CHƯƠNG 9
May nhờ sự khôn khéo nhanh nhẹn của Soái Vô Chỉ đúng lúc nói chêm vào chọc cười một phen, trên bàn cơm không khí xem như là hòa hợp.
Thải Hồng quyên ra đôi giầy vải bình thường cấp cho Tuyết Sinh mang vào.
Hiện tại những trang bị thuộc loại bỏ đi trên người Tuyết Sinh bây giờ có thêm đôi giầy này. Hai kiện bảo bối đứng đầu Bài Hành Bảng thì khỏi nói, mấy ngày liền Thiên Hồng cũng cấp cho hắn một vài trang bị tiểu thượng hạng, nhưng Tuyết Sinh không phải là một người thích tính toán, hiểu được có là tốt rồi.
Đến nỗi cặp Phi Vũ hài bị ghét bỏ đáng tháng kia cuối cùng thì cấp cho Hamburger, Thiên Hồng cũng chia cho Tuyết Sinh một quyển kỹ năng “Thanh Tâm Quyết” (vì người khác bổ MP), những kỹ năng này Thanh Nhã đã muốn học qua, nhưng là ngay cả như vậy Tuyết Sinh cũng bị cô nương Thanh Nhã liếc mắt một cái.
Gọi điểm tiểu nhị đến đổi lấy một bàn đồ ăn tỏa nhiệt, mọi người cuối cùng cũng có thể an an ổn ổn ngồi xuống thưởng thức.
Tuyết Sinh tò mò gấp thức ăn ra chén ngửi ngửi “Ta có thể ăn sao?”
“Đương nhiên có thể a” Thải Hồng nở nụ cười, “Ở trong trò chơi này cũng cần phải ăn để no bụng, tuy nhiên đối với thân thể trong hiện thực sẽ không cảm thấy được ăn no, nhưng nếu kiên cữ không ăn thì sẽ làm cho độ đói khát tăng lên, lúc đó năng lực cá nhân sẽ suy giảm”
“Ý của ta là… ” Tuyết Sinh nghi hoặc nói “Ta là Hoa Yêu a, có thể ăn đồ ăn giống của con người sao?” Ô, thoạt nhìn đồ ăn trên bàn thật là ngon a, chứng kiến Hamburger ăn như quên trời đất, hắn cũng muốn phóng tới để ăn uống một buổi no đủ.
Nghe được vấn đề của hắn tất cả mọi người ngẩn người, đích thật không có ai nghĩ đến vấn đề này.
Thiên Hồng nhìn thấy Tuyết Sinh một bộ dạng đáng thương muốn ăn mà không dám ăn, an ủi sờ đầu của hắn nói “Không sao, ta hỏi GM dùm ngươi”
Ở trong ánh mắt mong chờ của Tuyết Sinh, Thiên Hồng rất nhanh đánh điện thoại cho GM hỏi xong.
“Không thành vấn đề, ngươi từ hoa sen chuyển hóa thành yêu dù sao cũng là người, cho dù không có độ đói khát nhưng cũng có thể ăn uống” Chẳng qua là ăn không cần phải trả tiền thôi, nhiều nhất chỉ có thể nếm thử hương vị, cho hắn ăn là lãng phí thực vật, mà những vấn đề này Thiên Hồng không có nói cho ra cho Tuyết Sinh.
Tuyết Sinh mặc kệ nhiều thứ như thế, lập tức cao hứng đem đũa hướng đến xâu thịt nướng mà bản thân thích nhất.
Trong lúc ăn uống, Thải Hồng nhìn không thấy ai chú ý bên này, ngay cả Thiên Hồng bên cạnh cũng bị Soái Vô Chỉ lôi kéo uống rượu, nàng trộm ghé vào bên tai Tuyết Sinh nói “Tiểu Tuyết, có lẽ yêu cầu của ta có điểm quá phận, nhưng là sau này ngươi nhường nhịn Thanh Nhã tỷ tỷ một chút được không? Nàng rất đáng thương”
Tuyết Sinh cố gắng nuốt thức ăn trong miệng “Hiện tại người theo ta đối lập chính là nàng, ta cũng không có gây trở ngại gì cho nàng”
“Ta biết” Thải Hồng thở dài “Kỳ thật Thanh Nhã tỷ tỷ trừ bỏ có chút tính tình đại tiểu thư ra thì là một người tốt, nàng vì mọi người mới luyện Y sư, cho nên hiện tại trong chúng ta nàng là người có cấp bậc thấp nhất”
“Nàng kia tại sao xem ta không vừa mắt” Tuyết Sinh đối với điểm này phi thường nghi hoặc.
“Bởi vì Thanh Nhã tỷ tỷ luôn luôn thích Thiên Hồng đại ca”
“Kia thì có liên quan gì đến ta?” Tuyết Sinh nghiên đầu sang một bên, không thể nghĩ ra trong đó là vấn đề gì.
Thải Hồng mở to hai mắt nhìn tỏ vẻ không thể tin “Tiểu Tuyết ngươi không phải Hoa Yêu, ngươi là heo! Lão Đại thích ngươi, chuyện rõ như ban ngày mà ngươi cũng nhìn không ra?”
Lúc này miệng Tuyết Sinh đã muốn tiến hóa đến độ có thể nhét một trứng đà điểu vào, đôi đũa trong tay cũng một tiếng “ba” rơi xuống đất.
Thiên Hồng lập tức chú ý tới, nhanh chóng lấy một đôi đũa mới đưa cho Tuyết Sinh.
Thải Hồng thấy Thiên Hồng đã chú ý tới, cũng không dám nói nhiều, cuối người mải miết ăn cơm, ném lại một mình Tuyết Sinh vẫn còn ngây ngốc.
