Mạc Thiên Kình bị bộ
dáng này của cô làm cho mơ hồ, buồn ngủ mà tức giận lại còn lớn như vậy, xem ra những ngày sau này sẽ không yên bình rồi!
Nói không chừng khi hai người ngủ chung, đại tiểu thư cô mà mất hứng, đem anh đạp xuống dưới gầm giường.
Suy nghĩ một chút, Mạc Thiên Kình đã cảm thấy dưới bụng một hồi xao động.
Thật là không có tiền đồ, bộ dáng 8000 năm mới gặp qua phụ nữ sao? Vểnh lên cái gì mà vểnh!
Mạc Thiên Kình rất không hài lòng mắng thầm tiểu đệ đệ của mình, nhìn vẻ
mặt tức giận của Sính Đình, haizzz, không biết lúc nào thì mới có thể để cho anh ăn no nê a!
"Em đã ngủ bảy giờ rồi, anh sợ em đói bụng, dậy ăn một chút gì đã, ăn no rồi ngủ tiếp, ngoan nào!"
Mạc Thiên Kình dịu dàng dụ dỗ, lấy ra gói ô mai mình mới mua đưa tới, Sính
Đình vừa nhìn thấy ô mai, tức giận nhất thời giảm đi rất nhiều, bụng
cũng cảm thấy rất đói!
"Mạc Thiên Kình, mau chuẩn bị thức ăn, tôi đói rồi !"
Sính Đình vén chăn lên, rời giường, liếc nhìn đồng hồ đeo ở cổ tay, đã sáu giờ rồi?
Xem ra mình thật sự ngủ đã rất lâu.
"Thím Vương đã chuẩn bị, sau khi em rửa mặt xong, chuẩn bị đi ăn cơm!"
Giọng nói của Mạc Thiên Kình rất dịu dàng, trong ánh mắt tất cả đều là cưng
chiều, Sính Đình nhìn anh, trong nháy mắt lắc lắc đầu, có chút hoài nghi có phải mình nhìn lầm rồi hay không.
Anh lại có thể biết dùng ánh mắt cưng chiều kia mà nhìn mình chứ?
Sính Đình đi vào phòng tắm, thời điểm đánh răng lại không nhịn được nôn mửa, Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, đi vào phòng tắm, nhìn Sính Đình đang nằm trên bồn cầu nôn mửa, tới đỡ cô .
"Sao, có khỏe không?"
Nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, Mạc Thiên Kình thật đau lòng, anh không ngờ
mang thai lại có thể khổ cực như thế, nhìn cô ói đến sắc mặt tái nhợt,
thật có chút hối hận vì đã khiến cô mang thai.
Sính Đình vô lực ngồi trên ghế, hung dữ trợn mắt nhìn Mạc Thiên Kình.
"Khỏe cái rắm a, nếu không phải tại anh khốn kiếp, 8000 năm không có đụng phụ nữ, thì bây giờ tôi có thể biến thành bộ dáng này hay sao?"
Thật sự là chịu đủ rồi, mấy ngày nay mỗi lần đánh răng hoặc là ngửi thấy mùi vị không thích liền ói dữ dội, mà mỗi lần ói xong thì hai chân như nhũn ra.
"Tiểu tử thúi, ta cho cậu biết, ở trong đây mà không đàng
hoàng một chút, chờ cậu ra ngoài xem ta trừng phạt cậu như thế nào, ta
sẽ đánh bẹt cái mông cậu ra!"
Sính Đình thấy Mạc Thiên Kình không lên tiếng, nổi giận hướng bụng của mình lớn tiếng chỉ trích, Mạc Thiên
Kình nhìn thấy không nhịn được bật cười ra tiếng.
"Sính Đình, em mắng nó, sao nó biết được, hay là mắng anh đi!"
Bất qua cô mắng thì anh không nói lại, dù sao cô có mắng đôi câu cũng sẽ không mất miếng thịt! nào
Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm, trong ánh mắt tất cả đều là tức giận, Mạc Thiên Kình cũng nhìn vào mắt cô, chuẩn bị cho cô mắng.
Sính Đình chán ghét xoay người xuống lầu, cô thật sự muốn điên rồi!
Đi xuống lầu, Thím Vương đã dọn xong thức ăn, Sính Đình không còn thấy đói bụng nên tùy tiện ăn một chút, sau đó liền quay người đi lên lầu tiếp
tục ngủ.
Mạc Thiên Kình thấy cô có tâm trạng không tốt, nên cũng không nói gì, tiếp tục làm việc.
Ba giờ sáng, Sính Đình bị cơn mắc tiểu đến mức không thể không rời giường, sau khi xuống giường, lại đảo trở lại, nhìn người đàn ông trên giường,
tất cả tức giận đều xông ra, cơn ngủ gật cũng mất!
"Mạc Thiên Kình, anh đứng lên cho tôi!"
Sính Đình nổi giận đi tới kêu anh dậy, tại sao có thể ngủ ở trên giường của cô như vậy!
Bọn họ chưa có kết hôn, ngoại trừ đứa bé, bọn họ chẳng còn quan hệ gì!
Sao anh lại ngủ ở trên giường của cô.
Mạc Thiên Kình mở ánh mắt có chút khô khốc ra, vừa mới ngủ được một chút,
mắt đau muốn chết, nhìn Sính Đình đang tức giận đùng đùng không khỏi
nhíu mày.
"Sính Đình, sao thế, sao lại tức giận như vậy?"
Sính Đình chỉ vào anh, tức giận chất vấn.
"Mạc Thiên Kình, sao anh lại ngủ ở trên giường của tôi!"
