Vội Lãng Quên Em

Chương 2: Chương 2: tìm Lại Gia Đình




2 ngày sau

-Ba mún kết hôn?-Thiên Minh ngạc nhiên

-Đúng z

-Ông wá đáng lắm, ms lễ tang mẹ xong h lại mún cưới ng đàn bà khác

Ba cô giơ tay định tát vào khuôn mặt của cô n k nỡ:

-Băng, con.....

-Tôi sao hả

-3 ngày sau lễ cưới đc tổ chức ở khách san Imaslat, ta mong các con có thể đến dự

Ko để tâm đến câu nói đó, cô vào phòng riêng của mẹ mình:

-Sổ nhật kí ở đâu đây?

Sử dụng trí thông minh của mình, Băng đã nhanh chóng tìm đc quyển nhật kí

* * *

Lang thang trên con đg mà mình thường đi qua. Bỗng chiếc ô tô BMW đã chặn trc mặt cô. Trên xe có2 ng đàn bà khoảng nhiều tuổi hơn mẹ mình và 1 ng đàn ông khoảng = tuổi ông nội:

-Các ng mún lm j?

-Ta k mún lm j cháu n mún sống thì đi theo ta

K có lựa chọn nào khác nên Băng phải lên xe cùng bọn ng này. Khoảng nửa tiếng sau, trc mặt cô là căn biệt thự đã từ bao h đc thiết kế theo kiểu Châu Âu.

-Các ng đưa tôi đến đây vs mục đích j?

-Vào rồi cháu sẽ bt

Bc vào căn biệt thự, cô k khỏi tò mò:

-Băng Băng, ta có chy mún hỏi con?

-Sao ông lại bt tên tôi là Băng chứ?

-Hãy tl câu hỏi đó của ta, nếu k mún thì đừng mong thoát khỏi đây

-Đc

Ông dẫn cô vào phòng sách của mình. Đặt tấm ảnh lên bàn:

-ng này lkà mẹ của con lúc nhỏ đúng k?

-Đúng z, đó là mẹ của tôi

Rồi Băng cầm tấm ảnh lên” đây k phải là ảnh ggđ sao?”trong đầu Băng chợt suy luận ra đc”Ko lẽ......”Băng khóc nức nở chạy đến ôm chầm ông:

-Ông ngoại...

-Cháu gái yêu của ta, ngoan nào đừng khóc nữa

-Ta xl vì đã k bảo vệ đc mẹ cháu

-K phải lỗi tại ông đâu ạ! Tất cả đều tại lỗi của bà Thùy Phương, chính bà ta là ng đã giết mẹ

-Là cô ta, sao...

-N mẹ cháu là trẻ mồ côi mà

-Thật ra, lúc trc ta lạc mất mẹ cháu khi còn 4 tuổi

-Bây h ta đã tìm lại cháu của ta, Băng Băng!cháu có mún đi sang Hàn cùng ta k?

-Tất nhiên là đc rồi.N còn a hai thì sao?

-Ta nghĩ ba con sẽ k cho Minh Minh đi theo ta.......Cháu hãy chuẩn bị, tối nay sẽ đến sân bcay

-Dạ!

Sáng ngày mai

-Thiếu gia, có ng gửi thư cho cậu

-Đưa đây

Minh Minh mở bức thư ra, đó là nét chữ của Băng:

“Anh Minh, sau khi a đọc đc bức thư này thì e đã đi đến 1 nơi rất xa. E đã tìm lại đc ông ngoại, e sẽ đi theo họ và trả thù cho mẹ. Ở nơi đó a phải sống thật ttốt, phải tự bảo vệ mình. Có 1 điều e cần nói cho a bt ng đã giết mẹ là ng đàn bà mà ba sắp cưới, hãy cẩn thận. Có lẽ hơn 10 năm sau chúng ta sẽ gặp lại nhau”

Tạm biệt ng anh yêu quý của em!

Cậu chỉ nhắm mắt lại:

-A sẽ chờ e trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.