Vô Tiên

Chương 1978: Chương 1978: Nên yên ổn không cần nóng nảy (1)




-... Cùng một đám thủ hạ đột nhiên bị tiên cấm giết chết, khó tránh khỏi vì thế mà canh cánh trong lòng. Ở trong Quỷ Linh Vực mấy vạn năm, ta vẫn suy nghĩ phương pháp phá giải, có chút thành tựu...

Vì lão Long, lại thêm Lâm Nhất vừa đấm vừa xoa, Ngô Dung cuối cùng cũng đặt tạm nghi ngờ và phong thái của cao nhân sang một bên. Nếu hai bên không còn mâu thuẫn, vẫn phải tiếp tục phá giải Huyền Băng. Trước khi bắt tay vào, đối phương đã có thành ý xin chỉ giáo, hắn chỉ đành phải giải thích rõ lĩnh ngộ và cách nhìn của mình đối với cấm pháp.

-... Chỗ tới vạn pháp quy tông, cấm pháp cũng thế. Chỗ khác biệt chỉ là tu vi và cảnh giới người làm phép mà thôi. Lại giống như một con dao có lưỡi sắc bén được đứa trẻ cầm trong tay chỉ dùng để chém dưa thái rau mà thôi; đổi lại thành nam tử cường tráng cầm lại trở thành vật hung dữ...

Ngô Dung chắp một tay ra sau, một tay vuốt râu, chân không chạm đất chậm rãi đi xung quanh Huyền Băng. Lâm Nhất làm bạn bên cạnh, thỉnh thoảng gật đầu phụ họa với vẻ mặt quan tâm. Hắn có chút vui mừng về điều này, chậm rãi nói:

- Bất luận là tiên cấm, hay là cấm pháp ngũ hành tầm thường, tất cả đều không rời khỏi sinh, sát, khốn, cấm. Nói rõ nội dung quan trọng, phân tích nguồn gốc của nó, muốn phá giải không khó...

Nguyên nhân thật sự có liên quan đến Tiên Vực viễn cổ sụp đổ, vừa rồi Ngô Dung cũng nói không nên lời. Hắn đã biết tình hình hỗn chiến này, không ngoài ai tham sống sợ chết, ai lâm trận phản chiến, ai chết thảm các loại. Có thể không cần che giấu, kỳ tài đều thản nhiên như vậy. Mà lão Long mặc dù che giấu một bụng bí mật, lại chỉ biết giả ngủ giả ngốc. Tuy nhiên, lúc này xin chỉ giáo, Lâm Nhất vẫn nhân cơ hội nói:

- Cùng một bộ cấm pháp nhưng người thi triển khác nhau, chẳng lẽ uy lực của nó không phải lấy tu vi để luận thắng thua sao...

Ngô Dung ở cách Huyền Băng không xa chợt dừng lại, đáp:

- Đó là tất nhiên! Một thức thần thông hoặc là một bộ cấm pháp, vì pháp lực gia tăng cao thấp có chút phân biệt, giống như linh lực, nguyên lực cùng thần lực thái sơ phân chia mạnh yếu...

Lâm Nhất đột nhiên bấm tay bắn ra, một luồng khí cơ phá không rời đi.

Ngô Dung phát hiện ra chợt ngẩn người ra, nhìn Lâm Nhất hỏi:

- Không phải là Phạm Thiên hậu kỳ khó có thần lực, duy nhất chỉ có cảnh giới Động Thiên mới có thể chân chính bỏ qua Nguyên Lực không cần đến. Mà ma tu của ngươi chỉ mới Hợp Thể, sao có thể sinh ra thần lực được?

Lâm Nhất so vai, nhịn không được vênh váo cười nói:

- Ta cũng không hiểu, có trời mới biết được là nguyên nhân nào!

Trong cơ thể này một tia khí cơ kỳ lạ, hóa ra thật sự có manh mối. Bây giờ có Ngô Dung chứng thực, có thể nói là niềm vui bất ngờ. Chỉ tiếc nó quá mức yếu ớt, ngay cả Thiên Địa Quyết cũng không sử dụng được. Giống như lời đối phương nói, ngược lại khiến ánh mắt người ta liền sáng ngời. Rất nhiều pháp thuật cấm thuật, đều có thể do thần lực thi triển ra. Theo thời gian, uy lực của Thiên Ma Cửu Ấn có thể tăng mạnh!

- Ngươi thật đúng là không giống người thường...

Thấy vẻ mặt Lâm Nhất không giống giả vờ, Ngô Dung tự nhiên nói ra một câu. Lâm Nhất lại lấy ra một miếng ngọc giản, hỏi:

- Còn đây là một bộ cấm pháp đến từ ngoài giới, trong đó có một thức tiên pháp tên là 'Thiên La Địa Võng', nghe nói có chút mạnh mẽ, vẫn mong tiên sinh chỉ điểm nhiều hơn!