Hơn nữa còn không mặc quần áo, chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, lộ ra nửa người trên cường tráng.
"Anh không ngủ ở đây thì ngủ ở đâu, Sính Đình, anh vừa mới ngủ, bận bịu cả ngày, mệt quá rồi, ngủ trước đây!"
Mạc Thiên Kình nói xong ngã xuống tiếp tục ngủ.
Sính Đình nhìn anh, tức giận cắn răng, nhưng nhìn ánh mắt sưng đỏ của anh
nên kềm chế lại, thôi, tối nay sẽ để cho anh ngủ một giấc, ngày mai sẽ
bắt anh cút đi.
Đi vệ sinh xong, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái chăn bông, lên giường tiếp tục ngủ.
Tỉnh lại lần nữa, Mạc Thiên Kình đã không còn ở trên giường, nhìn đồng hồ,
đã là mười giờ sáng rồi, Sính Đình thật sự có chút bội phục mình, thật
sự rất có khả năng ngủ, bên cạnh bàn để một bọc ô mai.
Sính Đình nhìn liền thấy muốn ăn, liền vội vàng đứng lê, sau khi rửa mặt xong liền cầm ô mai ăn.
"Thượng tướng, địa chỉ của Nam Cung Tước đã có, Lina cũng đã bị đưa đi! Bước kế tiếp chúng ta nên làm gì?"
Lão K và Mạc Thiên Kình ngồi trên ghế sa lon, nói loạn lên.
Hiện tại Lina cũng bị bắt, địa chỉ của Nam Cung Tước cũng đã điều tra được,
còn Thượng Quan Quân Triết bên kia, không biết bên anh ta tình huống
như thế nào, tiểu tử kia, từ chiều hôm qua đi ra ngoài đến bây giờ vẫn
chưa xuất hiện.
"Thật vất vả cho cậu rồi!"
Mạc Thiên Kình
vỗ vỗ vai Lão K, lần này anh ta hoàn thành công việc không tệ, so với
thời gian dự tính nhanh hơn rất nhiều, Nam Cung Tước một mặt là lão đại
của giới hắc, mặt khác lại là người buôn bán, sau lưng lại là trùm buôn
thuốc phiện tội ác tày trời.
Lão K liếc nhìn Mạc Thiên Kình, "Chỉ cần có thể trói được tên Nam Cung Tước thì chút khổ cực này không đáng kể chút nào!"
Để anh và dâm nữ Lina kia điên cuồng mấy buổi tối, nhưng cũng may, tinh lực của anh chưa bị ép khô!
Mạc Thiên Kình gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính trước mắt, hoàn toàn không phát hiện Sính Đình đã đi xuống.
"Chào cô!"
Lão K nhìn thấy Sính Đình đi xuống lầu, rất lễ phép chào một cái, Sính Đình gật đầu, lạnh nhạt nói.
"Chào anh!"
Đây là tình huống gì, Mạc Thiên Kình biến gia sản của cô thành phòng làm việc của anh?
Nhíu nhíu mày, đi tới ghế sa lon ngồi xuống, bây giờ mặc dù tâm tình vô cùng khó chịu, nhưng nhìn người khách ngồi ngay trước mặt, cô tạm thời không gây gổ với anh, đợi cơ hội thật tốt sẽ hỏi rõ ràng.
"Thím Vương, cho cháu một ly sữa nóng!"
Sính Đình ngồi ở đó la lớn, chỉ là. . . . . .
"Thím Vương . . . . . ."
"Thím Vương anh đã cho về rồi, những người giúp việc trong biệt thự đều đi về hết rồi !"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, dáng vẻ không có một chút đùa giỡn, xoay
người đứng dậy đi vào bếp, bưng ra một ly sữa nóng cho cô .
"Anh giải thích đi?"
Sính Đình thở phì phò nhìn anh chằm chằm, tại sao lại đuổi bọn họ đi.
Mạc Thiên Kình nhìn Lão K một cái, Lão K xoay người lên lầu hai, Sính Đình càng thêm kinh ngạc tới cực điểm.
"Mạc Thiên Kình, đây là nhà tôi, anh có ý tứ gì?"
Sính Đình chỉ vào Lão K hỏi, ngày hôm qua là Thượng Quan Quân Triết, bây giờ lại là Lão K, ngày mai đoán chừng còn có chó hay mèo gì đó cũng sẽ
chuyển vào biệt thự của cô đi!
Mạc Thiên Kình nhìn vẻ mặt tức giận của cô, nói rất nghiêm túc.
"Sính Đình, địa chỉ của Nam Cung Tước đã tìm được, Lina cũng đã bị bắt, bây
giờ tất cả chúng ta phải ở hết nơi này, hỗ trợ lẫn nhau, về phần Thím
Vương và những người khác, em không hi vọng bọn họ bị dính líu vào với
chúng ta chứ?"
Sính Đình nhìn anh, tức giận trên mặt giảm bớt một chút.
Cô quả thật không hy vọng nhìn thấy Thím Vương bọn họ bị dính líu, nhưng là. . . . . .
"Nam Cung Tước là ai?"
"Nam Cung Tước chính là lão đại của tổ chức Hắc bang lớn nhất Trung Quốc,
anh đã điều tra được gần đây hắn ta đang buôn lậu một số vũ khí đạn
dược, nếu như hắn ta và đối phương giao dịch thành công, quốc gia chúng
ta sẽ phải chịu tổn thương!"
"Sính Đình, đồng ý với anh, trong khoảng thời gian này nên ở sát bên cạnh anh, không để cho anh lo lắng!"