“……”
Là mệt mỏi.
Nhưng mà, tuyệt đối không phải mệt kiểu bọn họ tưởng tượng đâu.
Là cô luôn phải giúp anh ....trên dưới vận động a.
Nhìn vẻ mặt kia của Mộ Bát, Diệp Chanh vốn đang nghĩ muốn giải thích một chút, phía sau, Mộ Dạ Lê âm thầm đi ra nói “Em không phải nói là bị muộn?”
Diệp Chanh choáng.
“A...Em đi trước a.”
Ngày đầu tiên đến phim trường liền đến trễ, cô còn muốn sống hay không.
Lúc này, bọn họ là đến phim trường lấy cảnh.
Phim trường bên này có rất nhiều cảnh để lựa chọn.
Diệp Chanh rất nhanh đã đến, thấy nhiều người đi vào cửa, cô nhanh chân muốn theo vào, lập tức lại bị người chặn lại.
một vài người nhìn Diệp Chanh.
Bọn họ sớm đã chờ ở đây rồi.
Người này chính là cô gái xinh đẹp mà Lưu Thuyên nói đi.
Bọn họ nhìn cô “cô muốn làm gì?”
“Hắc, tôi muốn đi vào trong, tôi là diễn viên của đoàn phim ‘Lưu Thương’ bên trong.
Nghe thấy họ nói tiếng Trung, Diệp Chanh cũng nói tiếng Trung theo.
Bọn họ nhìn nhau, một người tóc vàng cố ý cười khinh miệt “Thẻ vào cửa.”
“……”
Thẻ vào cửa?
Còn có cái này nữa sao?
cô quét nhìn người này, cảm thấy vẻ mặt của hắn có vẻ không được bình thường.
Diệp Chanh nói “Tôi không có thẻ.”
“Vậy cô không thể vào.” Tóc vàng làm như không có kiên nhẫn, vẫy tay cho người đóng cửa lại.
“Này.” Diệp Chanh nói “Tôi sẽ liên hệ đoàn phim.”
“Tùy cô, muốn làm gì thì làm, thật là, có một loại người rảnh rỗi không có gì làm, cái gì cũng không biết liền muốn đi vào.”
Diệp Chanh gọi điện cho Lâm Vũ Oánh.
Lâm Vũ Oánh cũng là mới đến, bởi vì chỗ Diệp Chanh ở cũng có chút gần ở đây, cho nên Diệp Chanh coi như là đến sớm.
Lâm Vũ Oánh rất nhanh chạy đến.
Trùng hợp là Lưu Thuyên cũng đến.
Lưu Thuyên cùng Tôn Nhu Nhu đến, vui vẻ thoải mái đi đến cửa, người ở cửa thấy Lưu Thuyên liền nghĩ đến chuyện buổi tối người ta nhờ vả.
Buổi tối bọn họ có nói, Lưu Thuyên là vợ của đạo diễn lớn, muốn bọn họ chăm sóc tận tình hơn.
Còn muốn “Chăm sóc, chăm sóc” cho Diệp Chanh tận tình hơn nữa.
“Chăm sóc” Cũng rất là nhiều cách.
Bọn họ liền nghĩ, này đại khái là đắc tội với Lưu Thuyên đi.
Vì thế nhìn qua Lưu Thuyên, vài người vội vã đi lên.
“Thuyên tỷ đến.”
“Thuyên tỷ, Trần đạo diễn lâu nay luôn quay quảng cáo tuyên truyền cho chúng tôi, ông ấy đối với côthật tốt, còn cố ý gọi điện đến, để chúng tôi chăm sóc cho cô nữa.”
Lưu Thuyên khẽ cười, rốt cuộc cũng tháo kính râm xuống.
“Lão Trần thật là, tôi đến đây chỉ để đóng phim thôi, chăm sóc cái gì chứ, lại không phải là chưa từng tới qua.”
Lúc nói những lời này, cô nhìn lước qua Diệp Chanh ở phía sau thật sự là chưa từng đến đây.
Vài người cười nói “Đúng, đúng, cô là khách quen ở đây, cho cùng thì Trần đạo diễn lợi hại như vậy, không có việc gì liền sẽ không đến đây, hoặc là đến để mở cuộc họp, hoặc là đến để quay phim, còn đảm nhận vị trí giám khảo nữa, nơi này có lẽ cô còn là rất quen thuộc, có khi còn lười đến đây a.”
Lưu Thuyên lấy thẻ vào cửa ra “Đúng rồi, tôi đã quen mang theo thẻ vào của đoàn phim, cái này khôngbiết có dùng được không?”
Đó là thẻ chuyên dùng của đạo diễn a, là thẻ của đạo diễn Trần Tĩnh Đức, cô không có việc gì thì chạy đến nơi này, còn thường xuyên mang theo thẻ của ông xã nha....
Diệp Chanh nhìn về phía sau, người của đoàn phim khác, nhất thời cảm thấy khó chịu khi cô ta khoe khoang như vậy, nhưng vẫn nghĩ thầm, ai bảo người ta có ông chồng tốt như vậy làm gì.