Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 154: Chương 154: Đêm trước hôm đính hôn




″ Trác Minh Liệt!" Cô kinh ngạc khi phát hiện người đó Trác Minh Liệt, chẳng lẽ trước kia bọn họ có quen biết?

Trác Minh Liệt lãnh khốc đẩy cô ra, rồi rất nhanh biến mất vào màu trắng cuối đường vì vậy cái thế giới đơn điệu này lại chỉ còn một mình cô. Tiếng chuông cửa dồn dập vang vọng đánh thức Tiểu Thi, khi cô tỉnh dậy thì phát hiện đây đã qua mấy tiếng!

Cô lảo đảo chạy đi mở cửa, là Trác Minh Liệt.

"Vốn định ngày mai mới tới đón em nhưng sau khi gọi điện thoại cho em anh vẫn luôn không yên lòng" Trên khuôn mặt Trác Minh Liệt vẫn còn sót lại nét lo lắng vô cùng nói.

"Không sao, có thể em quá mệt mỏi thôi" Tiểu Thi giờ vờ ngớ ngẩn để lừa.

"Có phải là bị bệnh hay không?" Anh đưa bàn tay ra ướm thử vào cái trán của cô, Tiểu Thi chợt nhào vào trong ngực của anh “ Minh Liệt em không muốn rời khỏi anh!"

"Đứa ngốc làm sao thế? Chúng ta sắp có thể ngày ngày ở cùng với nhau rồi!" Trác Minh Liệt cười cô "Đúng rồi mấy hôm nay sao lại không thấy Cầu Cầu đâu?"

"A, mấy hôm nay nó đi nhà trẻ bị đau bụng cho nên em không cho nó ra ngoài"

"Vài ngày không gặp, thật sự anh có chút nhớ nó."

Tiểu Thi giống như con bạch tuộc tám chân quấn chặt trên người Trác Minh Liệt cố gắng hưởng thụ ấm áp cuối cùng này . . .

==============

" Phùng Thiếu Diễm hãy để cho tôi đi ra ngoài! Tôi nhất định phải ngăn cản bọn họ!" Thẩm Tử Quân đập cửa phòng.

"Chúng ta phải nhanh lên một chút, tôi nhất định phải ngăn cản bọn họ!" Lý Triết Vũ cũng đang thúc dục, sau một tuần chạy trốn cuối cùng anh cũng thuận lợi mua được vé để trở lại Trung Quốc.

"Ngày mai nhất định mình phải đến hội trường để ngăn cản bọn họ!" Hàn Hàn Ti Nhã nhìn về phía TV tay nắm chặt.

"Đồ khốn kiế, tôi nhất định phải ngăn cản bọn họ!" Ở trong ngục Ông Trác rống giận.

(hic cản trở của anh chị là đây vô số kể)

"Ngày mai ngày đính hôn của cháu tôi, bốn người các cậu hãy đến hội trường hôn lễ!" Ông cụ hả hê nói với những học trò của mình.

"Vâng sư phụ!"

Lễ đính hôn vào ngày mai của Trác Minh Liệt và Tiểu Thi đã trở thành một trận chiến đấm máu. Không biết có bao nhiêu người chờ đợi để phá hỏng buổi đính hôn này, chân tướng mọi thứ liệu có được vạch trần. Vậy mà đối với nhân vật chính tật cả mọi việc đều không biết.

==============

"Như vậy nếu chúng tôi phải đi thì cứ thoải mái một chút" Trác Minh Liệt đề nghị "Mộc Mộc và Cầu Cầu đều đã đi nhà trẻ, thời gian bây giờ vẫn còn sớm hay là chúng ta ra khu vui chơi đi! Chúng sẽ chính thức có thể hưởng thụ thế giới hai người!"

"Được!" Tiểu Thi vui vẻ đồng ý. . ." Nhưng anh mặc nguyên bộ này thì làm sao có thể đi chơi được ! Hay là em giúp anh đổi lại một chút nhé!" Tiểu Thi kéo Trác Minh Liệt ra khỏi cửa nhà chạy thẳng tới khu mua sắm.

Áo sơm mi màu nam cộng thêm một chiếc áo vest nhỏ. Quân tây dài cộng thêm thêm một đôi giày Martin nhìn Trác Minh Liệt như một cậu sinh viên vừa mới ra trường.

