Tại nhà trắng, một đám vệ sĩ nghiêm ngặt canh chừng trước cửa phòng hội nghị.
Đường Chấn Nam tổng thống Mỹ cũng là tổng tư lệnh, người cầm đầu quân đội Mỹ ngồi uy nghiêm ngay chính giữa cái bàn dài trong phòng. Bên trái là Lưu Bảo Bình bộ trưởng bộ quốc phòng là người chỉ dưới Đường Chấn Nam mà trên vạn người, bên phải là Thiết An Minh thống tướng, người cấp cao nhất trong quân đội Mỹ, hai người đang đứng thận trọng bên cạnh của Đường Chấn Nam.
* Người được quân hàm này được gọi là Thống Tướng là sĩ quan cao cấp nhất trong quân độ Mỹ cũng được gọi là Nguyên soái của thời xưa.
Tần Gia Uy ngồi thoải mái dựa lưng vào ghế ánh mắt cao ngạo nhìn Đường Chấn Nam không hề tỏ ra sự e dè trước khí thế của ông.
Lưu Bảo Bình nhìn trợ lý của mình, hắn lập tức đặt một bản hợp đồng trước mặt của Tần Gia Uy.
“Tần chủ tịch, đây là bản hợp đồng Tần Thị độc quyền cung cấp vũ khí cho quân đội Mỹ, mời Tần chủ tịch xem lại.”
Tên trợ lý cung kính để bản hợp đồng xuống trước mặt của Tần Gia Uy.
Tần Gia Uy với nét mặt hờ hững không nói gì, ánh mắt thâm thúy không hề nhìn đến bản hợp đồng trước mắt mà tất cả mọi người đã dùng hết khả năng muốn giành cũng không được.
Tuy Tần Gia Uy biết bản hợp đồng này rất quan trọng nhưng anh không muốn người của Đường Chấn Nam biết anh coi trọng đến bản hợp đồng rồi sau này dùng nó để uy hiếp anh.
Tần Gia Uy ngồi oai nghiêm chờ cho Minh Nguyệt xem kỹ lại bản hợp đồng.
Bản hợp đồng này rất quan trọng nên đích thân Minh Nguyệt từ Thành Phố S bay sang Mỹ để tránh có việc rủi ro.
Minh Nguyệt đứng bên cạnh Tần Gia Uy, cô bước tới cầm lên bản hợp đồng xem cẩn thận.
Cô lật từng trang một xem từng chữ, đến khi Minh Nguyệt đã xác định tất cả quyền lợi trong bản hợp đồng đều dồn về phía của Tần Gia Uy.
“Tần chủ tịch, tất cả điều khoản đều chính xác.”
Minh Nguyệt nhìn Tần Gia Uy cung kính nói, cô đặt bản hợp đồng lại trước mặt anh.
Tần Gia Uy không hề lo lắng về năng lực của Minh Nguyệt, anh tin tưởng khả năng làm việc của cô.
Tần Gia Uy không do dự cầm bút lên ký một chữ ký rồng bay phượng múa trên bản hợp đồng.
Ký xong anh đẩy bản hợp đồng đến trước mặt của Đường Chấn Nam, ông tao nhã cầm bút lên ký tên một cách không do dự.
Sau khi ký tên xong hai người đứng lên bắt tay thành giao, một bản hợp đồng trị giá 365 tỷ đô la mới vừa được ký xong.
Tên trợ lý cung kính cầm lê bản hợp đồng, hắn nhìn Tần Gia Uy lễ phép nói.
“Chúc mừng Tần chủ tịch.”
Sau khi chuyện công đã giải quyết xong, Lưu Bảo Bình và Thiết An Minh đã rời khỏi chỉ còn lại Đường Chấn Nam, vệ sĩ và người của Tần Gia Uy.
“Cuối tháng là sinh nhật của mẹ Vịnh Hi, con thu sếp thời gian đưa Vịnh Hi về Đường Gia dùng cơm.
Mẹ của con bé chưa gì hết đã nhớ đến đứa con gái.”
