Võng Du Chi Anh Hùng Vô Địch Online

Chương 34: Chương 34




CHƯƠNG 34

“Lạp lạp lạp ” trong phòng tắm sơ sài, có người tâm tình khoái trá hát đến vô cùng vui vẻ, người nọ chính là Lâu Vũ Kỳ vừa mới từ trong trò chơi thoát ra. Ở trong trò chơi nhiều ngày như vậy, thân thể hắn đều đã muốn mốc meo lên, thối tới gọi ra con ruồi rồi. Cũng khó trách, bản thân cũng không giống như Hoàng Phượng Minh bọn họ có tiền như thế, có thể mua nguyên bộ thiết bị chơi trò chơi chuyên biệt, ở bên trong nằm đến nửa năm cũng không vấn đề gì,mình thì nằm trên cái giường tồi như vậy, không bẩn mới là lạ. May mà trong nhà tuy nhỏ, phòng tắm vẫn phải có, phải nhanh tắm rửa sạch sẽ một chút, rồi mới thong thong thả thả mà đi ngủ một giấc. Kỳ Kỳ nghĩ như vậy, lại mơ hồ nghe thấy tiếng đập cửa.

“Hẳn là không phải tìm ta đi?” Không ai lại đến nhà mình cả, hắn nghĩ như thế, yên tâm thoái mái tiếp tục tắm, nhưng tiếng đập cửa vẫn tiếp tục vang lên, Lâu Vũ Kỳ suy nghĩ một chút vẫn là lưu luyến không rồi tắt vòi nước, mặc bộ đồ ngủ liền đi mở cửa.

“Ai a…..” Mở cửa ra, một phu nhân quần áo lộng lẫy xuất hiện trước mặt, Kỳ Kỳ rất khẳng định mình cũng không quen biết bọn họ, có lẽ là tìm sai chỗ đi.

“Ngươi chính là Lâu Vũ Kỳ?” Giọng nữ vô cùng lạnh nhạt cắt đứt suy nghĩ của Kỳ Kỳ.

“Xin hỏi, ngươi là?”

“Vợ của Mạc Thần Phong.”

Kỳ Kỳ đột nhiên trừng lớn hai mắt, hắn không nhận ra người phụ nữ trước mắt này, nhưng cái tên Mạc Thần Phong này thì biết đến, đã vài chục năm rồi chưa từng liên lạc vì cái gì lại để vợ mình đến tìm hắn? Tìm hắn làm cái gì? Rất nhiều nghi vấn cần giải đáp, Kỳ Kỳ lui ra sau một bước, đem vị khách ngạo mạn tiếp đón vào phòng.

“Chết tiệt cái tên nhóc kia lại đi nơi nào rồi.”

Trong đại sảnh lãnh địa Minh thành Tử vong đại lục, truyền đến thanh âm không kiên nhẫn. Tuyệt Thế Minh Phong từ trước đến nay vẫn luôn tao nhã cao quý là thế bây giờ lại cáu kỉnh khó chịu ngồi ở trên ghế phát ra thanh âm bất mãn. Quanh thân hắn truyền đến áp suất thấp, khiến người ta không rét mà run, mấy ngày nay những người khác trong cố dong đoàn Tuyệt Thế đều có việc không on, Hình Thiên cùng Sát đi tìm hung thủ gián tiếp hại chết tỷ tỷ hắn, Ma Tây đi tham gia một hoạt động ngoại khóa, Nhã Lạc Khắc cùng Ái Nhĩ Ngu Ngốc hai huynh đệ cũng một khối điên điên khùng khùng đi theo. Ngay cả Tạp Lộ Tạp Lộ vừa mới nhập đoàn,cũng bởi vì có việc mà không thể login. Nhưng khiến Minh Phong tức giận không phải là bọn họ, mà là Khí Nhi từ sau lần từ tế đàn thiên sứ kia trở về liền không xuất hiện. Vào ngày thứ ba Khí Nhi chưa login, Minh Phong chịu đựng ánh mắt nhiệt tình xung quanh đi trường học tìm người, thế nhưng sau khi đồng học của hắn đối với mình phát ngốc một tiếng đồng hồ, mới nói cho hắn biết mấy ngày nay Khí Nhi chưa từng đến trường. Thi triển tiểu kế lấy được địa chỉ nhà hắn đợi người, nhưng vẫn không người hưởng ứng, hiện tại đã qua một tuần rồi, tâm tình Minh Phong trở nên vô cùng vô cùng không tốt.