“Ngươi xảy ra chuyện gì?” Thiên Hồng lo lắng sờ lên trán của Tuyết Sinh.
“A a a?” Tuyết Sinh lúc này mới kịp phản ứng. “Không… không có gì” đều tại tử Thải Hồng, làm hại hắn bây giờ nhìn đến Thiên Hồng thì lập tức có điểm xấu hổ, sau này hắn còn muốn ở chung với Thiên Hồng làm sao đây a?
Sau khi ở Túy Tiên Cư dùng xong cơm nước, bọn Thiên Hồng mang theo Tuyết Sinh đến ngoại thành Hạt Tử động luyện cấp. Nơi này Hạt Tử cấp 55 thân dài tả hữu một thước, chẳng những sức tấn công cao, nhanh nhẹn cao, lại còn mang độc tố trong người khi công kích, may mắn số lượng quái vật không nhiều, thông thường chỉ xuất hiện đồng thời khoảng chừng ba con, bằng không thật sự là không có cách nào đánh thắng. Nơi này tuy rằng nguy hiểm nhưng là một nơi ngốn (thu thập) trang bị lý tưởng, cho nên dẫn tới không ít tổ đội đến nơi nguy hiểm này. Thiên Hồng trong tổ đội là người có thể lực cực mạnh, nhưng mọi người cũng không dám khinh thường, bày ra trận hình, Thiên Hồng cùng Gây Tê đi đầu, Soái Vô Chỉ và Hamburger tại mặt bên, Thải Hồng cùng Âm Dương Ngư ở phía sau, đem Tuyết Sinh cùng Thanh Nhã yếu nhất ở bên trong, cẩn thận chậm rãi dẫn dụ quái kéo ra khỏi động.
Này tổ đội trừ bỏ Tuyết Sinh 12 cấp thì mọi người thực lực đều bất phàm. Thiên Hồng 52 cấp, bởi vì Thanh Danh Bài Hành Bảng gia tăng khiến cho thanh danh đạt được 1000 đã muốn chuyển từ “Võ Giả” tiến lên “Võ Tôn” (trên Bài Hành Bản đệ nhất danh (người đứng đầu) mỗi ngày sẽ được thêm 10 điểm thanh danh, đệ nhị danh thêm 9, cứ xếp theo thứ tự mà suy ra). Gây Tê là hiệp khách hiện tại 50 cấp là cao thủ đứng thứ hai trên bảng xếp hạng, Soái Vô Chỉ 46 cấp biệt hiệu “Thần Thâu” là cao thủ đứng hàng thứ 7, ngay cả Hamburger cũng là 46 cấp là cao thủ xếp thứ tám, hơn nữa còn từ xạ thủ tiến lên thành “Thần Tiễn Thủ”, Âm Dương Ngư là đạo sĩ 42 cấp, Thải Hồng thuật sĩ 40 cấp, thấp nhất là Thanh Nhã 35 cấp Y sư.
Còn ở trong nghi hoặc Tuyết Sinh nhịn không được thất thần đến nỗi lúc đã tách ra khỏi đội hình cũng không biết. Trãi qua nỗ lực suy nghĩ, Tuyết Sinh có thể xác định được một chút: bản thân cũng không có ghét Thiên Hồng, thậm chí cảm giác có điểm thích sự chiếu cố của y, nhưng là muốn nói đến “Yêu’, tựa hồ còn cách rất xa xôi.
“A Tuyết, cẩn thận!” Thiên Hồng lắc mình bảo vệ Tuyết Sinh, vung đao ngăn một con Hạt Tử đáng hướng Tuyết Sinh đánh úp xuống. Tuyết Sinh lúc này mới thanh tỉnh lại, này đang ở chỗ nào a, hiện tại cũng không phải là thời gian lo lắng về vấn đề tình cảm.
Thanh Nhã ở một bên nhăn mi lạnh lùng nói “Thật phục ngươi, lúc này mà còn ngẩn người, rốt cuộc có hay không đem mạng sống của mọi người đặt ở trong lòng a?”
Âm Dương Ngư có chút nhìn không được, mở miệng thay Tuyết Sinh biện giải “Thiên Thu Tuyết là lần đầu tiên tổ đội, khi đã quen thì tốt thôi”
“Thực xin lỗi” Tuyết Sinh nghiêm túc xin lỗi, hắn cảm thấy được Thanh Nhã mắng không sai, dù sao mình trong tổ đội bản thân là hệ phụ trợ nếu nhất thời sơ sẩy liền có thể khiến cho đồng đội mất mạng. Trên thực tế hắn mới có 12 cấp bậc, có thể bảo vệ mình liền không tồi rồi, sẽ không ai đưa ra yêu cầu cao đối với hắn, chẳng qua là Thanh Nhã không quen nhìn Thiên Hồng luôn luôn bảo vệ hắn, cho nên mới nói lời nặng nhẹ.
Tuyết Sinh đề cao lực chú ý, lấy ra Thiên Thủy Linh Châu đề phòng theo. Lúc trước hắn đã cự tuyệt đề nghị của Thiên Hồng muốn tiếp tục để cho hắn ngồi trên vai, gần nhất là lo ngại Thanh Nhã, thứ hai là đã biết tình cảm Thiên Hồng đối với hắn, nên có cảm giác ngượng ngùng. Cho nên hiện tại Tuyết Sinh trong đội là người dễ gặp nguy hiểm nhất, chỉ cần Hạt Tử dính vào khằng định chỉ duy trì được vài giây, may mắn có Thiên Hồng chắn trước mặt hắn, đem hắn hoàn toàn bảo vệ.