"Oa rất đẹp trai!" Nhìn Trác Minh Liệt như vậy hai mắt Tiểu Thi sáng chói. Trác Minh Liệt nhìn mình có mấy phần kỳ cục "Thì ra em thích kiểu như vậy !"

Tiểu Thi tiện tay lấy một chiếc mũ lưỡi trai đội lên đầu anh "Như vậy sẽ không có ai nhận ra chúng ta!" Cô cúng tự mình chọn lấy một chiếc mũ xinh đẹp rồi đội lên đầu.

"Được thôi, vậy bây giờ đến lượt anh chọn quần áo cho em!" Trác Minh Liệt kéo cô đến khu bán quần áo cho phụ nữ, anh chọn cho cô một chiếc áo phông quần bỏ và một đôi giày vải.

Sau khi thay xong Tiểu Thi lập tức biến thành học sinh cấp 3. Hai người nhìn nhau cười một tiếng tay cầm tay đi ra khỏi khu mua sắm. Cô kéo Trác Minh Liệt làm nũng hai người cùng nhau sóng vai, nhìn thoáng qua cực kỳ một đôi sinh viên.

"Cô gái của tôi hôm nay em muốn chơi cái gì?" Trác Minh Liệt lưu manh hỏi.

"Ừ đầu tiên chúng ta đến khu vòng tròn ngựa gỗ, sau đó đi bánh quay tròn(đu quay bánh xe), rồi đến quỷ ốc, đi xe đạp đôi, và cuối cùng là đến quảng trường ngắm chim bồ câu" Dường như Tiểu Thi muốn lôi toàn bộ việc muốn làm để làm xong hết trong ngày hôm nay bởi vì cô sợ về sau sẽ không có cơ hội!

"Nhiệm vụ nặng nề nha" Trác Minh Liệt cố ý tỏ ra bộ mặt khó khăn.

"Thế nào, bạn trai?!" Tiểu Thi bĩu môi làm nũng.

"Nếu có nhiệm vụ nặng hơn anh cũng có thể hoàn thành, vậy giờ chúng ta lên đường thôi!"

Có người nói cuộc đời tựa như vòng xoay của ngựa gỗ, Tiểu Thi vẫn luôn không hiểu điều đó nghĩa là gì! Nhưng giây phút này, khi cô ngồi ở trên đó, rốt cuộc cô cũng hiểu rõ được hàm ý.Vòng quay xoay tròn, dù bắt đầu từ đầu thì cũng sẽ quay là điểm xuất phát . Cũng giống như bọn họ dù cố gắng bao nhiêu thì họ cũng vĩnh viễn quay lại điểm ban đầu.

Tiểu Thi bi thương, Trác Minh Liệt ngồi ở phía sau ôm cô thật chặt, gió nhẹ lùa qua tóc của cô, làm hương thơm trên tóc phả lên mặt anh, mùi hương này làm cho chợt nhớ, vào mấy tháng trước khi bị kẹt xe đã từng có một cô gái đi xe máy lai anh đến công ty, mùi hương của cô ấy chính là mùi hương này mà khuôn mặt hình như cũng tựa như Tiểu Thi, thì ra duyên phận của bọn họ đã bắt đầu sớm như vậy nhưng bọn họ lại cứ luôn bỏ qua nhau " Vui chứ?" Trác Minh Liệt hỏi.

"Vui" cô trả lời, nước mắt từ khóe mắt lại không ngừng rơi. Một vòng quay kết thúc, Trác Minh Liệt ôm Tiểu Thi xuống.

"Anh xem bạn trai ta săn sóc người ta như vậy !" Bên cạnh, một cô bé hâm mộ nhìn Tiểu Thi. Tiểu Thi lại như chạy trốn chạy thẳng về phía bánh quay tròn, theo truyền thuyết nơi này chính là nơi để hai người yêu nhau cùng ngồi.

Truyền thuyết bánh quay tròn, mỗi vòng quay khi quay đến đỉnh đều có một nụ hôn được thực hiện.

Theo truyền thuyết khi bánh xe quay đến đỉnh hai người có thể trao nhau một nụ hôn ước hẹn sẽ được hạnh phúc mãi mãi. Nhưng nêu không thì họ sẽ có thể chia tay mãi mãi.

" Minh Liệt anh có biết về truyền thuyết bánh quay tròn không?" Tiểu Thi hỏi Trác Minh Liệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.