Mạc Thiên Kình nghiêm túc nói, trong mắt hữu tình có ý, khiến Sính Đình cảm thấy chuyện lần này rất nghiêm trọng.
"Mạc Thiên Kình, lần này rất nguy hiểm phải không?"
"Đúng!" Mạc Thiên Kình không muốn lừa gạt cô, lần này tính nguy hiểm so với lần trước đấu súng cùng Hắc Lang nguy hiểm hơn gấp mấy trăm lần, khủng bố
hơn một chút, là Nam Cung Tước tùy lúc đều có thể hành động, tùy lúc đều có thể dẫn người tới nơi này, tùy lúc đều có thể sẽ có một cuộc đấu
súng.
Hiện tại anh đã an bài người qua bên này, dự định sắp xếp
Sính Đình ở đây, tất cả thiết bị điện tử anh đều đã cài đặt rất tốt, chờ mọi người người tới, sẽ bắt đầu kế hoạch, theo dõi từng hành động Nam
Cung Tước, tuyệt đối không để cho hắn ta buôn lậu súng ống đạn được
thành công!
"Anh có nắm chắc không?"
Sính Đình có chút lo
lắng, mặc dù cô cũng đã tiếp xúc với rất nhiều vụ án, nhưng dù sao cũng
chỉ là điều tra vụ án, đối mặt với chiến tranh sung đạn vẫn tương đối
ít, nghe Mạc Thiên Kình nói, có chút lo lắng.
Cô ở lại đây, có trở thành gánh nặng cho Mạc Thiên Kình không?
"50%, Nam Cung Tước không phải nhân vật đơn giản, sát thủ dưới tay hắn ta thì có ngoài 100 thậm chí hơn ngàn, sung ống càng thêm đầy đủ, cùng hắn ta
chiến đấu, ta chỉ có dùng trí, liều chết là không có một chút phần thắng ."
Nhưng anh cũng biết rõ, nếu Nam Cung Tước có khả năng phát
triển Hắc bang trở thành trung tâm buôn bán như bây giờ, buôn lậu súng
ống đạn được , buôn bán ma túy, hắn ta nhất định phải là người thông
minh.
Cho nên bây giờ anh rất lo lắng, cũng rất hối hận, ban đầu
tại sao không để cô đi cùng ông nội, nhưng bây giờ đưa đi là không thể
nữa rồi!
Nam Cung Tước đã để mắt tới anh, an toàn của Sính Đình biến thành phiền não lớn nhất của anh.
"Mạc Thiên Kình, anh như vậy không phải giống như bọ ngựa đấu xe sao?"
Tỉ lệ như vậy, anh lại muốn tiếp nhận vụ án như vậy, hơn nữa bây giờ lại
còn giữ cô ở bên người, chuyện này không phải là gia tăng thêm phiền
toái cho anh sao?
Mạc Thiên Kình không lên tiếng, nhìn cô, ánh mắt trong suốt.
"Chỉ cần e đừng gây gổ với anh, thì anh có thể an tâm nghiên cứu làm sao để đối phó với Nam Cung Tước !"
"Mạc Thiên Kình, đến lúc nào rồi, mà anh còn có tâm tư nói giỡn!"
Sính Đình tức giận trừng mắt liếc anh một cái, nhìn gương mặt tuấn dật của
anh, nhìn quầng thâm nơi khóe mắt anh, nói không đau lòng đó là giả, chỉ là muốn cô nói quan tâm anh thì có chút khó khăn!
Mạc Thiên Kình đưa tay xoa xoa tóc cô, dịu dàng nói.
"Sính Đình, thật xin lỗi, lần này thật sự dụ dỗ em rồi!"
Mặc dù thân thể anh trải qua bách chiến, nhưng giờ phút này anh lại có chút sợ hãi, không phải lo lắng rằng mình sẽ bị thương, mà là lo lắng cho
cô, nếu như cô không mang thai, thì anh cũng không có lo lắng như vậy,
nhưng giờ phút này anh thật sự rất lo lắng, nếu có điều gì xảy ra ngoài ý muốn, anh nên làm cái gì!
"Không vấn đề gì, nói thế nào thì tôi
cũng xuất thân là cảnh sát, có gì phải sợ, đến lúc đó anh chỉ để ý chịu
trách nhiệm bắt Nam Cung Tước , không cần phải để ý đến tôi! Tôi có thể
tự bảo vệ mình!"
"Sính Đình, cám ơn em!"
"Ơ, thượng tướng Mạc của chúng ta cũng sẽ nói những lời dịu dàng này sao, thật là làm cho tôi thất kinh a!"
Một bóng dáng màu đỏ chợt lóe, nhảy cửa sổ chui vào biệt thự, trên gương
mặt xinh đẹp tất cả đều là nụ cười, chỉ là nụ cười kia rất lạnh!
Mỹ nữ băng giá!
Đây là đánh giá đầu tiên của Sính Đình dành cho cô ta, khuôn mặt xinh đẹp
trắng nõn, chiều cao 1m75, một thân trang phục màu đỏ, khiến dáng người
có lồi có lõm của cô hoàn toàn lộ hết ra ngoài!
"Tiêu Thủy Nhi, cô lại leo tường!"
Mạc Thiên Kình cau mày, người phụ nữ này lúc nào thì có thể từ cửa chính đi vào!
Sính Đình nhìn mỹ nữ băng giá, lại nhìn Mạc Thiên Kình đang chau mày, trong
lòng suy đoán Tiêu Thủy Nhi này có thân phận gì, cái mà hiện giờ cô có
thể khẳng định, đó chính là bản lĩnh của cô ta rất tốt!
