Vợ Trẻ Ngọt Ngào: Tổng Thống Đại Nhân Nhẹ Nhàng Cưng Chiều!

Chương 27: Chương 27: Điệu nhảy đầu tiên (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hạ Tiểu Khê cho người đàn ông tự luyến đến nghiện kia một ánh mắt xem thường, sau đó chuyển tầm mắt về phía sân khấu.

Ngài Thị trưởng đứng trên đài, thỏa thích nhìn khắp toàn sảnh, phía dưới có rất nhiều danh viện xinh đẹp ưu nhã phù hợp tiêu chuẩn kết hôn.

“Nói đến đâu rồi nhỉ, như vậy mọi người cũng đã rõ, hôm nay mời các vị đến đây, thứ nhất là vì từ thiện, thứ hai chính là vì hôn sự của con trai tôi.”

Những bằng hữu cũ này thật đúng là cho ông mặt mũi, ai cũng đều dẫn theo khuê nữ nhà mình đến cho con ông chọn, Giang Lẹ Hoa khẽ mỉm cười.

Con trai Thị trưởng Giang từ trước đến giờ vẫn chưa từng được giới thiệu công khai với mọi người, người nào không biết còn tưởng rằng bởi vì anh ta là đứa con riêng làm xấu mặt gia tộc.

Nhưng thật sự thì Thị trưởng Giang chỉ có mỗi một đứa con trai quang minh chính đại như vậy, còn về chuyện tại sao ông lại rất ít khi dẫn theo anh ta đến những trường hợp công khai, đáp án rất đơn giản, đó là nghề nghiệp của con ông khiến ông quá mức đau não.

Đường đường là công tử nhà Thị trưởng mà lại lộ mặt ra bên ngoài đi làm diễn viên, cứ nghĩ đến đây là ngài Thị trưởng liền tức đến mức không biết làm sao.

Ài, thôi bỏ đi, chuyện chính vẫn quan trọng hơn.

Ông phải nhanh chóng tìm cho mình một người con dâu có thể lên được mặt bàn thôi, quản cái thằng con khỉ gió cả ngày toàn làm chuyện dâu đâu kia làm gì.

Mỗi vị khách mời hôm nay đến tham dự đều nhận được một mã số ký hiệu mini.

Lúc đầu Hạ Tiểu Khê hoàn toàn không hiểu tác dụng của mã số đó, cô lại vẫn luôn hiểu lầm nó được dùng trong buổi đấu giá, dù sao ở những nơi tập trung toàn nhân vật nổi tiếng như thế này, không thực hiện một buổi đấu giá từ thiện thì đúng là quá lãng phí.

Nhưng mà càng về sau, dưới sự giảng giải của MC, cô mới hiểu rõ được, mã số này đúng là dùng để đấu giá, nhưng còn một tác dụng khác là để chọn con dâu cho ngài Thị trưởng. Nói đúng hơn thì chính là muốn mời một thiên kim nhà nào đó có mã số may mắn nhảy điệu đầu tiên với công tử nhà Thị trưởng.

“Chuyện không liên quan đến mình, trèo cao làm quái gì.” Hạ Tiểu Khê thừa dịp thiên kim các nhà đều bận bịu nhìn mã số của mình mà thong thả lượn một vòng khắp khu đồ ăn nhẹ.

Đi quanh khu đồ ăn nhẹ này, trong thế giới của cô, được liệt vào những đắt tiền nhất chính là chocolate, nhưng chocolate ở đây đều là mấy loại sanh chảnh nhập khẩu từ Đức và Pháp về.

Công tử nhà Thị trưởng đang chuẩn bị bước đến chỗ MC.

Trước thời khắc chân tướng sắp được công khai kia, phía dưới sân khấu không một ai từng nhìn thấy khuôn mặt thật của công tử nhà thị trưởng.

Ngược ánh sáng, anh ta nhanh chóng bước lên sân khấu, động tác cầm mic cũng đẹp đến khó tả không ai bì nổi, nhưng kết hợp với vóc người đẹp như người mẫu của anh ta, cùng với thân phận con trai thị trưởng kinh người, từng bước chân của anh ta đều trở nên vô cùng anh tuấn tiêu sái trong mắt nhóm danh viện.

“Chào mọi người, tôi là Giang Ngộ Bạch, ừm, nói một cách khác, chính là con trai duy nhất, của bố tôi.” Bàn tay thon dài khẽ hướng về chỗ mà ngài thị trưởng đang đứng.

Một câu nói không mặn không nhạt này khiến khách mời bên dưới sắp sửa nổ tung.

Trong chốn quan trường, quyền lợi đại diện cho hết thảy.

Đối với bọn họ, hôn nhân cũng tương đương với buôn bán chính trị.

Rất nhiều đám cưới của con gái quan chức lớn cũng là dùng để kết thân mà củng cố thêm địa vị của cha mình.

Nhưng nếu như đối tượng kết thân là Giang Ngộ Bạch, như vậy đối với những thiên kim đứng bên dưới mà nói, không phải ủy khuất để cầu toàn, mà lại là hi vọng xa vời vợi.

Chàng trai cao quý thường xuất hiện trên ti vi này, thế mà lại là công tử nhà thị trưởng!

Một danh hiệu diễn viên, trong mắt của đám người ở thánh phố lớn này là điều đáng bị chê cười, là thứ xấu xí, nhưng trong mắt những thiếu nữ trẻ tuổi bọn họ, thì lại là si, là mê.

Huống chi, là một thần tượng siêu hot lại rất có thực lực, vốn dĩ đã nắm bắt trọn ngay trái tim của nhóm thiên kim kia rồi.

Nếu như đây là trong buổi concert, nhóm thiên kim kia đã sớm hét lên đầy cuồng nhiệt, nhưng ở đây, trong căn biệt thự tại thành phố mà mình lớn lên này, các cô phải kiềm chế lại sự kích động trong lòng, thời thời khắc khắc chú ý thân phận của chính mình.

“Vậy thì, tôi có thể tự chọn được không?” Từ trước đến giờ Giang Ngộ Bạch đều thích tự do không bị gò bó, làm ‘sự nghiệp’ mà mình yêu thích, lần này lại bị éo buộc đến đay kết thân vốn dĩ là có chút phiền nào, nhưng ngại cha mình, nên anh ta chỉ có thể kiềm chế lại tính cách của chính mình mà đến đây thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.