Lâm Nhất lấy ra chính là Thiên La Cấm của La gia lại tối nghĩa khó hiểu. Mặc dù hắn đã tính toán qua nhưng vẫn không có cách nào hiểu được. Bây giờ có cao nhân chân chính Ngô Dung này, vừa mới có thể thỉnh giáo một lúc.

Ngô Dung nhận lấy ngọc giản và kiểm tra, cười khẩy nói:

- Gì mà Thiên La Địa Võng chứ! Chẳng qua là một thức cấm pháp của tiên gia bình thường mà thôi, còn chưa bằng ba phần cấm pháp của Huyền Băng này, lại khiến người ta khó có thể tu luyện, quả thật là giả vờ mê hoặc lẫn lộn thật giả...

Lâm Nhất nhếch miệng thầm nghĩ, nếu như La gia biết được cấm pháp bị người ta khinh thường như vậy, không biết sẽ có cảm tưởng gì. Một cấm pháp có thể một lần khốn giết hơn trăm tiên nhân, thật không thể tưởng tượng nổi. Hắn nhìn về phía Huyền Băng trước người lại hỏi:

- Cấm pháp này gọi là 'Huyền Băng cấm', không biết do người nào thi triển... ?

Ngô Dung lắc đầu, nói:

- Uy lực thần thông cấm pháp không ở tên gọi thế nào. Ta thuận miệng nói, ngươi tạm thời nghe một chút...

Hắn suy nghĩ một lát, tiếp theo trong lòng vẫn còn sợ hãi nói:

- Năm đó đối thủ thi triển cấm pháp hẳn là chuyên môn dùng để đối phó với người Tiên Vực chúng ta. Hắn có nói đến 'Tam Hoàng cấm' được chia ra làm ma sinh cấm, yêu loạn cấm, đạo diệt cấm. Ta với thủ hạ đều bị nó hại, tình cảnh tương tự với trong Huyền Băng này...

Ma sinh, yêu loạn, đạo diệt, tên gọi của cấm pháp lại đơn giản, nhưng là thần thông lớn hủy trời diệt đất. Trong lòng Lâm Nhất có chút không hiểu! Sư phụ của Tiên Đế chẳng lẽ chính là đạo tu trong Tam Hoàng? Bây giờ xem ra, muốn làm rõ nguyên nhân tiên vực sụp đổ, vẫn phải đi tìm căn nguyên, đi tìm nguồn gốc mới có khả năng tra ra manh mối. Lẽ nào... Lẽ nào Ma Trủng Huyễn Cảnh dưới biển của Cửu Châu còn chưa mất, vẫn còn thật sự tồn tại? Nơi đó có rừng cây Hồng Hoang, Thiên Ma Tộc, Ma Kiếp Cốc, còn có Thất Tinh Bạn Nguyệt...

Lâm Nhất thoáng thất thần, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại. Hắn có kích động đẩy ra lớp sương mù dày đặc, lại có suy nghĩ cố gắng tránh né. Cả đời người muốn lựa chọn thật không dễ dàng gì, trên con đường đời bao giờ cũng lối rẽ khiến người ta không ngừng thấy khó xử.

Thấy tình hình như vậy, Ngô Dung hiểu sai ý, an ủi:

- Tam Hoàng cấm tuy dọa người, nhưng không phải khó giải. Dựa vào nhiều năm ta lĩnh ngộ, lại gặp phải đối thủ ngang hàng, chưa chắc không thể chu toàn một lần. Ngươi lại xem...

Hắn vuốt râu cười ngạo nghễ, ung dung giơ một ngón tay ra, phía trên chớp động một điểm ánh sáng yếu ớt.

Mí mắt Lâm Nhất vừa nâng lên, trong lòng có chút không hiểu.

Ngô Dung không nhiều lời, ngón tay khẽ rung lên. Một điểm ánh sáng này bay lên, chậm rãi tiến về phía giữa hai hàng lông mày của Lâm Nhất.

Lâm Nhất lui về sau một bước, vẻ mặt sợ hãi.

Ngô Dung không nhẫn nại, thở dài nói:

- Đạo pháp đã xuống dốc đến mức như vậy sao? Ngay cả thần niệm ngưng luyện mà ngươi cũng không hiểu, lại làm sao tu đượctới Hợp Thể? Chỉ bằng đánh cắp tinh thạch thì sẽ không đi được quá xa đâu...

Vẻ mặt Lâm Nhất quẫn bách, không vui, hất cằm nhìn về phía xa, ra vẻ không để ý nói:

- Nhờ người giúp đỡ đào lấy mấy viên tinh thạch mà thôi, sao phải nhắc mãi hết lần này tới lần khác chứ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.