Tiêu Thủy Nhi đi tới ghế sa lon ngồi xuống, nhíu mày tỉ mỉ quan sát Sính Đình, nhìn đến độ Sính Đình thấy khó chịu cả người.
"Tôi nói, thượng tướng Mạc, dáng dấp người phụ nữ của anh thực là không tồi, chỉ tiếc đã gặp phải anh, thân thể đoán chừng cũng bị giày vò rồi!"
Sắc mặt tái nhợt của Sính Đình từ từ trở nên đỏ ửng, như vậy mà cô ta cũng nhìn ra?
"Cô rất nhàn rỗi sao?"
Mạc Thiên Kình mím môi, không vui nhìn cô.
Cô không thể nói điều nào nghe cho hay sao? Nhất định ở trước mặt Sính Đình tổn hại mình như vậy!
Tiêu Thủy Nhi nhướng nhướng mí mắt, môi mỏng kéo ra, "Tại sao không nhìn thấy tên khốn Thượng Quan Quân Triết kia?"
Sính Đình bị lời nói của cô làm cho thiếu chút nữa sặc chết, khốn kiếp, xem ra có thù oán với Thượng Quan Quân Triết!
"Vẫn chưa về, có muốn sắp xếp cho hai người ở cùng một phòng hay không?"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, trong giọng nói không giấu diếm được vẻ khiêu khích.
"Có thể a, chờ tối nay giải quyết xong anh ta sẽ tìm tới anh!"
Tiêu Thủy Nhi nói rất tự nhiên, Sính Đình nghe chỉ cảm thấy sống lưng phát
rét, người phụ nữ này sao so với cô còn lợi hại hơn, lời của cô ta sao
chứa đầy hàm ý!
"Xem ra Thượng Quan Quân Triết không thỏa mãn được cô!"
Mạc Thiên Kình cau mày nhìn cô, giọng nói mập mờ, Sính Đình nghe mà cả người khó chịu, nhìn Tiêu Thủy Nhi , nhàn nhạt hỏi.
"Cô cũng đến làm việc ở đây sao?"
Tiêu Thủy Nhi nhìn cô , gật đầu, "Không sai, cô tên là Sính Đình đi! Tối nay tôi ngủ với cô!"
Lời của Tiêu Thủy Nhi vừa rơi ra liền bị ánh mắt lạnh lẽo của Mạc Thiên Kình nhìn chằm chằm, chỉ là người ta không nhìn anh.
"Tốt, tối nay tôi ngủ với cô!"
Sính Đình hoàn toàn đồng ý, Mạc Thiên Kình nhìn cô, Sính Đình chỉ nhìn Tiêu
Thủy Nhi, Mạc Thiên Kình chắc chắn sẽ không phái người không an toàn,
hơn nữa cô cảm thấy ngủ cùng với Tiêu Thủy Nhi tối thiểu so với ngủ cùng Mạc Thiên Kình thì an toàn hơn rất nhiều.
"Tiêu Thủy Nhi, không cho cô dạy hư Sính Đình!"
Mạc Thiên Kình rất bá đạo kéo Sính Đình lại gần mình, cảnh cáo Tiêu Thủy Nhi, người phụ nữ này, coi trời bằng vung!
"Làm sao dám a! Sính Đình, cô cảm thấy tôi sẽ làm hư cô sao?"
Tiêu Thủy Nhi nhìn Sính Đình lộ ra nụ cười nhạt, rất mê người, Sính Đình có chút hiểu!
"Không biết, Mạc Thiên Kình, chúng ta không có quan hệ gì, anh không ngủ phòng của tôi được, tôi quyết định sau này sẽ ngủ cùng Thủy Nhi, trong biệt
thự còn rất nhiều phòng, anh tùy tiện chọn một cái đi!"
Sính Đình cảm giác mình có chút thích cô gái tên Tiêu Thủy Nhi này rồi, cô ấy
mang đến cho cô một cảm giác giống như mặt khác của mình, bọn họ ở chung một chỗ, tuyệt đối sẽ không hư, mà sẽ là càng hư!
". . . . . ."
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, không cam lòng nói tiếp.
"Đồ của anh toàn bộ đều ở phòng của em, hơn nữa anh đã có thói quen ngủ cùng em! Không có em không ngủ được!"
Dù thế nào đi nữa bọn anh sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn, đến lúc đó còn
không phải ngủ ở một giường lớn như vậy sao, hơn nữa bọn họ cũng không
phải là lần đầu tiên cùng ngủ một giường.
Tiêu Thủy Nhi nhìn vẻ mặt uất ức của thượng tướng Mạc, không nhịn được phì cười ra tiếng, thật buồn cười!
Không ngờ một thượng tướng Mạc luôn nghiêm túc rõ ràng cũng sẽ có thời điểm khả ái!
Mạc Thiên Kình lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, tiếp tục uất ức nhìn Sính Đình.
"Đồ của anh tôi sẽ giúp anh thu dọn lại!"
Sính Đình còn chưa mở lời, Tiêu Thủy Nhi cả gan nói tiếp.
Sính Đình bất đắc dĩ nhìn Mạc Thiên Kình, "Ngoan, làm việc cho giỏi!"
Mặc dù bản thân muốn tách ra khỏi Mạc Thiên Kình, nhưng khi thật sự tách ra, trong lòng lại có chút không bỏ được.
Sính Đình tự giễu cười cười, tại sao mình lại có tư tưởng như vậy?
"Thượng tướng, Nam Cung Tước xuất hiện ở bến tàu “Băng Hải”!"
Lão K đột nhiên chạy đến lớn tiếng nói.