Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 374: Chương 374: Vũ Vân Hân tỏ tình






Nói như vậy, Vũ Vân Hân thật sự yêu anh sao?

"Cho nên vừa nãy là Vũ Vân Hân tỏ tình sao?" Mục Lâm Kiên suy nghĩ rõ ràng.

Lục Tâm nịnh bợ gật gật đầu: "Đó là đương nhiên rồi, anh Mục của chúng ta là cực phẩm trong các loại cực phẩm? Huống chi cô Vũ của chúng ta."

"Là của tôi! Không phải chúng ta" Mục Lâm Kiên chen vào.

"Phải! Cô Vũ của chủ tịch rất yêu tiền, mà cái anh có nhiều nhất chính là tiền, chẳng lẽ cô ấy lại không yêu sao? Khẳng định yêu muốn chết"

"Tôi hiểu rồi."

Nói xong, anh lấy máy tính ra, chuyển khoản cho Vũ Vân Hân hai trăm vạn lần trước chưa thanh toán cho cô.

Một khoản tiền lớn từ trên trời rơi xuống tài khoản của Vũ Vân Hân.

Vũ Vân Hân lập tức hai mắt tỏa sáng, kích động đứng dậy khỏi bàn, đếm mãi không hết số không đằng sau.

"Cũng biết điều! Tên Mục Lâm Kiên này cũng không quá tệ!"

Vũ Vân Hân nhìn chằm chằm vào màn hình, lộ ra vẻ mặt si mê.

Lục Tâm ở bên cạnh xấu hổ thay cho Mục Lâm Kiên.

Mục Lâm Kiên của trước đây giống như một người đàn ông như thần trong lòng Lục Tâm, chống lại mọi cám dỗ, không có bảy cảm xúc và sáu ham muốn, anh có thể được gọi là nam thần.

Từ khi Vũ Vân Hân xuất hiện...

Toàn bộ thiết lập cố định trước đó của Mục Lâm Kiên đều sụp đổ rồi.

Vừa nhận được khoản tiền lớn, Vũ Vân Hân đã bắt đầu nghĩ đến tối nay muốn ăn cái gì rồi.

Hoàng Hà vừa đi đưa tài liệu về, vừa vào cửa liền giữ cho Vũ Vân Hân một ngón tay cái lên: "Tổ trưởng thật trâu bò! Mau đến đây tôi cho cô xem cái này..."

Hoàng Hà vẫy vẫy cô.

Cô đi ra hành lang: "Làm sao vậy?"

"Mấy người kia chính là những cậu ấm cô chiêu trong giới thượng lưu, bị cô nhắc đến như vậy, mới tới công ty chưa đủ một buổi sáng, hiện tại liền phải thu dọn đồ đạc rời đi rồi”

"Không phải nói có quan hệ đều không vào được sao? Một đám người thật sự đều có quan hệ?"

"Cái này tôi cũng không biết! Dù sao hiện tại toàn bộ đều phải rời khỏi! Chẳng qua tôi nghe nói đã có người nhận hối lộ. Cụ thể là người nào tôi cũng không rõ ràng lắm."

Chuyện vui này làm sao Vũ Vân Hân có thể không hóng hớt.

Cô lập tức chạy xuống dưới tầng.

Nếu như không đoán sai, nhất định là Vũ Thư Anh rồi.

Đi tới tầng dưới, thật sự thấy Vũ Thư Anh đang đứng ở cổng chính.

Mấy cậu ấm cô chiêu kia vây xung quanh cô ta nói không ngừng.

"Thật sự xin lỗi! Để mọi người không vui rồi, công ty đột nhiên có chút biến động, hi vọng sẽ thấy mọi người đến báo danh lần tiếp theo! Đối với chuyện này, công ty chúng tôi cũng sẽ chỉnh đốn thật tối, chẳng qua là có phân của một con chuột đã làm hỏng cả nồi canh, thay mặt cho tập đoàn Mục Lâm tôi xin lỗi mọi người!

Phân chuột!



"Tôi phải về nói với bố!" Người tự xưng là cháu gái Mục Lâm Kiên nói.

"Tôi cũng vậy! Tôi không tin nhà chúng tôi không đấu lại cái người không có gia thế bối cảnh gì này."

Vũ Vân Hân nghe giọng nói kích động của bọn họ, nói xấu sau lưng, cô liền cảm thấy đúng là vật họp theo loài, bọn ngu cũng chỉ có thể ở cùng người ngu.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.