Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 113: Chương 113




Cửu Thiên còn có thể nói gì nữa, khẽ vâng một tiếng, đi ra khỏi cửa trong ánh mắt tràn ngập ý cười của Nhất Thanh sư tôn.

Quyển sách rất dày, giống như một phiến đá, đây là lần đầu tiên Cửu Thiên nhìn thấy võ kỹ dày như thế này, cái này muốn xem xong sợ là cũng phải tốt khá nhiều thời gian.

Ngẩng đầu lên, Cửu Thiên đột nhiên nhìn thấy mặt đất bị Sở Chính sư huynh chém nứt không biết đã khôi phục về trạng thái như ban đầu từ lúc nào.

Khẽ cau mày, trong lòng Cửu Thiên rất kinh ngạc, lẽ nào lúc nãy Nhất Thanh sư tôn đã làm?

Rốt cuộc phải có tu vi như thế nào mới có thể khôi phục mặt đất đã bị nứt trở về nguyên trạng?

“Này, Cửu Thiên sư đệ, sư tôn không nói gì đệ đấy chứ.”

Hàn Liên sư huynh lén mở cửa ra hét lên với Cửu Thiên. Lúc này, hai huynh đệ Sở Trực, Sở Chính cũng không cao giọng đọc. Dường như đang bao che cho Hàn Liên sư huynh.

Cửu Thiên đi đến cửa của Hàn Liên sư huynh nói: “Không nói gì. Sư tôn truyền cho đệ một quyển kiếm pháp, sau đó bảo đệ ra ngoài. Hàn Liên sư huynh, huynh có biết mặt đất đã xảy ra chuyện gì không? Lúc nãy vẫn còn…”

Hàn Liên sư huynh vội vàng nói: “Không có gì. Đại trận tông môn của trường võ đạo thôi. Nghe nói có rất nhiều tiên khí sĩ và võ tôn cùng nhau bày bố. Cả trường võ đạo đều như thế này, mặt đất vỡ nát, rất nhanh là đã có thể khôi phục lại như bình thường. Đệ quen là được rồi. Cửu Thiên sư đệ, đệ có được kiếm pháp gì? Địa cấp võ kỹ sao?”

Cửu Thiên đưa quyển sách trên tay cho Hàn Liên nói: “Không phải, mà một quyển võ kỹ nhân cấp thấp mà thôi.”

“Hả?”

Hàn Liên sư huynh không dám tin, lật ra xem, phát hiện quả nhiên là kiếm pháp cơ bản, chiêu thức vô cùng đơn giản.

Vẻ mặt Hàn Liên thay đổi, lẩm bẩm: “Từ lúc nào mà sư tôn trở nên keo kiệt như vậy.”

Ngẩng đầu lên, Hàn Liên đưa quyển trách trả lại cho Cửu Thiên, sau đó chạy đến qua một bên, lén lút mò mò lấy ra một quyển vở đưa cho Cửu Thiên: “Cửu Thiên sư đệ. Đây là võ kỹ của sư huynh là ta đây, bên trên còn viết những tâm đắc của những tiền bối qua nhiều thế hệ và cảm nhận sự lĩnh hội của huynh, đệ cầm về xem. Không cần gấp gáp trả cho huynh đâu.”

Vẻ mặt Cửu Thiên hơi thay đổi, lập tức lắc đầu nói: “Hàn Liên sư huynh, cái này sao có thể được.”

Hàn Liên mấp máy môi nói: “Tốt xấu gì huynh cũng là sư huynh mà. Bảo đệ xem thì đệ cứ xem đi. Lúc nào huynh cần dùng sẽ đòi với đệ. Đừng cảm thấy ngại, đây cũng là truyền thống của Nhất Nguyên Viện. Lúc huynh đến, đại sư huynh và nhị sư huynh cũng giúp đỡ huynh như vậy. Đi đi, đừng để sư tôn nhìn thấy.”

Hàn Liên nhét quyển tập vào trong tay Cửu Thiên, sau đó đẩy Cửu Thiên ra ngoài.

Cửu Thiên nhìn cuốn sổ nhỏ trong tay, trong mắt gợn sóng.

Trở về phòng, Cửu Thiên đặt quyển sổ nhỏ và thư lên trên bàn.

Trước tiên lật xem cuốn sổ nhỏ của Hàn Liên sư huynh, Cửu Thiên rất tò mò, tại sao lúc nãy Hàn Liên sư huynh muốn thể hiện võ kỹ của mình nhưng lại bị hai sư huynh khác liều chết ngăn cản.

Mở quyển sổ nhỏ của Hàn Liên ra, Cửu Thiên xem một lúc, sau đó hít một hơi khí lạnh.

Hóa ra là như vậy, chả trách không cho Hàn Liên sư huynh dùng.

Võ kỹ này so với võ kỹ của Sở Chính sư huynh và Sở Trực sư huynh, sợ là còn đáng sợ hơn một chút.

Nếu như hắn dùng, có lẽ tất cả kiến trúc ở đây đều bay hết.

Võ kỹ đáng sợ, thật đáng sợ. Hơn nữa điều kiện tu luyện rất khắc nghiệt, còn cần phải có thể chất đặc biệt, Hàn Liên sư huynh sao có thể đạt được.

Gấp quyển sổ nhỏ lại, quyển võ kỹ này khả năng hắn luyện thành có lẽ không lớn. Bởi vì hắn không có thể chất bất diệt như trong cuốn sổ nói, cho dù miễn cưỡng tu hành, có thành công cũng chắc chắn sẽ không quá cao. Mấy cấp phía sau chắc chắn không có duyên với hắn.

Gấp quyển sổ nhỏ lại, Cửu Thiên mở quyển dày cộp ra.

Vẫn chưa xem, đúng lúc naỳ ở cửa truyền đến một giọng nói.

“Cửu Thiên sư đệ, bắt lấy.”

Cửu Thiên quay đầu lại, chỉ thấy hai quyển sách bay đến. Ở cửa, Sở Trực sư huynh và Sở Chính sư huynh mặt ai cũng tràn đầy ý cười. Sở Trực nói: “Sư tôn không cho đệ đồ tốt, đệ hãy học võ kỹ của chúng ta. Haha, đợi đại sư huynh trở về, đệ đi tìm đại sư huynh để học hỏi thêm, chắc chắn không thành vấn đề. Cửu Thiên sư đệ, cố gắng tu hành nhé.”

Sở Chính sư huynh khẽ cười, không nói gì, chỉ phát ra tiếng cười sảng khoái với Cửu Thiên.

Hai người nói xong thì lập tức rời đi, vội vàng quay về tiếp tục đọc.

Cửu Phàm nhìn hai quyển sổ trong tay, lại nhìn quyển sổ của Hàn Liên ở trên bàn.

Hắn cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp.

Cảm giác này, lúc hắn ở nhà, rất ít khi được trải qua. Chỉ có mấy lần, đều là của ba hắn. Trong những người cùng thế hệ, lại không hề có.

Cửu Thiên đặt sách lên bàn, thủy quang trong mắt hiện lên, lẩm bẩm nói: “Xem ra mình đã được định trước là người của Nhất Nguyên Viện. Các sư huynh, đệ sẽ không để mọi người thất vọng.”

Mở quyển kiếm quyết cơ bản ra, Cửu Thiên bắt đầu nghiên cứu cẩn thận, hắn không tin Nhất Thanh sư tôn lại cố tình lấy ra một quyển võ kỹ nhân cấp độ thấp để lấy lệ với hắn.

Hoặc đây là một bài kiểm tra, hoặc trong thứ này nhất định có huyền cơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.