Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lệ Diệu Xuyên nghĩ mãi mà không thể lý giải được vấn đề này.
Tình huống lần này khá là đặc thù, vì bảo đảm cho sự an toàn của mình, anh không thể tùy ý để lại thông tin cá nhân ở bất kỳ địa nơi nào, nếu không anh đã sớm đặt phòng Tổng thống, tắm rửa rồi đi ngủ rồi.
“Vị tiên sinh này, xin hỏi thân thể của anh làm bằng vàng hả?” Lại dám ngủ ở phòng đắt đến vậy! Hạ Tiểu Khê âm thầm cắn răng, mà Lệ Diệu Xuyên giả vờ như không nghe thấy câu hỏi này của cô, dửng dưng như không, tỏ ý bảo cô mau quẹt thẻ đi.
“Xin chào, nếu hai vị ở cùng nhau, phiền hai vị trình hai chiếc thẻ căn cước cá nhân ra, cám ơn.” Nhân viên lễ tân đợi nửa ngày, cũng không thấy người đàn ông cao quý này móc thẻ ra, nếu đổi thành vị khách khác, cô ta đã sớm thúc giục rồi, ai bảo vị khách trước mắt này đẹp trai đến không có thiên lý.
Trong năm năm làm việc ở đây, đây là người đàn ông có sức cuốn hút nhất mà cô ta đã từng gặp, rõ ràng là ánh mắt rất lạnh lùng, nhưng lại lộ ra phong thái vương giả, khiến cô ta khó có thể dời mắt khỏi trên người anh.
“Không, chỉ có mình cô ta ngủ thôi.” Anh bình tĩnh trả lời, không mang theo dấu vết của lời nói dối nào.
Người đàn ông này chắc chắn là Pinocchio chuyển kiếp! Nói dối không biết ngượng mồm!
Trong lòng Hạ Tiểu Khê đã sớm có hàng trăm hàng ngàn con thảo nê mã chạy loạn, chờ lát nữa anh ta rất có khả năng sẽ đạp mình ra khỏi phòng. Không! Cô là người bỏ tiền ra thuê phòng, vậy nên cô nhất định phải hưởng thụ dịch vụ cao cấp của khách sạn này!
“Vâng.” Nhân viên lễ tân cung kính đưa thẻ mở cửa phòng và trả lại thẻ căn cước cho Hạ Tiểu Khê, sau đó si ngốc nhìn bóng người Lệ Diệu Xuyên dần dần đi xa.
“Đinh đông.” Thang máy nhanh chóng chạy lên tầng 19, cũng là tầng các cô ở.
Hạ Tiểu Khê đi men theo số phòng ở trên cửa, nhanh chóng tìm được phòng của hai người.
Cửa phòng được mở ra, Hạ Tiểu Khê nhét thẻ mở cửa phòng vào khe để thẻ, rồi đi vào thăm quan phòng khách xa hoa bên trong căn phòng.
Căn phòng đôi sang trọng một giường lớn có giá trị 4880 đồng một đêm đấy, đời này rốt cuộc Hạ Tiểu Khê cô cũng có cơ hội được ngủ trong khách sạn sang trọng thế này!
Hạ Tiểu Khê nhanh chóng nhào về phía chiếc giường lớn mềm mại, drag trải giường bằng lụa đắt tiền chạm vào trên người cô, cảm xúc mềm mại làm cô phấn khích lăn một vòng lại một vòng.
Bỗng nhiên, một bóng đen ập xuống ——
Lệ Diệu Xuyên lạnh lùng, cúi đầu nhìn cô.
“Làm sao, Hạ tiểu thư còn muốn cung cấp dịch vụ khác?”
Hơi thở ấm áp phả lên trên mặt cô, làm khuôn mặt của cô nhanh chóng ấm lên.
“Này, anh… anh làm gì đấy! Tôi đã thuê phòng cho anh rồi, chẳng lẽ anh còn da mặt dày muốn muốn muốn...”
Cô còn chưa nói ra ba chữ “Ngủ với tôi“.
Lệ Diệu Xuyên đã làm ra vẻ thú vị nhìn cô: “Muốn thế nào? Hả?”
Thấy Hạ Tiểu Khê rụt cổ lại, anh hơi nhướn mày nói: “Vậy nên, nếu cô đã báo ân xong rồi, hai chúng ta sẽ không ai thiếu nợ ai, cửa ở đó, chắc Hạ tiểu thư không cần tôi đi mở cửa giúp cô đâu nhỉ.”
Ôi trời ơi! Qua sông rút cầu cũng không nhanh bằng anh ta đâu, đúng không?
Hạ tiểu thư nuốt nước miếng “Ừng ực”, cố làm ra vẻ trấn định ngồi dậy ở trên giường, mà Lệ Diệu Xuyên vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu nhìn xuống phía cô, vì vậy hai thân thể nóng như lửa lại sát gần nhau.
“Vị tiên sinh này, anh cũng đừng quên, người nào chọn thuê căn phòng đắt đến vậy, đừng nói là tôi ngủ ở đây, cho dù anh có ngủ ở đây, tôi muốn ngủ ở đây cũng không phải là không thể!”
Vừa nói xong, Hạ Tiểu Khê đã cả kinh trợn to hai mắt, mình vừa mới nói bậy bạ gì đấy!
Nhưng động tác trợn mắt này, rơi vào trong mắt của Lệ Diệu Xuyên, lại biến thành hành động đe dọa.
Bỏ ra có mấy đồng lẻ đó, cô đã muốn ngủ với anh? Hắc, đây là câu nói cuồng vọng nhất mà Lệ Diệu Xuyên anh đã từng nghe thấy trong đời này!
Lệ Diệu Xuyên đứng thẳng người dậy, khiêu khích móc một tờ chi phiếu từ trong túi ra, anh lấy chiếc bút Parker ra, viết soẹt soẹt soẹt mấy nét, sau đó cũng không thèm hạ tầm mắt, quăng vào trên người Hạ Tiểu Khê.
“Ngủ với tôi? Cô chắc chắn?”
Hạ Tiểu Khê nhìn thấy con số ghi trên chi phiếu, cả kinh đến nỗi thiếu chút nữa bật dậy khỏi giường.
488000 đồng!!
Thấy vẻ mặt khó tin của Hạ Tiểu Khê, Lệ Diệu Xuyên cuồng vọng nhìn về phía cô, sâu kín mở miệng nói ——
“Tôi trả cho cô thù lao gấp 100 lần, trong vòng ba giây, cô cút —— cho tôi!”
Ý là anh đưa cho cô số tiền gấp một trăm lần tiền phòng, để cho cô cút.
Được! Không thành vấn đề!