[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: -_-|||
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: đi, tiếp tục luyện cấp.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: …
Nếu trên mặt đất có bẫy mà nguyên bản của Chiến Hồn Vô Cực đang đứng cạnh hắn, Kiều Dĩ Hàng nhất định sẽ đem đối phương chôn xuống nhưng hết lần này đến lần khác biểu hiện của kẻ kia dường như chưa có việc gì xảy ra khiến hắn muốn hỏi cũng không nói được. Giờ hắn chỉ hy vọng những người biết Tiểu Thuyền chưa login. Dù sao cũng là sáng sớm, hẳn sẽ không có nhiều người chơi lắm.
Nhưng kỳ vọng và hiện thực cách nhau đến cả vạn dặm.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: ( ⊙o⊙) cấp hai rồi sao? Chúc mừng!
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: o(╯□╰)o
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: sau này dược phải nhờ ngươi, nhớ giảm giá nhé.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ngươi luyện kỹ năng sinh hoạt gì?
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: không thể không nói sao?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: sẽ không là…
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: đồng hành.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: vậy sao ngươi không tự chế dược?
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: /( T o T)/~~ bởi vì ta không được lên tiểu kèn đồng.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: -_-|||
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: được rồi, nói cho ngươi một chuyện. Nhưng ngươi nghìn vạn lần đừng để cho người khác biết là ta nói cho ngươi.
Mọi người đều có tính buôn chuyện, Đại Kiều rất hứng thú muốn biết.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: chuyện gì?
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: nhất là đừng làm cho Chiến Hồn biết.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: những ngày ngươi không ở đây có hai nữ nhân vẫn quấn quít cùng Chiến Hồn luyện cấp.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: /( T o T)/~~ rõ ràng ta mới là người độc thân thuộc danh môn chính phái mà.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: …
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: nhưng hắn cũng đã nói rõ trên tiểu kèn đồng rằng tâm hắn thuộc về ngươi.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: …
Hắn thực sự không muốn cùng loại tiểu hài tử ấu trĩ này yêu đương trên mạng.
Thật vất vả thoát khỏi Thủy Tiên hòa thượng, thế nào lại chạy ra hai nữ nhân?
Kiều Dĩ Hàng thấy đau đầu. Hay là không chơi game nữa mới là chính xác.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: ngươi cũng đừng quá kích động.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng:?
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: người đâu?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ở đây.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o sẽ không phải ngươi đem Chiến Hồn đi PK chứ? Nghìn vạn lần đừng nói cho hắn là ta kể, nếu không ta chết chắc.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: ta ghét đi Đài Luận Võ. /(ㄒoㄒ)/
~~[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: không có. Ta đang hái thuốc.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: +_+ sao ngươi lạnh lùng vậy?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: không đúng sao?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ta cùng Chiến Hồn Vô Cực đều không phải như ngươi nghĩ đâu.
Thủy Tiên hòa thượng đại khái dừng ba phút mới trả lời.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: hắn đối ngươi rất tốt.
Kiều Dĩ Hàng mặc dù nói chuyện thì lạnh lùng nhưng con mắt thì không phút nào rời khỏi màn hình. Thấy câu này, ngón tay đặt ở bàn phím của hắn trở nên trì độn.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: ngươi biết Chiến Hồn ở Mỹ chứ?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ân.
[tư trò chuyện] Thủy Tiên hòa thượng: mấy ngày nay sinh hoạt của hắn thay đổi rất kinh khủng. Gần như hai mươi tư giờ trên ngày hắn đều đợi ngươi.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: …
Đem những hành động của Chiến Hồn Vô Cực do Thủy Tiên hòa thượng cùng Suất suất suất thuật lại, hắn khả dĩ tưởng tượng được một tiểu nam hài suốt ngày chỉ quanh quẩn trên mạng.
Nếu hắn nhớ không lầm, Chiến Hồn Vô Cực có nói mình mười chín tuổi.
Một đứa nhóc mười chín tuổi…
Trái tim Kiều Dĩ Hàng hơi co rụt lại. Đột nhiên hắn có ý nghĩ xóa tài khoản, tắt máy, sau đó không bao giờ chơi game nữa.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực:?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: sao lại bất động thế?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: nga, ta đi lấy nước uống.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: hôm nay không đi làm.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: nghỉ nửa ngày.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: buổi chiều còn phải đi làm?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ân.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: cũng tốt.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền:?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ta cũng muốn đi ngủ bù.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: buổi tối ngươi sẽ lên chứ?
Kiều Dĩ Hàng vô ý thức đánh ra hai chữ “Không đến“.
Có thể vì hai chữ quá cứng ngắc khiến đối phương dừng một lúc rồi mới nói tiếp.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ngày mai?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: có thể.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: gần đây công ty bề bộn nhiều việc.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: cho ta số điện thoại di động của ngươi.
Toàn thân Kiều Dĩ Hàng dựng đứng tất cả lỗ chân lông. Trong giây đó toàn bộ hệ thống phòng ngự rung lên.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: hả?
Chiêu phòng ngự thứ nhất.
Giả ngu.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: gửi tin nhắn. Chí ít để ta biết ngươi không lên.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: mấy ngày nay ngươi đều lên.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi mất tích hơn một tháng.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: bận a.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: đó là tuần trăng mật của chúng ta.
