Võng Du Chi Phi Thường Đạo (Quyển 1)

Chương 10: Chương 10




CHƯƠNG 10

Chúc các bạn một đêm Valentine vui vẻ bên người thân, bạn bè và hạnh phúc bên người yêu của mình ^^.

Quà của Mộng. Gủi lời chúc đến tất cả mọi người

Hai người dẫn đầu phụ trách dẫn đi sự công kích cái đuôi của hai con Hạt Tử chủ lực đồng thời cũng không ngừng hướng Hạt Tử tấn công, cùng những đồng đội theo sau hỗ trợ cho nhau. Đao, kiếm trong tay của bọn hắn cùng nhau vung ra, đồng phát ra những luồn bạch khí xung quanh, mỗi một lần đều mang đến những tổn thương nghiêm trọng cho bọn quái vật.

Âm Dương Ngư cùng Thải Hồng cùng nhau liên thủ phóng ra những pháp thuật có uy lực cường đại.

Hamburger cầm trong tay cây cung Thiên Bảo, vừa nhắm vào nhược điểm của Hạt Tử là mắt và miệng chuẩn xác mãnh liệt bắn ra, trong miệng vừa không ngừng lẩm bẩm “Thịt kho tàu Hạt Tử, mỡ tạc hạt tử, mắt Hạt tử xào, xiên nướng Hạt Tử,… ” thậm chí trong mắt của hắn có thể thấy được, hắn đem toàn bộ Hạt Tử trở thành lương thực nấu ăn, kèm theo đó là cả nước miếng ngay khóe miệng cũng sắp chảy xuống.

Gây Tê ở phía trước nghe thấy cảm giác không thể chịu được nữa, cầm Thanh Sương kiếm trong tay đâm con Hạt Tử phía trước một kích cuối cùng, lạnh lùng nói “Câm miệng”

Hamburger lập tức thức thời mà ngậm miệng lại, nhưng lại không thể quản nước miếng của mình, làm cho ánh mắt của Gây Tê càng trở nên muốn bạo phát.

Hộ vệ ở hai bên cánh trái phải Soái Vô Chỉ không cẩn thận bị con Hạt Tử dùng đuôi hình kim đâm bị thương một chút, nhưng chẳng những làm cho lượng máu giảm xuống hơn phân nửa, hơn nữa trên mặt còn nổi lên một màu xanh đen, giá trị sinh mệnh đang liên tục giảm xuống.

Tuyết Sinh đứng một bên cuống quýt không ngừng hướng hắn xuất ra trị liệu thuật, một bên hoảng hốt kêu to “Độc! Độc a!”

Soái Vô Chỉ thế nhưng tỏ ra rất trấn định, móc ra thuốc giải độc đưa lên miệng uống xuống, đối với Tuyết Sinh cười hì hì “Vật nhỏ ngươi như thế còn biết trị liệu thuật, không tệ nha. Hạt Tử vốn là có độc, bị trúng độc cũng không có gì kỳ quái?”

“Chính là ta không có học được Thuật Giải Độc”

“Không sao cả” Thải Hồng vừa đối với con Hạt Tử hạ phù chú vừa nói “Chúng ta có mang theo thuốc giải độc, ngươi nếu không có chuẩn bị ta sẽ mang của ta cho ngươi”

“Cám ơn, ta có rất nhiều” Vòng tay của hắn có chứa một kho hàng thuốc a.

Tất cả mọi người đang ra sức chiến đấu, một bên Thanh Nhã liên tục bổ máu cho bọn hắn, điều này làm cho Tuyết Sinh phi thường buồn bực, hắn tuy có trị liệu thuật nhưng chỉ ở cấp sơ cấp không thể nào so sánh với trị liệu thuật của Thanh Nhã, làm cho hắn hội cảm thấy mình có chút vô dụng.

Bên này, Thiên Hồng chú ý đến biểu tình trên mặt Tuyết Sinh, y nhẹ nhàng nở nụ cười, thầm suy nghĩ: cái tiểu ngu ngốc này, căn bản không biết được ưu điểm của bản thân mình. Thế là y nhẹ kinh hô “A Tuyết, dùng ”. Kỹ năng này, trước đây mình đã được Tuyết Sinh cho biết được một chút mùi vị.

“A?” Tuyết Sinh chợt nhớ đến mình còn có kỹ năng này nhưng cấp bậc của mình thấp như vậy, dùng sẽ thực hữu dụng sao? Chính là nếu Thiên Hồng đã nói như vậy…“Quấn Quanh!” Tuyết Sinh trong lòng niệm ra.