“Hừ.” Đột nhiên, Minh Phong đứng lên, làm ra quyết định nào đó. Nhanh chóng nhắn cho Hình Thiên, nói cho hắn biết mình một đoạn thời gian có thể sẽ không login, sự tình đều giao cho hắn xử lý. Sau khi nói dăm ba câu giao phó xong hết, Minh Phong liền hưu một cái mà logout.

Lại lần nữa đi tới cửa nhà Khí Nhi, ý tứ gõ xuống cánh cửa, quả nhiên không ai đáp lại. Phượng Minh tránh ra, đội ngũ nhân mã đi theo phía sau hắn ngầm hiểu tiêu sái tiến lên, dùng một dây thép đối với cánh cửa hạ thủ đảo đảo xoay xoay hai cái, cánh cửa liền mở ra (Phượng Minh a, vụng trộm xông vào nhà dân là phạm pháp đó ). Người của Phương Minh sau khi mở khóa xong liền đi lên xe chờ hắn, còn hắn thì tự mình đi vào gian phòng của Kỳ Kỳ.

“Quả nhiên chẳng có cái gì.” Phượng Minh quét mắt gian phòng đơn sơ nói, sau khi nhìn thấy phòng tắm chân mày hắn cau lại.

Đèn phòng tắm sáng, mà hiện tại là ban ngày, Phượng Minh biết rõ với tính cách của Kỳ Kỳ sẽ không lãng phí điện như vậy, cho nên thời điểm hắn đi nhất định rất vội vã, thậm chí có thể không phải tự nguyện. Mặc dù trong phòng rất ngăn nắp chỉnh tề, cũng không có vết tích giằng co gì, nhưng nghĩ đến dáng vẻ nho nhỏ của hắn, thật sự đụng với người nào cũng đánh không lại, hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Vốn Phượng Minh tính gặp được Kỳ Kỳ phải hảo hảo đánh cho một trận, cảm thấy sự tình có chút phức tạp, có điều Lâu Vũ Kỳ chỉ là một học sinh nghèo, cũng không có thân thích gì, ai sẽ tìm đến hắn gây phiền phức chứ. Phượng Minh vừa suy tư vừa tinh tế kiểm tra gian phòng, muốn nhìn xem có thể tìm được manh mối gì hay không, sau đó tầm mắt hắn dừng lại ở trên một bức ảnh.Bức ảnh gia đình rất bình thường, một ba ba một mẹ còn có một tiểu nam hài bốn, năm tuổi, tỉm mỉ nhìn lại lần nữa, ảnh chụp người đàn ông kia cùng ảnh chụp hai mẹ con hẳn là không phải cùng một tấm, đồng thời người đàn ông trên bức ảnh kia, Phượng Minh thế nhưng cũng không hề xa lạ, lẽ nào hắn chính là cha của Kỳ Kỳ?

Mạc Thần Phong, rời gian phòng Phượng Minh ở trong lòng hiện ra cái tên này. Từ nhỏ đã tham gia đủ loại yến tiệc giàu sang quyền thế, Hoàng Phượng Minh đương nhiên biết người này. Mạc Thần Phong và cha hắn hẳn tính là người đồng lứa, so với cha mình thì ít hơn vài tuổi, là một trong những người nối nghiệp Mạc thị. Vốn cũng không phải là người được xem trọng, sau lại bởi vì cưới con gái duy nhất của Phương gia, thực lực gia tăng, về sau mới trở thành tổng tài Mạc thị. Nghe nói bản thân hắn không hề thích gì vị trí này, nhưng tình thế bức bách. Sau khi tiếp nhận Mạc thị vẫn một mực trong quy củ, không hề có phát triển lớn gì, nhưng Mạc thị dưới sự điều khiển của hắn, cũng đã đạt được trạng thái vững vàng bay lên. Tuy rằng quan hệ giữa hắn và vợ không tốt cũng không phải là chuyện bí mật, nhưng cũng chưa từng nghe qua hắn có vụ tai tiếng gì, xem ra phải tìm người tra một chút rồi, nói không chừng có liên quan đến việc Kỳ Kỳ mất tích.

Ba ngày sau

“Mấy ngày nay ngươi không đăng nhập trò chơi làm cái gì a.” Một bước tiến vào phòng Phượng Minh, Hành Thiên liền hỏi, trên tay còn dắt theo Lý Mạnh (Sát đó bà con). Sau đó Tả Ly cùng cặp song sinh Hướng thị cũng chạy đến.

Trên sô pha, Phượng Minh đang ngồi ngay ngắn xem văn kiện, xung quanh còn rải rác không ít. Thấy bọn họ tới, Phượng Minh tiện tay ném mấy tập qua.

