! Các ngươi ngoan ngoãn vươn tay chịu trói, khai ra tung tích Lâm Nhất, có lẽ có thể giữ được một mạng. Nếu dám không theo...
Tự xưng yêu tôn, trừ Kim Thánh thì còn ai. Hắn khá là đắc ý cười gằn, tiếp tục dọa nạt nói:
- Nếu không theo, bản tôn liền lần lượt giết sạch các ngươi, chỉ lưu lại nữ tử thành toàn đạo song tu cho huynh đệ chúng ta...