Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 37: Chương 37: làm lại tám lần




"Mạc Thiên Kình, sao tinh thần của anh lại tốt như vậy! Anh không đau sao?"

Sính Đình nhìn vẻ mặt anh tràn ngập nụ cười, không khỏi nổi trận lôi đình, cả người đều cô đều giống như bị xe đè nát, đau đớn khó chịu, vậy mà không ngờ anh lại đầy sức sống như vậy, hơn nữa còn càng lộ ra sức hấp dẫn của người đàn ông trưởng thành, tức chết cô !

Mạc Thiên Kình cúi thấp đầu cười nhẹ, đi tới trước mặt cô, lấy ra bộ quần áo đã sớm chuẩn bị xong cho cô .

"Đàn ông sẽ không đau, nhớ, từ giờ về sau em là người phụ nữ của anh rồi!"

Từ giờ về sau anh không bao giờ còn phải trải qua cuộc sống không có phụ nữ nữa, anh có thể mỗi đêm cùng cô làm, thể nghiệm sự tuyệt vời trong đó.

Sính Đình nổi trận lôi đình nhảy lên, hét lớn, "Mạc Thiên Kình, cái gì mà kêu tôi là người phụ nữ của anh, chúng ta chỉ xảy ra quan hệ, không hơn, anh vẫn là anh, tôi vẫn là tôi!"

Tức chết cô, không ngờ cô cứ như vậy rơi vào mơ hồ bị anh ăn sạch sẽ, hơn nữa cái tội này còn do tự mình chuốc lấy, nếu là mình không cho anh xem phim đó, sao cô có thể thất thân được, sao anh có thể như hổ đói bổ nhào vào cô như thế.

Bực mình hơn là, mình rõ ràng đã đá tiểu đệ đệ của anh ta một cước không đứng dậy nổi, tại sao tối hôm qua anh còn có thể cả đêm bảy lần, mạnh mẽ như vậy!

Càng nghĩ, trong lòng càng bốc lửa!

Mạc Thiên Kình nhíu chặt mày, nhìn cô tức giận đến đỏ bừng cả mặt, đứng khoanh tay, ánh mắt quan sát kiệt tác tối hôm qua của mình, trên người cô rậm rạp chằng chịt vết hôn.

Nhìn cô phơi bày trước mặt mình, cơ thể không mảnh vải che thân, dưới bụng lại căng thẳng.

"Mạc Thiên Kình, anh còn dám nhìn!"

Sính Đình cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh đảo quanh trên người cô, cúi đầu nhìn xuống mới phát hiện, cả người mình trần truồng, vội vàng cầm chăn bông bó chặt thân thể của mình, căm hận nhìn Mạc Thiên Kình chằm chằm.

"Ngọc Sính Đình, em nên đi tắm!"

Mạc Thiên Kình đi tới ôm cô, Sính Đình một cước mạnh mẽ đá qua, thật may Mạc Thiên Kình đã nhanh chóng né tránh, nếu không cặp chân kia nhất định sẽ đả thương lồng ngực của anh.

"Mạc Thiên Kình, tên khốn kiếp, 8000 năm qua anh chưa có chạm qua phụ nữ sao, tối hôm qua lại muốn tôi bảy lần, đau chết tôi rồi!"

Sính Đình lớn tiếng oán trách, căm hận nhìn Mạc Thiên Kình chằm chằm, con bà nó, anh quả thật như một cầm thú, tại sao có thể đối với cô như vậy, quá không thương hương tiếc ngọc, chẳng lẽ anh không biết, tối hôm qua là lần đầu tiên của cô sao? Hơn nữa tối hôm qua đến cái mông cũng phá!

"Ý của em là lần đầu tiên như vậy là quá nhiều, về sau có thể mỗi ngày nhiều như vậy, hoặc là nhiều hơn!" Mạc Thiên Kình kéo cằm, bộ dáng ra vẻ đang cố gắng suy tính, Sính Đình tức giận cầm lên gối đầu hướng anh ném tới.

"Mạc Thiên Kình, tôi sẽ không lên giường với anh nữa!"

Tức chết cô, nào có người đàn ông nào không biết xấu hổ như vậy, trước kia tại sao cô không phát hiện ra, thật sự anh chính là một con sói xám lớn bị thương, chờ sau khi anh khỏe lại, lập tức liền đem Tiểu Bạch Thỏ đáng yêu ăn sạch sẽ.

Mạc Thiên Kình nhìn dáng vẻ vô cùng tức giận của cô, thu hồi nụ cười trên khóe miệng.

"Thật xin lỗi, tối hôm qua là anh quá thô lỗ, lần sau anh sẽ không như thế, chờ giải quyết Hắc Lang xong, chúng ta liền kết hôn!"

Mạc Thiên Kình nhếch môi cười nhẹ, cũng xem như anh đã hoàn thành nhiệm vụ ông nội giao cho anh!

Nếu ông nội biết, khẳng định sẽ rất vui mừng đấy!

"Cái gì? Kết hôn? Cùng anh? Tại sao có thể!"

Sính Đình hét lớn, cô mới không cần cùng người đàn ông như anh kết hôn, vốn là cô cũng không muốn cùng anh kết hôn, mặc dù bọn họ đã xảy ra quan hệ, nhưng đó cũng là do anh ép buộc.

Đúng, chính là như vậy, là anh ép buộc mình!

Hai tay Mạc Thiên Kình chống trước giường, nhìn chằm chằm cô đang tức giận đùng đùng, nở nụ cười, uy hiếp nói, "Nếu như em còn dám nói không, bây giờ anh sẽ ăn em tám lần!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.