“Cái gì đây a?” Hình Thiên nhìn một chút, đều là bản photo báo chí, hơn nữa đều có liên quan đến Mạc thị, chính xác mà nói là có liên quan đến Mạc Thần Phong. Lại nhìn vào ngày xuất bản, có một phần là mấy ngày nay, còn lại là vài chục năm trước. Mọi người đối với nguyên nhân Phượng Minh đưa họ mấy thứ này vô cùng khó hiểu, chỉ có Lý Mạnh con mắt vẫn luôn chăm chú nhìn lên ảnh chụp của Mạc Thần Phong.

“Xảy ra chuyện gì?” Hình Thiên đối với phản ứng của Lý Mạnh cảm thấy kỳ quái.

“Khuôn mặt dường như rất quen mắt.” Lý Mạnh đáp lại một câu, tiếp tục nghĩ, bản thân nhất định đã nhìn thấy hắn ở nơi nào.

“Không kỳ quái a, Mạc Thần Phong là đương gia (người quản lý) Mạc thị, thấy hắn hẳn là rất bình thường.” Hướng Hoài Thuần xen vào nói.

“Hắn cùng Khí Nhi giống hệt nga.” Hướng Hoài Hạ trước giờ luôn như người trên mây thốt lên, những người khác bỗng nhiên phản ứng lại.

“Thực sự rất giống.” Tả Ly cầm lấy tờ giấy nhìn một chút, sau đó đem ánh mắt nhìn về phía Phượng Minh vẫn không nói chuyện: “Khí Nhi cùng Mạc thị có quan hệ sao?”

“Bọn họ là cha con.” Minh Phong cuối cùng nói ra. Hắn sau khi ở trong nhà Khí Nhi nhìn thấy ảnh chụp Mạc Thần Phong, cảm thấy nội dung sự việc có phần kỳ lạ, liền tìm thám tử tư hướng theo việc này điều tra, về phương diện khác có phái người đi thu thập tất cả các tin tức liên quan đến Mạc Thần Phong. Hai bên đều vào buổi sang ngày hôm nay liền đem đồ đưa tới cho hắn. Thì ra Kỳ Kỳ thực sự là con riêng của Mạc Thần Phong. Phượng Minh cầm toàn bộ tư liệu trong tay đưa cho những người khác nhìn.

Căn cứ vào điều tra của thám tử tư, Mạc Thần Phong quen mẹ của Kỳ Kỳ vào trước khi hắn kết hôn, bọn họ rất yêu nhau, nhưng về sau bởi vì áp lực bức bách Mạc Thần Phong cưới lão bà hiện tại, đồng thời cùng mẹ của Kỳ Kỳ chặt đứt liên lạc. Mấy năm sau lại ngẫu nhiên gặp lại đối phương, bởi vì hôn nhân của Mạc Thần Phong cũng không hạnh phúc, cho nên vốn là hai người yêu nhau đã phát sinh quan hệ sau đó vẫn luôn ở cùng một chỗ, mãi cho đến khi có Lâu Vũ Kỳ. Lâu là họ nhà gái, bởi vì người đàn ông nhu nhược kia ngay cả một cái họ cũng không dám cho hắn. Bọn họ sau khi ở cùng nhau một năm, cuối cùng bị vợ cả phát hiện, đương nhiên lại lần nữa chia cách, khi đó Kỳ Kỳ còn chưa đến một tháng. Mười mấy năm qua, Mạc Thần Phong chỉ gặp mẹ Kỳ Kỳ có một lần, ngay cả mẹ Kỳ Kỳ vì bệnh qua đời, hắn cũng không có cách nào có mặt, càng đừng nói nhận nuôi Kỳ Kỳ. Về sau chính là thông qua bạn bè lặng lẽ đưa chút tiền, Kỳ Kỳ mới có thể một mình sống sót, khi đó Lâu Vũ Kỳ còn chưa có trưởng thành.

“Là hắn đem Kỳ Kỳ đi?” Chỉ nhìn được một nửa Lý Mạnh liền hỏi: “Hắn hiện tại có can đảm đem Kỳ Kỳ về? Vợ hắn không nói gì?” Đối với Mạc Thần Phong, Lý Mạnh cũng không có hào cảm, hắn chán ghét nam nhân dám làm không dám chịu.

“Đương nhiên không phải, thân ái, ngươi trước tiên nhìn vào đây đã.” Hình Thiên vừa đem tình hình gần đây liên quan tới Mạc Thần Phong trên tay mình đưa cho Lý Mạnh, vừa không quên chiếm tiện nghi ngoài miệng.

