Vô Tình Gặp Được Bảo Bối

Chương 75: Chương 75: Có chuyện quan trọng




''Tút... tút... tút''

Mặc Âu nhìn cuộc gọi bị ngắt thì cả khuôn mặt xám xịt.

Hàn... Thiên... Nhược!

Anh được lắm! Dám không nghe điện thoại của em!

Dù anh hiểu lầm, ít nhất cũng phải nghe cô giải thích chứ.

Mặc Âu ôm cơn buồn bực leo lên giường ngủ.

Ngủ đã, mai xử lí anh sau.

__________________

Cùng lúc đó, tại một khu trụ sở chính của tổ chức Death - tổ chức một khi người ta nghe nhắc tới tên đều khải kiêng dè, một tổ chức ngoài cái chết cũng chỉ có máu tanh, tọa lạc tại lãnh địa của Âu Dương gia.

Người đàn ông đeo mặt nạ bạc đang ngồi uy nghi trên ghế thượng vị được điểm xuyến mấy viên ngọc lục bảo rải rác trên thân, cho thấy sự quyền quý cùng uy vũ của đấng tối cao.

Anh mặc bộ âu phục màu đen làm tản ra một bầu không khí sát phạt nặng nề.

Hàn Thiên Nhược với sắc mặt u ám, lười biếng vắt chéo hai chân, tay châm một điếu thuốc đưa lên miệng.

Anh hít một hơi rồi phả ra một vòng khói trắng mông lung, mờ ảo. Hệt như tâm trạng rối ren của anh lúc này.

Dưới chân Hàn Thiên Nhược là một người đàn ông trung niên bụng bia cùng một cô gái trần như nhộng cứ thế để lộ ra cảnh xuân trước mắt mọi người không chút ngại ngùng.

Cô ta ưỡn ẹo, tự dùng tay xoa nắn vòng ngực siêu to không lồ của mình, vừa xoa vừa rên như muốn kích thích người đàn ông nguy hiểm đang ngồi trên ghế thượng vị.

Bởi phụ nữ cả nước từ thiên kim tiểu thư với danh môn vọng tộc đến thường dân không ô dù che chở đều biết, nếu được anh chú ý sẽ một bước lên mây, hưởng thụ giàu sang phú quý suốt quãng đời còn lại.

Nhưng lại không một ai dám bén mảng đến gần.

Một người phụ nữ nóng bỏng, quyến rũ, tỉ lệ cơ thể hoàn hảo khiến đàn ông nhìn vào đã nhỏ dãi.

Hơn nữa còn là cởi sạch sành sanh không một mảnh vải che thân, khiến hiệu quả câu dẫn dụ tình cũng tăng lên một bậc.

Ngay cả người đàn ông trung niên bụng bia bên cạnh kia, tuy đang quỳ nhưng cũng bắt đầu nhúc nhích, ngứa ngáy không yên rồi.

Thế mà Hàn Thiên Nhược đến một cái liếc mắt cũng không thèm.

Anh hướng đôi mắt đen sâu thẳm như bầu trời đêm đen không sao không mây, bí ẩn, hoang dã khó thuần về phía Tần Quân - một trong bộ tứ trợ thủ đắc lực của tổ chức Death.

Tần Quân gật đầu hiểu ý, đưa cho Hàn Thiên Nhược một khẩu súng Walther P99 do Đức sản xuất.

Súng với thiết kế nhỏ gọn không chỉ đẹp mắt mà còn có thêm hệ thống kích hoạt ''chống căng thẳng'', sử dụng được cho nhiều loại đạn với tầm bắn xa đến 50m.

Hàn Thiên Nhược cầm khẩu súng xoay xoay mấy vòng mới lên nòng, bắn ra một phát đạn với tốc độ kinh người mà không cần ngắm trước mục tiêu.

Viên đạn được khắc nhỏ bén nhọn bay thẳng vào trúng giữa mi tâm của người phụ nữ còn đang ra sức phóng túng kia.

Mặt người phụ nữ ngay tức khắc nở hoa...

Một bông hoa đỏ chói tản ra mùi tanh tưởi...

Mọi người có trong phòng có chút giật mình, ngay cả Tần Quân.

Không phải là do sợ hãi khi thấy cảnh chém giết, mà là có chút kinh ngạc vì lần này lão đại nhà bọn họ tự mình ra tay.

Trước đây không bao giờ lão đại nhà bọn họ đụng tay đến việc nhỏ nhặt như thế này.

Càng cổ quái hơn là lần này anh ra tay kết liễu cuộc đời đoản mệnh của người phụ nữ kia.

Quả thực tổ chức của anh tuy máu lạnh, vô tình nhưng không có nghĩa là vô nhân tính hoàn toàn.

Những cô gái được mấy tổ chức hay gia tộc khắc đem đến nhằm mục đích mắc nối quan hệ với ông trùm sản xuất vũ khí cùng các loại thuốc hay máy móc kĩ thuật tân tiến có công lực cao là lão đại bọn họ.

Để sau này có thể nhờ anh ứng cứu.

Đáng tiếc, tổ chức của anh cũng không phải tổ chức từ thiện mà muốn đem gì vào thì đem.

Cứ như thế, hết lần này đến lần khác, có người nào mắc phải điều cấm kị của lão đại nhà bọn họ, có gan hiến sinh vật mang giới tính nữ tới thì đều bị giam vào Ám Đường để xử lí.

Riêng kẻ chủ mưu thì ngoài con đường xuống địa ngục ra thì cũng chỉ có con đường xuống hoàng truyền.

Còn mấy người phụ nữ được đem tới thì nhẹ có thể chỉ gãy tay đứt chân, còn nặng lắm thì liệt nửa người.

Bởi bọn họ cũng chỉ là con cờ bị điều khiển mà thôi. Không cần thiết phải hi sinh mạng sống.

Cơ mà hôm nay, chính tay lão đại nhà bọn họ lại tự tay mình giết chết người phụ nữ kia.

Cộng thêm cả sắc mặt lạnh lẽo như nằm trên sông băng của anh từ khi đến đây nữa...

Chắc chắn là có chuyện gì đó vô cùng quan trọng!

Nhưng ai mà ngờ được, chuyện quan trọng đó lại là nỗi lo lắng mất vợ của ông chủ nhà bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.