Vợ Trẻ Ngọt Ngào: Tổng Thống Đại Nhân Nhẹ Nhàng Cưng Chiều!

Chương 34: Chương 34: Phủ của Lệ tổng (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Yên tâm, nồng độ tiên sinh trúng phải không nhiều, chỉ cần về sau không tiếp xúc với thứ này nữa thì thân thể sẽ không có gì đáng ngại. Nhưng mấy ngày nay cần phải chú ý một chút, cố gắng đừng để ngài ấy chạm vào nước. Nếu không —— ”

Bằng cái chủ nghĩa hoàn mỹ kia của Lệ Diệu Xuyên, nếu như một ngày nào đó phát hiện trên người mình có một vết sẹo, không chôn cả đội ngũ chữa bệnh mới là lạ ấy.

“Được được, anh vất vả rồi! Đi thôi, phu nhân!” Tần Nặc gọi Hạ Tiểu Khê đứng bên cạnh.

“Làm, làm gì?”

“Đi vào thăm chồng cô chứ sao!”

Nghe thấy từ chồng này, khuôn mặt Hạ Tiểu Khê khẽ ửng đỏ, lập tức bước đôi chân ngắn đi vào theo.

Cửa phòng mở ra, cả căn phòng đều là mùi nước sát trùng, căn phòng này rất rộng, thiết kế bên trong tuy đơn giản nhưng không mất đi sự trang nhã, tầm mắt cô dừng lại trên chiếc giường King size kia, trên tấm ga trải giường màu xám bạc, một khuôn mặt đẹp trai bức người đang mơ hồ lộ ra dưới tấm chăn.

Bỗng nhiên, lông mi người kia sẽ giật giật, Lệ Diệu Xuyên khó chịu nhíu mày. Tròng mắt đen nhánh của anh giống hồ điệp giương cánh, bất chợt mở ra.

“Ai cho cô vào!”

Ngữ điệu của anh lạnh như băng, rõ ràng là đang hướng về phía Hạ Tiểu Khê.

“Tôi… tôi đến xem anh đã chết hay chưa.” Hạ Tiểu Khê tức giận nói, ai bảo giọng điệu người này lại khó nghe như vậy!

Thấy đôi mắt Lệ Diệu Xuyên khẽ nhíu lại, Tần Nặc vội vàng bước lên trước ‘can ngăn’.

“Ấy kìa, nghe nói vợ chồng tân hôn thích nhất là liếc mắt đưa tình, nhìn hai người xem, ban đêm ban hôm còn diễn ân ân ái ái trước mặt người ta, thật đúng là khó nổi hai người!”

Không biết Tần Nặc này học được cái giọng điệu eo éo từ đây, lại còn cái bộ dạng thẹn thùng Lan Hoa Chỉ kia của anh ta nữa, thiếu chút nữa khiến Hạ Tiểu Khê buồn nôn.

“Ai là vợ chồng tan hôn của anh ta/ cô ta!” Cơ hồ hai người đồng thời rống lên những lời này.

“Còn nữa, cậu đặt thứ đồ gì trên giường tôi thế hả?” Lệ Diệu Xuyên rút một thứ đồ của trẻ con màu hồng trên giường, ném vào người Tần Nặc.

Tần Nặc giữ lấy con thú bông, quơ quơ giữa không trung.

“Cô bé Tiểu Khê người ta tự nhiên phải ngủ cùng giường với cậu, thật là thiệt thòi, tịch mịch biết bao nhiêu, cho nên tôi liền chuẩn bị mấy thứ đồ phù hợp với cô bé, trang trí thêm cho gian phòng của cậu thôi mà.”

“Cho nên, cái gối viền hoa bên cạnh tôi này, là do cậu đặt?”

“Tổng… à không, cuối cùng ông lớn cậu cũng phát hiện ra tấm lòng của tôi rồi sao! Không chỉ là những thứ này, cậu nhìn xem, đây, đây, còn có cả kia nữa…”

Tần Nặc đi đến cạnh chiếc tủ treo quần áo cực lớn, nhanh chóng mở cửa tủ ra, ngay lập tức xuất hiện từng dãy đồ trang phục nữ hạng sang, chất đầy cả tủ treo quần áo.

Còn mấy bộ vest đen thủ công tinh xảo đặt từ Italy của Lệ Diệu Xuyên lại tàn nhẫn bị chuyển sang một góc.

Đây chính là chuyện mà một thuộc hạ làm cho người chủ của anh ta?

Có lẽ anh ta nên đi đến chỗ tài vụ nhận tiền lương, xong có thể lăn luôn được rồi?

Lệ Diệu Xuyên nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Tần Nặc, càng nhìn lửa giận càng lớn.

Tần Nặc búng tay một cái, đứng trước bàn trang điểm, xuân phong đắc ý chỉ chỉ một loại những sản phẩm chăm sóc da tốt nhất số lượng lớn trên chiếc bàn.

“Bởi vì không rõ phu nhân có bị dị ứng với mỹ phẩm nào hay không, cho nên tôi chuẩn bị nhiều hơn một chút, để cô tự chọn lựa.”

Hạ Tiểu Khê bước lên trước nhìn chỗ mỹ phẩm dưỡng da kia, cái nào cũng là tiếng nước ngoài, cô đọc mà chẳng hiểu gì cả.

Số lượng nhiều như vậy, đừng nói là để rửa mặt, có khi còn đủ để cô mở cửa tiệm SPA luôn ấy!

Nhưng mà, Tần Nặc vừa mới nói cái gì cơ, tối nay, Hạ Tiểu Khê cô lại phải-ngủ- chung-giường, với tên đàn ông cuồng ngạo tự đại này á?

Cái quỷ gì chứ! Đã nói là không chơi trò bán thân kia mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.