Căn cứ tư liệu cho thấy, mạc thần phong năm ngoái bị tra ra là bị ung thư gan, hơn nữa còn là giai đoạn cuối, hiện tại Mạc thị do con của hắn và Phương Nhược Vũ, Mạc Xu Sơn tiếp nhận, có điều Mạc Xu Sơn này nghe đồn luôn rất kém cỏi, bại gia tử điển hình, mới tiếp nhận Mạc thị không bao lâu liền đã mau muốn đem công ty bại hết, hôm nay chỉ có Địch gia nguyện ý giúp đỡ, điều kiện là muốn Mạc Xu Sơn phải lấy con gái hắn.

“Con gái Địch Đạt? ? ?” Không hổ là song sinh, lần này ngay cả Hướng Hoài Thuần cũng kêu lên. Địch Đạt vốn là xã hội đen, về sau tẩy trắng bề ngoài thành lập công ty giải trí Địch thị. Thật ra chính là các loại hộp đêm sòng bạc…vv, xem như là nhà giàu mới nổi tương đối thành công. Hắn chỉ có một đứa con gái, khi còn bé bởi vì bị kẻ thù bắt cóc não bộ đã bị tổn thương nghiêm trọng mà trí lực rất thấp, ước chừng chỉ có trình độ nhà trẻ, người có quyền lực, Địch Đạt người như thế đương nhiên không thích con gái của mình lại như thế, nhưng nghe nói hắn không cách nào sinh con được nữa, đành không thể làm gì khác hơn đem mong muốn ký thác lên con gái duy nhất của hắn, mong ngóng con gái hắn có thể sinh được một tôn tử để hắn kế thừa gia nghiệp. Thế nhưng con gái hắn ngoài trí lực có chuyện, người còn vô cùng bạo lực, hơn nữa bởi vì tai nạn mà bị hủy dung, căn bản không có nam nhân nào yêu thích, mà Địch Đạt cũng không muốn tùy tiện tìm một nam nhân, một lòng muốn tìm người thuộc tầng lớp thượng lưu đến làm thông gia,đương nhiên, hiện tại con gái hắn đã sắp 30 rồi, vẫn như cũ không ai muốn. Người xã hội thượng lưu chưa nhìn đến con gái hắn a. Cho nên Địch Đạt mượn lần này Mạc thị khủng hoảng, đưa ra yêu cầu.

“Lấy trình độ Phương Nhược Vũ cưng chiều con, đương nhiên sẽ không để Mạc Xu Sơn đi lấy con gái hắn. Mà Địch Đạt kỳ thực thầm nghĩ muốn một người có huyết thống tốt đẹp tới làm ngựa giống, suy cho cùng có đúng là Mạc Xu Sơn hay không cũng không trọng yếu, như vậy thì Kỳ Kỳ chính là sự lựa chọn tốt nhất.” Hành Thiên lãnh tĩnh phân tích.

“Không sai, hỗn trướng kia.” Minh Phong vô cùng tức giận, mà hắn tức giận chính là ý tứ có người phải xui xẻo rồi.

“Nhưng mà, Kỳ Kỳ sẽ không tự nguyện đi theo đi?” Hoài Thuần nói.

“Tìm chút tay chân đối với Địch Đạt mà nói cùng không khó.” Thanh âm Tả Ly cũng rất phẫn nộ.

“Người như thế nhất định không thể bỏ qua.” Hoài Hạ nắm tay nói, hắn hiện tai đang chuẩn bị tìm người trút giận đây.

Lấy thân phận bản thân, Lạc Hành Thiên và Tả Ly rất thuận lợi gặp được Mạc Xu Sơn cùng Phương Nhược Vũ, đông xả tây xé nói một hồi, thật ra tất cả đều là những lời thoại không dinh dưỡng, mục đích của bọn họ hôm nay chính là ngăn chặn lại hai người này, chính xác mà nói là ngăn chặn Phương Nhược Vũ. Không hổ là gừng càng già càng cay, Phương Nhược Vũ mặc dù là nữ nhân nhưng lại vô cùng khó đối phó, không hiểu được sao một người sắc sảo như thế lại sinh ra loại con trai ngu ngốc này. Mà bên kia, hai người Phượng Minh và Lý Mạnh lại trực tiếp đi Mạc gia bái phỏng, quản gia tuy rằng cứng rắn nói phu nhân và công tử không ở nhà, nhưng hai người vẫn ở lại, nói không ngại chờ. Kỳ thực chờ người là giả, hai người kia sớm bị Hành Thiên và Tả Ly ngăn lại rồi, mục đích của bọn họ là muốn gặp Kỳ Kỳ. Nếu như tư liệu nhận được không sai, Kỳ Kỳ đã bị giam lỏng ở chỗ này.

