CHƯƠNG 20: BÁO THÙ
Ngô…Thật buồn…Ngực nặng nề…Chẳng lẽ là quỷ? Quỷ áp giường?!
Mập mạp ra sức mở mắt, phát hiện bị Diệp Triều Thiên đặt dưới chăn, một cước đá văng, sinh khí hỏi: “Làm gì vậy?”
Diệp Triều Thiên ôm chăn trừng hắn: “Lão tử muốn sửa máy tính, giúp tôi đem đi đi!”
Mập mạp vò đầu: “Cũng không phải nữ sinh, chính mình đi đi.”
“Buổi chiều tôi có tiết của Diệt Tuyệt sư thái…”
“Vậy thì ngày mai.”
Diệp Triều Thiên ngồi mạnh lên người mập mạp, bóp cổ hắn lay lay: ”Từ hôm qua đến giờ tôi chưa gặp Thủy Tích, anh có đi hay không?”
“Đi…khụ…khụ…lấy tay cậu ra…”Mập mạp bất đắc dĩ nói.
Vốn tưởng Diệp Triều Thiên thỏa hiệp, lại phát hiện hắn cười đến đáng khinh, mập mạp mạc danh kỳ diệu nhìn hắn: “Dựa vào, làm cái gì cười hề hề giống như bị thần kinh?”
Diệp Triều Thiên dụ dỗ: “Có phải vừa trải qua một hồi diễm ngộ không tồi?”
“Diễm ngộ gì?”
Diệp Triều Thiên chỉa chỉa lên người mập mạp cười kỳ quái: “Đừng nói với tôi là anh bị muỗi cắn nha…”
Mập mạp cuối xuống nhìn nửa người trên lõa lồ của mình, trên da thịt trắng ngần lấp đầy dấu hôn, không khỏi đỏ mặt, lớn tiếng nói: “Muỗi cắn đấy!”
Nhớ tới một đêm nóng bỏng kia, mập mạp cảm thấy mặt mình đủ nóng đến nỗi chiên một quả trứng, nhanh tay kéo áo lại chạy vô phòng tắm. Vừa nghiến răng vừa nghĩ, lão tử như thế nào ngu xuẩn đến nỗi này, còn bị người ta lừa lấy đi trinh tiết cái mông…
Sắp đến 2 giờ chiều, Diệp Triều Thiên lưu luyến bước ra khỏi phòng, tới cửa không quên dặn mập mạp giúp hắn sửa máy tính.
Mập mạp bực bội nhìn cái máy tính bị nhiễm virut, mà thôi hắn dùng không cần đem trưởng máy đều hủy đi, khó trách nó lại bị hỏng. Ai…thôi quên đi…Đành ôm máy cùng vài thứ tùy thân ra ngoài đến chỗ sửa.
Tan học Diệp Triều Thiên trở về phòng, mập mạp còn chưa về, hắn thật sự muốn gặp Thủy Tích liền không nhịn được ra tiệm net lên mạng, vào game.
Thủy Tích đứng ở Thúc Hà Cổ Trấn không nhúc nhích, khẳng định không chạy thương mà trồng trọt, Điểm Yên thấy thú vị chạy tới Cổ Trấn tìm, quả nhiên phát hiện thân ảnh hồng sắc.
[Phụ cận] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: A! Thủy Tích, gặp được anh thật tốt a.
[Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: Đa Điểm? Tìm riêng tôi có việc?
[Phụ cận] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ⊙﹏⊙ chúng ta rõ ràng là trùng hợp
[Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: Ách, cậu cũng trồng trọt sao?
[Phụ cận] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ⊙﹏⊙ Thủy Tích anh quả thật rất hiểu em.
Hệ thống Điểm Yên Khán Nhĩ Sái mời ngươi gia nhập đội ngũ
Hệ Thống Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố gia nhập đội ngũ
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: hôm qua sao không online? Có phải hay không còn khó chịu?
Nhìn Điểm Yên tràn đầy sức sống làm cho Thủy Tích nhẹ nhàng thở ra một hơi, phải thừa nhận là cho dù chỉ một ngày không nhìn thấy Điểm Yên phát ra hào quang lẽo đẽo theo sau trong lòng thực khó chịu, thói quen quả nhiên đáng sợ.
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: không a, tôi như thế nào nhỏ mọn như thế, máy tính bị virut không có cách nào dùng, hôm nay phải ra tiệm net lên game.
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ác
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: hắc hắc hắc…Có nghĩ nhớ em không?