Từ lòng đất một cái rễ cây to đùng chui lên, lập tức những cái rễ đó đem bốn con Hạt Tử đang không ngừng công kích quấn chặt lại. Bởi vì Hạt Tử thuộc thuộc tính Thổ, mà Tuyết Sinh là Hoa Yêu là thuộc tính Mộc, theo ngũ hành tương khắc thì Mộc khắc Thổ, cho nên kỹ năng của Tuyết Sinh đối với Hạt Tử hệ Thổ càng tăng thêm hiệu quả, tuy rằng không thể sinh ra lực công kích, nhưng là nó có thể làm cho sự nhanh nhạy của Hạt Tử giảm đi… một uy hiếp lớn đối với bọn hắn. Hạt tử bị cuốn lấy không ngừng ra sức giãy dụa, nhưng vừa mới thoát ra thì ngay lập tức sẽ có một rễ cây thay thế quấn chặt lại, nhất thời làm cho sự di chuyển của bọn Hạt Tử trở nên rối loạn.

Thải Hồng phát ra tiếng hoan hô vui vẻ, đồng thời ném ra một cái bay đến bọn Hạt Tử, đúng lúc lại trúng vào đầu của một con Hạt Tử, tức thì lôi điện đánh cho con Hạt Tử đó phân nửa đầu bị cháy đen. Kỳ thật lực phòng ngự của Hạt Tử không cao, chỉ cần có thể khống chế được tốc độ của Hạt Tử thì việc đánh chúng là điều không khó.

Mọi người nguyên lai chỉ tốn một phần ba thời gian đã giải quyết xong bốn con Hạt Tử trước mắt.

Thải Hồng sợ hãi than “Đây là kỹ năng của Tiểu Tuyết a, thật là lợi hại”

“Rất lợi hại phải không?” Tuyết Sinh nghe Thải Hồng khen thì từ trong bi thương dần dần khôi phục lại.

“Đích xác rất lợi hại” thanh âm trầm ổn của Âm Dương Ngư cũng cười theo nói “Hiện tại cấp bậc của ngươi còn quá thấp, nếu cấp bậc càng cao sẽ càng lợi hại hơn”

Hamburger bên cạnh nhìn mấy con Hạt Tử cháy đen mà thèm nhõ dãi nói “Những con Hạt Tử kia bị nướng chín có thể hay không ăn được”. Gây Tê tùy tay hướng đầu Hamburger gõ xuống một cái, sau đó ngước mắt nhìn thẳng về hướng Tuyết Sinh gật đầu mĩm cười tỏ vẻ khen ngợi.

Tuyết Sinh cảm thấy phi thường cao hứng, ít nhiều là do Thiên Hồng nhắc nhở, hắn mới có thể tìm được vị trí của mình trong nhóm đồng đội, nếu nói về lực tấn công thì Tuyết sinh thật sự bất lực, còn luận về trị liệu thuật hiện tại hắn không bằng Thanh Nhã, nhưng là do thuộc tính của hắn nên hầu như điểm của hắn cơ hồ đều cộng vào giá trị tinh thần cùng mị lực, tuy rằng cấp bậc của hắn thấp, nhưng phép thuật của hắn cũng không kém, còn những kỹ năng phụ trợ của hắn so với những người khác có phần vượt trội hơn chút. Phát hiện ra điểm này, làm cho tâm tình của Tuyết Sinh trở nên vô cùng thoải mái.

Thiên Hồng ôn nhu dõi theo hắn, bởi vị được các đồng bạn khích lệ mà thần thái tỏ ra vô cùng vui vẻ, hắn cũng biết được rõ ràng, hiện tại Tuyết Sinh cần nhất không phải là tình yêu mà đó là bằng hữu. Nhìn thấy được Tuyết Sinh khẽ hướng y nhìn tới, ném cho y ánh mắt tràn đầy cảm kích, y lại trả cho hắn một nụ cười ôn như.

Một bên Thanh Nhã tập trung đem tất cả hành động của hai người nọ thu vào ánh mắt, trong đó đã tràn ngập bi thương cùng phẫn nộ, từ lúc Tuyết Sinh vừa xuất hiện, nàng luôn luôn dừng ở vị trí hạ phong, trong đội nàng luôn là tiêu điểm trong mắt của mọi người chưa từng nghĩ hào quang của mình lại dễ dàng bị người khác đoạt đi (ai kêu ngươi là vai phụ, cười gian ).