“Phốc.“
Nguyên bản định uống nước trấn tĩnh, Kiều Dĩ Hàng lại bị kinh hách lớn hơn nữa.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ngươi nói như thật vậy. -_-|||
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: game đâu phải hiện thực.
Chiêu phòng ngự thứ hai của Kiều Dĩ Hàng — cường hóa hiện thực, nhược hóa trò chơi.
Uy lực của chiêu này hiển nhiên mạnh hơn chiêu thứ nhất.
Chí ít là tạt một chậu nước rất lớn vào đầu Trương Tri đang hăng hái bừng bừng.
Ngón tay vốn linh hoạt thoáng cái không cử động nữa.
Tiểu Thuyền trên màn hình mặc quần xanh nhạt; váy, tay áo cùng hai dải khăn màu phấn hồng phấp phới trong gió. Đôi mắt to linh động không ngừng nhìn về phía Chiến Hồn Vô Cực nhưng lại như cái gì cũng không lọt vào mắt.
Mặc dù biết sau cái ID Tiểu Thuyền này có thể là một người vừa xấu vừa đen vừa béo nhưng trái tim hắn vẫn không nhịn được cuồng liệt nhảy lên vì từng chữ nàng đánh ra, sau đó đem từng chữ từng chữ đó đọc thầm trong đầu, biến thành một âm thanh trong trẻo như tiếng chuông bạc vang trong tâm trí mà hình ảnh vừa đen vừa béo vừa xấu kia tự động bị hình ảnh Tiểu Thuyền trước mắt hòa tan.
Loại cảm giác này trước đây hắn cũng từng có. Khi có hảo cảm với Lạc Tuyết Vô Âm, hắn cũng có cảm giác vậy. Sau khi thấy ảnh của nàng lại xem webcam hai lần, hình ảnh người thực chậm rãi áp đảo hình tượng trong game. Trong đầu bình thường hiện lên cũng là dung nhan xinh đẹp và dịu dàng của nàng.
Thế nhưng Lạc Tuyết Vô Âm dù sao cũng không thuộc về hắn.
Rõ ràng cùng nhau chơi game nhưng cuối cùng người nàng chọn để kết hôn lại là Thiên Đấu.
Tuy rằng mọi người từ đầu đã nói rõ chỉ là game, Thiên Đấu cũng đã luôn nói mình đã có gia đình nhưng chuyện tình cảm khó có thể ngăn chặn, giống như Thiên Đấu lần trước vô ý hay cố ý nói hết, giống như hắn đối Tiểu Thuyền. Không nói rõ được nàng tốt ở chỗ nào, trông ngốc nghếch hồ đồ dường như ai cũng có thể bắt cóc được nhưng chính hình dạng như vậy khiến hắn một ngày không gặp cũng rất nhớ. Nghĩ có khi nào nàng gặp chuyện gì? Hoặc có khi nào quen bạn trai trong hiện thực rồi không chơi game nữa? Các giả thuyết không ngừng chạy qua chạy lại chọc vào sự kiên trì của hắn.
Trong game, phu thê tựa như gặp dịp thì chơi. Có rất nhiều người chẳng nói chẳng rằng đã vĩnh viễn tiêu thất. Trong một tháng Tiểu Thuyền biến mất, không ngừng có người thì thầm với hắn Tiểu Thuyền không ra gì, kết hôn với hắn chỉ là để lừa trang bị, hắn đều kiên trì im lặng. Bởi hắn tin tưởng vào phán đoán của mình. Tiểu Thuyền từ trước đến giờ luôn khách khí với hắn, tuyệt đối không phải là giả vờ. Nàng từ đầu đến cuối cũng không có ý lừa trang bị hay tiền của hắn. Nếu là thế nàng đã có thể ra tay từ sớm.
Phán đoán của hắn không sai, Tiểu Thuyền đã trở về. Trang bị vẫn như trước kia nhưng hắn nghĩ cự ly giữa bọn họ đã chậm rãi biến xa. Danh hiệu phu thê trong game không khiến khoảng cách gần hơn mà ngược lại như một bức tường ngăn cách, khiến nàng phòng bị trước hắn.
Hắn muốn cải biến tình trạng hiện giờ, bản năng muốn bắt được con người cách hắn cả trăm dặm mà biện pháp hữu hiệu duy nhất là khiến hai người có quan hệ trong hiện thực.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: mấy ngày nay ta đều chờ ngươi đến tận ba bốn giờ sáng.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: (⊙o⊙)
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: sáng sớm bảy giờ lại tiếp tục chờ.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: -_-|||
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: kỳ thực có một vấn đề ta muốn hỏi từ lâu.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ngươi không phải sinh viên sao? Sao không đến trường?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: trốn học.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: …
Bởi hắn trả lời quá thẳng thắn hùng hồn nên Kiều Dĩ Hàng không tìm được khí thế mà phản bác.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: cho ta số điện thoại di động của ngươi. Ta thề không gọi điện chỉ gửi tin nhắn.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: (⊙o⊙) thế nhưng điện thoại của ta mới mất hai ngày trước.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: -_-#
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: mai đi mua.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ta nghèo.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ta tặng ngươi.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: -_-|||
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: chờ ta lĩnh lương nhé.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: (^_^)
…
Hắn ghét khuôn mặt tươi cười này.
Tâm tình Kiều Dĩ Hàng cùng nó đối lập.