Sau khi Đồng quản gia khách sáo một chút,Lý Mạnh thu được ánh mắt Phượng Minh ra hiệu, liền mượn cớ đi WC rời khỏi, thật ra là lén đi tìm Kỳ Kỳ. Ở một gian phòng trên lầu ba, quả nhiên thấy được hắn.

“Kỳ Kỳ.”

“Mộng Mộng?” Vô cùng kinh ngạc lại ở đây nhìn thấy Lý Mạnh, ánh mắt Kỳ Kỳ sáng rực, sau đó lại khẩn trương nói “Ngươi sao lại tới nơi này?”

“Hoàng Phượng Minh đã ở phía dưới, chúng ta là tới tìm ngươi. Người vì sao lại ở đây? Bọn họ bức ngươi sao?”

“Không, là ta tự nguyện tới.” Kỳ Kỳ lắc đầu.

“Tự nguyện ?” Lý Mạnh cất cao thanh âm: “Vì sao? Ngươi chẳng lẽ không biết bọn họ muốn ngươi làm cái gì sao? Bọn họ muốn ngươi đi lấy một người….”

“Ta biết.” còn chưa nói xong đã bị Kỳ Kỳ cắt đứt. “Ta biết bọn họ muốn ta đi lấy Địch Mi, hơn nữa để nàng mang thai.”

“Vậy ngươi còn đi? Trời mới biết cái nữ nhân kia có thể sinh con hay không a.” Lý Mạnh sắp phát điên rồi.

“Nhưng ta nhất định phải đi.” Kỳ Kỳ cúi đầu, thanh âm mang theo nghẹn ngào nói: ” Ngươi hẳn là biết ta là con riêng của Mạc Thần Phong đi?”

“Lý Mạnh gật đầu: “sau khi ngươi mất tích mọi người rất lo lắng, Hoàng Phượng Minh phái người đi thăm dò.”

Nghe thấy tên Hoàng Phượng Minh, tâm Kỳ Kỳ khẽ động, sau đó tiếp tục nói: “Kỳ thực ba ba đã chết rồi.”

“Đã chết?” Sao lại như vậy, Lý Mạnh trong lòng nói. Trong điều tra của Hoàng Phượng Minh cũng không tra được điểm này.

“Trước khi bọn họ đến tìm ta một ngày đã qua đời. Mạc thị hiện tại đã không xong, sợ lại dẫn tới tin xấu nữa, cho nên ở trước khi Địch Đạt chưa giúp đỡ,bọn họ đã che giấu tin tức. Phương Nhược Vũ nói, nếu như ta lấy con gái Địch Đạt, giúp Mạc thị vượt qua khủng hoảng lần này, nàng sẽ để cho mẹ ta cùng ba ba chôn chung.” Có thể cùng ba ba ở cùng một chỗ, là tâm nguyện duy nhất của mẹ, cho dù là trước khi chết nàng cũng không ngừng gọi tên ba ba, cho nên hắn đối với điều kiện Phương Nhược Vũ nói ra không có cách nào thờ ơ, cho dù cái giá là hạnh phúc cả đời mình.

“Ngươi…..” Lý Mạnh còn muốn nói gì nữa, dưới lầu đã truyền đến tiếng động, là ám hiệu của Hoàng Phượng Minh. “Ta trước đi xuống, chúng ta vẫn sẽ tìm đến ngươi,trước đó, nghìn vạn lần không được làm việc gì ngốc.” Nói xong, lý Mạnh liền vội vã ly khai,cho nên hắn cũng không nghe thấy Kỳ Kỳ nói. Không còn kịp rồi, ngày mai chính là hôn lễ.

Vừa rời Mạc thị, Lý Mạnh liền đem cuộc nói chuyện vừa rồi thuật lại cho Phương Minh nghe, sau khi nghe xong lông mày xinh đẹp của hắn gần như vắt vào cùng một chỗ. Đêm đó khi mọi người thảo luận làm sao là tốt nhất, người Phượng Minh phái đi đã gọi điện tới, nói Phương Nhược Vũ và Mạc Xu Sơn đem Lâu Vũ Kỳ ly khai.Cho người tiếp tục theo dõi chặt bọn họ, bọn Phượng Minh cũng nhanh chóng chạy qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.