Sính Đình sầm mặt lại, nước mắt liền chảy ra, hai tay mãnh liệt đẩy Mạc
Thiên Kình ra, lại phát hiện anh vẫn còn dừng lại ở cái mông của mình.
Vừa thấy tức, vừa thẹn nhìn anh chằm chằm.
Lần đầu tiên của người đàn ông rõ ràng cũng phạm sai lầm, thật là làm cho cô mở rộng tầm mắt,
chỗ chết người nhất chính là, cái mông của cô thật sự rất đau.
"Mạc Thiên Kình, anh ra ngoài!"
Sính Đình tức giận quát, Mạc Thiên Kình lúc này mới phản ứng được, rút vật
thể kia ra, lại phát hiện nơi nào đó càng thêm cứng rắn bành trướng.
"Lần này anh sẽ không lầm!"
Mạc Thiên Kình than nhẹ, dang rộng hai đùi cô ra, nâng cao chân của cô, nhắm trúng đích vọt vào!
"A! ! ! ! ! !" Sính Đình đau quá kêu to lên, người ta kêu là mất hồn, mà cô thế nào, so với heo bị chọc tiết còn khó nghe hơn.
Mạc Thiên Kình hưng phấn dừng ở trong cơ thể cô , nghe tiếng kêu thảm thiết của cô, cúi đầu hôn môi của cô, êm ái trằn trọc, Sính Đình cảm giác nửa người dưới của mình như bị xé rách vô cùng đau đớn, hai tay đẩy Mạc
Thiên Kình ra.
Nhưng Mạc Thiên Kình đời nào cho cô cơ hội, vừa
hôn cô, vừa vuốt ve nụ hoa của cô, ở trong cơ thể cô từ từ chuyển động,
mỗi một cái đều làm cho hai người khẽ run không dứt.
Sính Đình
chưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác này, cảm giác tê liệt toàn thân,
khiến cô không nhịn được than nhẹ ra tiếng, âm thanh mắc cỡ vừa ra khỏi
miệng, liền cho Mạc Thiên Kình sự ủng hộ lớn hơn, khiến động tác vốn
đang thận trọng trở nên cuồng bạo, chạy nước rút càng lúc càng nhanh!
Tiếng thở dốc nặng nề khiến Sính Đình cảm giác cơ thể mình xảy ra cảm giác kỳ quái, Mạc Thiên Kình đâm vào rút ra khiến cả người cô lâng lâng, đầu
cũng trống rỗng, giống như bay lên thiên đường. . . . . .
"Ưhm. . . . . .Ah. . . . . ."
Âm thanh kiều mị từ trong miệng cô tràn ra, đau đớn từ từ biến thành sung
sướng, hai người lần đầu tiên ăn ý phối hợp, đạt được sự thỏa mãn chưa
bao giờ có.
Mạc Thiên Kình gầm nhẹ một tiếng, đem nhiệt lưu toàn
bộ rót hết vào trong cơ thể cô , mồ hôi dầm dề nằm ở trên người cô , thở hổn hển từng ngụm từng ngụm .
Sính Đình không ngờ lần đầu tiên
của mình lại có thể có cảm giác thỏa mãn như vậy, hoàn toàn giống như
trong phim, vô cùng thỏa mãn.
Một lát sau, thấy Mạc Thiên Kình
giật giật, Sính Đình lập tức cảm thấy anh lại ngọ nguậy, hơn nữa, còn
cảm giác nơi nào đó của anh lại cứng lên rồi.
"Mạc Thiên Kình, em mệt mỏi, đừng làm nữa!" Sính Đình bị phản ứng của anh hù dọa, vội vàng
nói, nhưng rất nhanh, Mạc Thiên Kình lại bắt đầu ở trong cơ thể cô luật
động, hơn nữa vừa xem ti vi, vừa thay đổi động tác.
Câu nói của Sính Đình liền bị hành động của Mạc Thiên Kình bao phủ lại rồi, chỉ còn lại tiếng va chạm của cơ thể.
Cả đêm, Sính Đình bị Mạc Thiên Kình yêu cầu bảy lần, điên cuồng đòi hỏi khiến bây giờ cô đang ngủ mê man.
Tỉnh lại lần nữa, đã là hơn ba giờ chiều ngày hôm sau, trên giường chỉ có
một mình cô nằm, Mạc Thiên Kình không biết đã đi nơi nào.
Hai
chân đau đớn như tê liệt, tối hôm qua kích tình điên cuồng khiến cô xấu
hổ đỏ mặt, Mạc Thiên Kình đáng chết, không ngờ lần đầu tiên của người
đàn ông lại cuồng bạo như vậy, cư nhiên hung hăng muốn cô nhiều lần như
vậy, hơn nữa lần nào cũng đến cao triều.
Cúi đầu nhìn chiếc
giường xốc xếch, trên tấm ga giường màu trắng, một khối đỏ tươi chói
mắt, to bằng nắm đấm khiến lỗ mũi cô có chút đau xót, nước mắt không tự
chủ được liền chảy ra.
Hai mươi ba năm trong sạch của mình, đêm qua đã bị Mạc Thiên Kình cướp đi mất.
"Sính Đình, em đã tỉnh rồi sao, anh làm cơm xong rồi, trước tiên em đi tắm
một cái, rồi xuống ăn cơm, tối hôm qua mệt muốn chết rồi, em nhất định
rất đói bụng!"
Mạc Thiên Kình tinh thần sáng láng đi vào trong
phòng, trên gương mặt anh tuấn là nụ cười rạng rỡ, lộ ra sức hấp dẫn
không thể phủ nhận của người đàn ông trưởng thành!