Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mục tiêu ở hướng mười giờ, cách chỗ này 4 thước! Bằng thành tích chạy nước rút 100m đáng kiêu ngạo của cô, nhất định có thể giống như một tia sét, lao như bay đến thẳng trên giường!
Hạ Tiểu Khê khẽ mở cửa, sau đó nhanh chóng chạy nước rút lao đến chỗ giường!
Thắng lợi đang ở ngay trước mắt! 3 thước! 2 thước! 1 thước!
“Tít ——” Cửa điện tử của khách sạn bỗng nhiên mở ra.
Một đôi chân dài bước trên mặt đất, Hạ Tiểu Khê đã leo được một chân lên giường, nghe thấy âm thanh kia, liền cứng ngắc xoay người.
Cửa ra vào, Lệ Diệu Xuyên đang xách hai túi đồ, mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía cô ——
“Á ——” Tiếng hét với đề-xi-ben đủ để khiến màng nhĩ cũng bị chọc thủng vang khắp căn phòng.
Lệ Diệu Xuyên vốn dĩ định rút chân ra khỏi phòng khách, bỗng nhiên phát hiện bên ngoài đã có người phục vụ nghi ngờ nhìn sang phía anh, vì để đối phương không chú ý đến mình nữa, anh chỉ có thể tiếp tục kiên trì bước tiếp vào phòng, ‘cạch’ một tiếng, cửa phòng liền khép lại.
Bị nhìn sạch rồi! Cả người Hạ Tiểu Khê vùi kín trong chiếc chăn màu trắng, chỗ nào cũng đều thấy không tốt.
Qua thêm một lúc, cô mới ló đầu ra ngoài, liếc mắt liền thấy Lệ Diệu Xuyên đang đứng cạnh giường,
“Nhìn cái gì mà nhìn, vẫn ngại chưa nhìn đủ sao hả!”
“Chẳng qua tôi chỉ cảm thấy, nhìn lâu như thế mà cũng đâu thấy cô chịu thiệt ở chỗ nào? Không có ngực cũng chẳng có mông, lại còn lùn một mẩu… Cô không cảm thấy rằng, người chịu thiệt nhất nên là tôi mới đúng sao?”
Xin đấy! Mặc dù anh ta cao trên 1m85, dáng người cân đối tỉ lệ, muốn mông có mông, thế nhưng cô cũng cao 1m65 đấy được chưa?! Chiều cao như thế, lại còn vóc dáng cô cân đối như này, chỗ nào thấp hả? Chỗ nào chướng mắt chứ hả?
Vậy mà anh ta còn dám cuồng vọng nói rằng anh ta nhìn người cô xong liền có cảm, giác, bị, thiệt!
Mặc dù Hạ Tiểu Khê đang trưng ra bộ mặt mắt trợn ngược lông dựng đứng, nhưng vẻ mặt đó, cộng thêm cái chăn che kín người, vẻ mặt ủy khuất kèm theo động tác, ở trong mắt Lệ Diệu Xuyên, không hiểu sao lại có hơi… đáng yêu?!
“Cô cố ý thừa dịp tôi không ở đây, trần trùng trục chạy tới chạy lui, không phải là muốn quyến rũ tôi sao?” Lạt mềm buộc chặt? Lệ Diệu Xuyên anh đã từng thấy nhiều lắm rồi.
Hạ Tiểu Khê: “…”
Lệ Diệu Xuyên hừ lạnh một tiếng, ném chiếc túi đang cầm trên tay lên giường.
Hạ Tiểu Khê mở túi ra, thấy bên trong là một bộ váy làm bằng chất liệu cao cấp được thiết kế đơn giản.
Hạ Tiểu Khê liếc nhìn nhãn mác, lại là một chuỗi số 0, anh chàng này đúng là người kỳ quái của thế giới này, hoang phí tiền nong bừa bãi.
Thế nhưng, khi thấy anh ta mua một bộ đồ ngủ đắt đỏ như vậy cho cô, cô liền cố gắng không tính toán nữa.
Hạ Tiểu Khê khó lắm mới ‘bố thí’ cho anh ra một khuôn mặt tươi cười, sau đó ý bảo Lệ Diệu Xuyên xoay người đi, cô muốn thay quần áo.
Khóe miệng Lệ Diệu Xuyên khẽ cong lên, giơ một bộ quần áo khác vừa mới mua, ý định đi vào phòng tắm tắm rửa thay đồ.
Lệ Diệu Xuyên có một thói quen, cùng một bộ quần áo nhất định anh sẽ không bao giờ mặc liên tiếp hai ngày. Đương nhiên vừa nãy trong lúc Hạ Tiểu Khê tắm, anh liền đến trung tâm thương mại gần đó chọn cho mình một bộ đồ, nhân tiện tốt bụng tiện tay mua cho cô gái kia một bộ luôn.
Chờ anh tắm rửa xong xuôi, thay quần áo sạch sẽ, lại lần nữa bước vào phòng ngủ.
Trên giường đã truyền đến tiếng hít thở đều đều, lòng cô gái này đúng là rộng quá, tùy tùy tiện tiện có thể thuê phòng cùng một người đàn ông xa lạ, lại không hề có ý thức an toàn mà ngủ luôn, nếu như không phải gặp đúng anh thì cô ta đã gặp phải nguy hiểm từ lâu rồi.
Lệ Diệu Xuyên nhìn người đang say ngủ trên giường, lông mi khẽ động.
Bất quá —— tướng ngủ của cô gái này thật kém sang.
Lúc này trông cô giống hệt một cái nem rán, chăn trên giường bị cô quấn chặt quanh người, khiến anh không còn thứ gì để đắp.
Lệ Diệu Xuyên bước lên giường, nằm xuống bên phải cô gái, không thể tưởng được tướng ngủ của cô gái này lại bá đạo như vậy, một người mà đã chiếm đến 2/3 chiếc giường, Lệ Diệu Xuyên hơi híp mắt, bộ dạng ghét bỏ đẩy cả người cô ra sát mép giường.
Sau đó, cuối cùng anh cũng nhắm đôi mắt thâm trầm lại.
Bóng đêm phủ xuống.
Hạ Tiểu Khê khẽ liếm liếm đôi môi khô khốc của chính mình, im lặng một lát liền chìm vào giấc ngủ.
Nếu như vào một ngày nào đó trong tương lai, Hạ Tiểu Khê phát hiện chính mình đã hai lần ngủ cùng một người đàn ông vĩ đại như vậy… kết quả, thật không thể tưởng tượng nổi.