Đường Chấn Nam nhìn con rể nói với giọng hân hoan, ông rất xem trọng Tần Gia Uy.
Trong lòng ông không ai xuất sắc hơn Tần Gia Uy cả.
“Dạ.”
Nói xong Tần Gia Uy đứng dậy cúi đầu chào Đường Chấn Nam rồi lập tức cùng thuộc hạ rời khỏi.
“Gia Uy, Con hãy cẩn thận với Chung gia và Đoàn gia.
Ba bất được tin hai gia tộc này đang âm thầm bắt tay nhau muốn hạ cục Tần Gia của con.”
Giọng nói nghiêm trang của Đường Chấn Nam từ phía sau vang lên, Tần Gia Uy không hề kinh ngạc với lời nói của ông, anh xoay người lại nhìn ông bằng ánh mắt uyên thâm.
“Con biết.”
Lời nói kiêu căng của Tần Gia Uy không hề làm Đường Chấn Nam tức giận, ông thưởng thức nhất chính là tính tình thẳng thắng không nịnh hót của Tần Gia Uy.
Nói xong anh đi thẳng ra ngoài ngồi vào chiếc xe Jeep màu đen mạnh mẽ đang ngang nhiên đậu trước cửa nhà trắng rời đi.
Minh Nguyệt có chuyện gấp cần phải xử lý nên Doãn Kỳ đã cho thuộc hạ đưa cô trực tiếp đến phi trường để bay về Thành Phố S ngay lập tức.
Tần Gia Uy ngồi oai nghiêm ngay chính giữa với nét mặt lạnh lùng không cảm xúc, anh mệt mỏi ngã đầu về phía sau nhắm mắt lại định thần.
Trần Linh Giang, Doãn Kỳ và Nhật Trung ba người ngồi nghiêm túc không hề có chút lơ là, ánh mắt sắc bén không ngừng quan sát chung quanh để tránh có người mai phục.
Sam luôn đảm nhiệm vai trò tài xế cho Tần Gia Uy, vì trong tứ đại hộ pháp Sam là người có kỹ thuật lái xe siêu việt nhất.
Từ nhà trắng bước ra ngòai trong lòng Trần Linh Giang mang theo nhiều điều khó hiểu, cô nhìn Tần Gia Uy đợi đến khi anh mở mắt cô mới dám lên tiếng hỏi anh.
“Lão đại, Đường Chấn Nam thật sự là người như thế nào?
Sao ông ấy có thể biết được chuyện trong giới hắc đạo về Chung gia và Đoàn gia?”
“Nghe nói nước Mỹ có quan hệ mật thiết với tổ chức thần bí Shadow, họ luôn ở phía sau ủng hộ Tổng Thống Mỹ cũng chính là Đường Chấn Nam.
Shadow là một tổ chức sát thủ lớn nhất và hùng mạnh nhất trên thế giới, họ đặt gián điệp trên mỗi một đất nước để giám sát, thu thập tình báo và đảm nhiệm những vụ ám sát chính trị.
Họ ngang nhiên không tuân theo bất kỳ luật pháp của nơi nào và còn được nước Mỹ dung túng muốn làm gì thì làm chỉ cần không làm hại đến nước Mỹ là được.
Cho nên những chuyện nhỏ của Chung gia và Đoàn gia thì làm sao có thể làm khó được họ.”
Người nói ra lai lịch đồ sộ của tổ chức thần bí Shadow không phải là Tần Gia Uy mà là Doãn Kỳ, anh đã đi đi lại lại giữa Italy và Mỹ nhiều năm nên truyện của nước Mỹ, Doãn Kỳ nắm rõ trong lòng bàn tay.
Nhật Trung nghe Doãn Kỳ nói vậy, anh bất giác nhíu mày trong vẻ khó hiểu.
“Nói như vậy cũng có nghĩa là tổ chức thần bí Shadow tồn tại không phải vì giành giật thế lực hay địa vị trong hắc đạo, mà thiên mệnh của bọn họ chính là phù trợ nước Mỹ trở thành siêu cường quốc, đứng đầu trên tòan thế giới.”