Edit: Lựu Đạn
Mọi người nhận cà phê, bắt người tay ngắn, cắn người miệng dài, chỉ là có thể khách khí với Diệp Tử.
Khen Diệp Tử thật ôn nhu, xinh đẹp, người cũng tốt nữa.
Diệp Chanh cùng Hà Nhã Huệ, đứng ở phía sau nhìn, bởi không biết là có Diệp Tử nên cũng khôngchuẩn bị gì trước.
Cho nên lúc này hai người đứng ở phía sau làm cho nhân viên công tác thấy có chút đáng thương.
Có nhân viên bởi vì nhìn không được, nên nhanh nói “Diệp Chanh, hai người đến đây, vào đi thôi, cuộc họp còn chuẩn bị bắt đầu rồi.”
Mọi người nhìn Diệp Chanh trong lòng lại nghĩ, rốt cuộc cũng là người mới, không bằng Diệp Tử có mắt nhìn, lúc đến còn mang theo cà phê cho mọi người, còn cô thì cái gì cũng không mang.
Hơn nữa nhìn Diệp Tử ở kia thuận lợi khắp nói, cô cái gì cũng không làm được, thật đáng thương a.
Thấy những tiền bối bên kia chuyện trò cùng Diệp Chanh, lại không nhìn Diệp Chanh bằng nữa con mắt, thật làm cho người ta quá đồng tình.
Diệp Chanh nhìn Diệp Tử cũng không nói cái gì, trực tiếp đi vào bên trong.
La Duy cùng mấy chủ quản thiết kế lần này cùng đạo diễn quay chụp quảng cáo đã ngồi trong phòng họp.
Thấy Diệp Chanh đi vào, La Duy đứng dậy nghênh đón.
“Mời ngồi, Diệp Tử đâu?”
Hà Nhã Huệ nói “Còn ở bên ngoài đưa cà phê, có lẽ sẽ vào ngay bây giờ.”
Cà phê?
La Duy không khỏi nhíu mày.
Thân là nhà thiết kế, trong lòng vẫn là có chút thanh cao, chán ghét những chuyện dựa dẫm thế lực này nọ.
Mà những ngôi sao này, không có việc gì liền thích làm mấy trò này.
Nếu có năng lực diễn xuất thì thôi đo, nếu là được mọi người nhìn nhận một thời gian còn chưa nói, người còn chứ đến mà cà phê đã đến trước, thì này là tâm cơ.
đang nói, Diệp Chanh cùng Lâm Thư huênh hoang đi vào.
Thấy Diệp Chanh đã yên vị, tự nhiên điềm tĩnh uống cà phê, liền cũng tìm chỗ để ngồi xuống.
La Duy đảo mắt sang nhìn hai người một cái, nói với Diệp Tử “Cuộc họp lần trước cô không có đến, lần này đến là để bàn bạc vấn đề hợp tác của chúng ta, cô có thể xem thử, hiện tại chúng tôi có mấy phương án mẫu quảng cáo, các cô là người phát ngôn, khi ký hợp đồng cũng không có kết là quay mẫu quảng cáo nào.”
Lâm Thư ở phía sau liền cướp lời “Nhưng mà Diệp Tử chúng tôi sẽ không tùy tiện mà quay chụp, nếu các anh muốn đưa mẫu quảng cáo không tốt cho chúng tôi, chúng tôi sẽ tình nguyện là rút lui khôngcần chụp nữa.”
Diệp Tử một bên ngăn cản Lâm Thư một cách có lệ “Được rồi, chúng ta vẫn là nên nghe theo sự sắp xếp của công ty bên kia đi.”
La Duy cũng là nhìn thoáng qua Lâm Thư “Hai cô yên tâm, như chúng tôi đã nói, cô Diệp Tử có thể đến thì sẽ ưu tiên để cô chọn trước.”
Lâm Thư lúc này mới tỏ vẻ mặt đắc ý, liếc nhìn Diệp Chanh vẫn ngồi yên an tĩnh bên kia, trong lòng nghĩ, các người cũng biết thức thời đó.
La Duy đưa ra hai phương án, vẫn là hai chủ đề tươi sáng cùng chủ đề đen trắng.
Diệp Tử liếc mắt liền nhìn thấy chủ đề tươi sáng, màu sắc vô cùng tươi đẹp, cô liền hơi mỉm cười, ý bảo Lâm Thư ra lời.
Lâm Thư nhìn thoáng qua chủ đề đen trắng ảm đạm kia, cái loại này thật xứng với Diệp Chanh.
cô ta nói “Chúng tôi chọn cái này.”
La Duy đưa mắt nhìn Lâm Thư “Các cô chắc chắn?”
Lâm Thư liền gật đầu, không chút do dự, “Đương nhiên, chúng tôi liền chọn cái này, sao vậy, chẳng lẽ cái này đã có người chọn?”
cô ta cố ý nhìn Diệp Chanh.
La Duy cười cười “Sao vậy được, đã nói là để các cô chọn trước, thì là các cô chọn trước chứ.”
La Duy nhìn về Diệp Chanh phía sau “Các cô không ý kiến chứ?”
Diệp Chanh cong môi “không có.”
Diệp Tử nghĩ trong lòng, muốn ý kiến sao, các người có xứng không?
Người ta đã để tôi chọn trước, mấy người còn nghĩ muốn ý kiến sao? Sao có thể chứ.
cô ta cảm thấy, La Duy nhất định là cũng có ý này, căn bản là sẽ không để ý đến ý kiến của Diệp Chanh.