Sau đó cùng với sự uy phong (?) của Tuyết Sinh, bọn họ càng đánh càng được thuận lợi hơn. Nhưng là do mị lực trời cho cùng siêu cấp cổ quái của Tuyết Sinh lại mang đến những hiệu quả không tưởn, nguyên bản Hạt Tử nhiều nhất chỉ có thể đồng thời xuất hiện 3 con bây giờ có thể xuất hiện gấp đôi số Hạt Tử! Cũng nhờ kho hàng thuốc của Tuyết Sinh, bằng không bọn hắn căn bản không thể đỡ nổi.

Đáng thương Tuyết Sinh vừa mới tìm được mục tiêu cho mình cố gắng vươn lên, bây giờ lại không ngừng xuất ra những kỹ năng phụ trỡ, một hồi thì dùng vách tường nước phòng ngự, một hồi thì dùng quấn quanh ngăn cản, thỉnh thoảng còn vội vàng thêm máu cho đồng đội, còn linh đan thì cấp cho mọi người như ăn cơm mà liên tục nuốt vào, may mắn linh đan đều là do tự bản thân luyện, bằng không hội ăn như vậy, còn không đau lòng mà chết.

Đánh mấy giờ, bụng Hamburger đưa ra kháng nghị đầu tiên, trừ bỏ Tuyết Sinh ở vòng ngoài, thì độ đói khát của những người khác đã tăng lên không ít, thế là mọi người cùng nhau nhất trí đồng ý tạm thời thu binh.

Tìm được một khu vực an toàn, mọi người ngồi xuống xuất ra lương khô bắt đầu ăn cơm dã ngoại.

Trận đánh này đánh xuống, trừ bỏ Thiên Hồng, tất cả mọi người đều được thăng cấp, Tuyết Sinh cũng nhờ vậy mà tăng lên tới cấp 25, trong sau khi được 20 cấp thì việc thăng cấp trở nên chậm hơn, đều này làm cho những ngoạn gia luôn phát ra những tiếng ai oán dậy trời đất, dù sao Tuyết Sinh chỉ là đi theo để ngoạn, cũng không chú trọng đến cấp bậc, cùng mọi người ở chung một chỗ rất vui vẻ thoải mái, thế này là đủ.

Tại trong tửu lâu gì đó tuy rằng thức ăn ngon nhưng là rất đắt không thể thường thường ăn được, người bình thường đều là lấy lương khô để no bụng, nên đối với lương khô của Tuyết Sinh cũng không cảm thấy hứng thú tò mò, chẳng qua từ trong tay Thiên Hồng tiếp nhận túi nước bắt đầu bổ sung lượng nước đã mất trong cơ thể.

Mọi người đem những vật đánh rơi từ quái vật chất lại thành một chồng ngay chính giữa, vừa ăn vừa lấy đồ vật này nọ bắt đầu chia nhau chiến lợi phẩm.

Động Hạt Tử đích xác không phải nơi tốt để luyện cấp, nhưng chủ yếu bọn hắn lần này đến là để tìm kiếm cho Âm Dương Ngư cùng pháp thuật hệ trang bị cho Thải Hồng, kết quả Âm Dương Ngư được cấp cho một cây kiếm gỗ làm bằng cây đào, Thải Hồng được một văn kiện áo dài thuật sĩ, xem như nhiệm vụ được hoàn thành viên mãn.

Những chiến lợi phẩm còn lại mọi người đều có phần, Tuyết Sinh nhìn Soái Vô Chỉ sau đó đưa đến trước mặt hắn một phần chiến lợi phẩm của mình “Ta không dùng mấy cái này, vẫn là phân cho mọi người đi” Những trang bị này căn bản hắn không thể mặc được.

Hamburger một bên đang há to mồm ăn lương khô vừa nói “Không cần thì đem đi bán cũng tốt a, ở trong trò chơi này cần có tiền tiêu thật nhiều”

“Ta không cần dùng tiền”

“Mua thuốc không cần tiền sao?”

“Thuốc của ta do chính mình luyện”

“Ăn cơm cũng cần phải có tiền… Nga, ta đã quên ngươi không cần dùng cơm” Hamburger dại ra một hồi, oa oa kêu to lên “Tại sao ta không phải là Hoa Yêu a?”

“Câm miệng!” Gây tê đem một cái túi dùng sức nhét vào cái miệng đang ầm ỉ kia để cho lỗ tai được thanh tĩnh. Cũng khó trách Hamburger kích động như thế, phần lớn tiền trong túi của hắn toàn dùng cho việc ăn uống.

Cuối cùng, những đồ vật này nọ của hắn đều do Thiên Hồng thay hắn nhận lấy, sau đó mới cứng rắn nhét ngân lượng cho hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.