Cody cảm thấy có gì đó khác thường, liền vội vàng hỏi, "Sao? Đội trưởng Ngọc, có phải cô có chuyện không thể trở về hay không?"
Câu nói của Cody lập tức làm khó Sính Đình, muốn cô trả lời thế nào, cô
rất muốn ở lại đối phó với Hắc Lang, nhưng chỉ thị của cấp trên không
thể không nghe, khổ sở nhìn Mạc Thiên Kình đang say đắm nhìn mình chằm
chằm, Sính Đình cắn răng nghiến lợi, hung hăng trừng mắt liếc anh một
cái.
"Nếu như không thể trở về, vậy tôi sẽ sắp xếp người khác!"
Cody rất thông cảm với cô, chỉ có điều vào tai Sính Đình lại là ý tứ khác.
Vừa rồi bọn họ nói gì khẳng định anh đều nghe thấy, bây giờ lại hỏi, nhất định là bởi vì chuyện đó rồi.
Sính Đình tức giận nhìn Mạc Thiên Kình chằm chằm, hung hăng trừng anh!
"Ngày mai tôi sẽ về đúng giờ!"
Âm thanh Sính Đình ngọt ngào, nhưng thái độ lại tức giận tới cực điểm.
Mạc Thiên Kình vô cùng khó chịu, nhìn cô dịu dàng nói chuyện điện thoại với một người đàn ông, tâm tình khó chịu tới cực điểm!
"Được, vé máy bay ngày mai đã đặt, chín giờ sáng mai chúng ta sẽ gặp nhau ở sân bay!"
Âm thanh dịu dàng của Cody vang lên, tim Sính Đình cũng sắp nhảy ra ngoài: "Anh với tôi cùng phá án?"
"Đúng, vụ án này rất quan trọng, cấp trên giao phó mau sớm phá án!"
Giọng nói trầm thấp của Cody vang lên khiến Sính Đình càng thêm choáng váng, trên mặt khó có thể che giấu sự hưng phấn.
"Được, ngày mai tôi nhất định sẽ đến đúng giờ!" Sính Đình nói xong, Cody liền cúp điện thoại.
Thật tốt quá, cô muốn phá án cùng với Cody, tất cả lo lắng đều biến mất, Hắc Lang cái gì, cô chẳng còn muốn đi để ý tới, cô muốn cùng thần tượng của mình, bạch mã hoàng tử trong lòng mình cùng phá án!
Dáng vẻ hưng phấn của Sính Đình rơi vào trong mắt của Mạc Thiên Kình, chói mắt vô cùng.
Nhưng anh lại không muốn ngăn cản, hành động của Hắc Lang quá nguy hiểm, cô
rời đi là chuyện tốt, nhưng anh lại không nghĩ tới chuyện cô sẽ rời khỏi anh mà ở cùng một chỗ với người đàn ông kia.
Trong lòng chua xót muốn chết, thật muốn đem cô giam cầm ở bên người, vĩnh viễn đều không
cho rời đi, nhưng mà bây giờ lại không được!
"Vui mừng như vậy
sao?" Mạc Thiên Kình chua xót hỏi, tâm tình rất khó chịu, thật là quá
đáng, cứ ở trước mặt anh mà nghĩ tới người đàn ông khác như vậy.
Sính Đình liếc anh một cái, lộ ra tư thái mềm mại của người phụ nữ: "Sao anh biết, anh ấy là bạch mã hoàng tử trong lòng tôi! Cũng là thần tượng của tôi, kỹ thuật bắn súng của anh ấy rất lợi hại, anh không biết đâu, lần
trước. . . . . ."
Khi Sính Đình nói đến Cody, cô thao thao bất
tuyệt, hoàn toàn không phát hiện sắc mặt người đàn ông bên cạnh tối sầm, tệ đến cực điểm.
Mạc Thiên Kình dứt khoát cởi quần áo xuống,
bước vào hồ tắm, động tác này dọa Sính Đình giật mình, vội vàng lui về
phía sau, vẻ mặt đề phòng rống giận.
"Mạc Thiên Kình, bây giờ tôi đang tắm!"
Mẹ nó, anh đây là có ý gì, tắm cũng giành với cô sao?
Mạc Thiên Kình không lên tiếng, gương mặt đẹp trai âm u tới cực điểm, thân
thể khỏe mạnh hoàn toàn trần trụi lộ trong không khí, xuất hiện trong
mắt Sính Đình, tinh thần và thể xác này khiến Sính Đình không nhịn được
nuốt nước miếng.
Thật sự khỏe mạnh là không còn nghi ngờ, chỉ tiếc anh không phải là bạch mã hoàng tử của mình!
"Mạc Thiên Kình, tôi và anh nói chuyện. . . . . . Ưmh. . . . . ."
Sính Đình đang còn muốn nói gì, Mạc Thiên Kình liền nhào qua ôm cô, đem cơ
thể trần trụi của cô kéo vào trong ngực, dán thật chặt vào nhau.
"Ngọc Sính Đình, em là người phụ nữ của anh, không cho yêu người đàn ông
khác, cả đời này, em chỉ có thể yêu anh, chỉ có thể thuộc về anh!"
Mạc Thiên Kình nói xong, bắt đầu hôn vào môi cô, rồi dời xuống xương quai xanh.