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ừm có một chút
Lồng ngực Điểm Yên có điểm nghẹn, Thủy Tích thẳng thắng biểu đạt hay trực tiếp, có tâm sự gì đều không nói ra miệng. Điểm Yên đoán Thủy Tích thẹn thùng đi, không chịu thừa nhận, anh là người biết thời biết thế, luôn một dạng tôi không muốn thể hiện, chỉ cần biết tôi luôn quan tâm cậu là tốt rồi. Ai, giống như câu “Đánh ngươi chính là thương yêu” đi. Xem ra đành từ bỏ một tình yêu lãng mạn giữa hai người.
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: Thủy Tích, chúng ta đi bắt Đom Đóm được không?
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: chờ tôi thu hoạch xong phần này.
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ách…Kia cùng nhau đi Tây Hồ sao giống như chúng ta đang hẹn hò…
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: hai nam nhân hẹn cái gì mà hò.
…
Điểm Yên ủy khuất nhìn màn hình, quả nhiên không nên ôm hi vọng, đường tình yêu như thế nào thật nhấp nhô.
Đột nhiên nhớ ra ngoại trừ muốn gặp Thủy Tích còn phải báo thù Yêu Lam, phấn chấn đứng lên chạy đi.
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: Thủy Tích anh có biết làm sao phân biệt người chơi và người đạo hào?
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: thường thường ở trên kênh thế giới rao tặng tài liệu đều là kẻ đạo hào
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: như thế nào hỏi cái này?
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: em cũng muốn tìm người đạo hào Yêu Lam, không thể để cho cô ta đùa giỡn dễ dàng như thế.
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: -_- không cần, hào của cô ấy đã bị khóa, GM giúp cậu báo thù rồi.
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: cái gì?????
Nguyên lai tràng đại chiến oanh oanh liệt liệt kia chẳng những hấp dẫn phần đông ngoạn gia, cũng hấp dẫn ít nhiều phóng viên. Phóng viên hoàn toàn là bạn bè của Điểm Yên, tuy rằng người đó nhìn hai bên qua loa cãi nhau trên loa biết một ít da lông, song phương phát loa giết nhau cũng không cản trở người đó đưa tin, đối với chuyện giết nhau người đó đã hỏi thăm qua người khác về Điểm Yên cùng cộng đồng bạn bè hành tẩu giang hồ đầu đội trời chân đạp đất của cậu, liền nổi lên một phen phấn khích chạy đến hiện trường đưa tin.
Người đó làm phóng viên tuy rằng cố gắng nhìn mọi việc phải công bằng, nhưng là tránh không khỏi có chứa một ít chủ quan, cô thấy Yêu Lam phát loa thừa nhận chính mình đạo hào cùng mắng chửi người chém giết mình, cũng thấy bạn bè Điểm Yên chịu nhục cứu lấy acc, bài post đăng lên diễn đàn, lập tức khiến các ngoạn gia khác nổi lên làn song oán giận, thêm việc kẻ đạo hào là nguồn gốc của mọi việc, sao có thể dễ dàng tha thứ kẻ đạo hào kiêu ngạo kia cùng kẻ chủ mưu, mắng Băng Vân Yêu Lam vẫn chưa hết giận, người chơi đem mọi việc đưa lên công ty sản xuất game, GM muốn bình ổn đám người tức giận kia đành khóa acc Băng Vân Yêu Lam.
Điểm Yên không online một ngày thôi liền phát sinh nhiều chuyện như vậy, nói không nên lời trong lòng có cái cảm giác gì, rõ ràng kẻ thù bị trừng phạt nhưng trong lòng lại trống rỗng, là do không tự mình báo thù hay sao?
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: sao lại có dáng vẻ mất hứng thế kia?
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: em vốn hi vọng tự mình báo thù, kết quả được hệ thống chiếu cố trả thù giúp, giống như thời điểm hai hài tử đánh nhau người lớn ra giải quyết thay, rất không công bình.
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: trên đời nào có công bằng tuyệt đối…Băng Vân tuy rằng không lợi dụng hệ thống, lại mượn tay đạo hào, như vậy có tính không làm bừa? Nếu một chọi một ả tuyệt không đánh lại cậu, bởi vì cấp ngọc cô ấy thua cậu, nếu hai bên PK có công bằng không? Hệ thống xử phạt Băng Vân, lý do đầu tiên là cô ấy cùng kẻ đạo hào kia gây tổn hại hoạt động lợi ích thương mại của công ty, giúp cậu báo thù chỉ là giải quyết một trong rất nhiều hậu quả mà thôi.
Thủy Tích rất ít thao thao bất tuyệt nhiều lời như thế, Nhìn Điểm Yên uể oải anh chẳng muốn cậu như thế. Nếu cậu ở trước mặt mình, thật muốn sờ sờ đầu. Chỉ có đệ tử mới có thể như vậy, luôn đòi công bình đi…
Gặt lúa
(Thúc Hà Cổ Trấn)
Zet: cái con *peep* làm hại log acc khác chụp :3
Tô Châu