Người hướng dẫn đứng dậy, trước khu luyện tập có một mái hiên nhỏ, ở đấy kê sẵn vài chiếc ghế cỏn con cùng cái bàn gỗ đã cũ. Ông lấy từ trong không gian của mình một bộ ấm chén để uống trà. Dường như trong Thế giới song song trà là một thức uống quen thuộc, đi đến đâu cũng thấy người ta dùng trà để mời khách, để ngồi đàm đạo trong một quán trà ven đường,…
Ông không vội mà tiếp tục lấy ra một bầu hồ lô nước chế vào ấm.
“Ta không dùng thủy thuật để tạo nước, bởi dù ta chẳng phải kẻ theo trà đạo nhưng nếu dùng thủy thuật, ngay cả ta cũng không muốn động đến nước trà đấy nữa.” Ông vừa tỉ mỉ châm nước vừa giải thích.
Tiếp theo chẳng cần quá cầu kỳ, người hướng dẫn đã chịu dùng hỏa thuật đun cho nước sôi lên để bắt đầu rót vào bình đã có sẵn lá trà, sau đó cẩn thận chế ra chén, ông chỉ chế ra một chiếc chén duy nhất để trà có thể giữ ấm, dù tiết trời chẳng phải lạnh lẽo hay mát mẻ gì.
“Ngồi xuống nào!” Người hướng dẫn kéo ghế ra và nói.
Lys không chần chừ, cậu rất vội, chẳng phải là vì tin tức về công hội sát thủ, nghe nhiều bí ẩn nhưng vẫn còn điều quan trọng hơn lúc này. Lys rót trà đầy chén và uống một ngụm lớn.
“Chà.. Đã khát thật.” Lys nghĩ thầm, trời đang giữa trưa và cậu thì vừa phải cuốc bộ đến đây với bộ đồ tân thủ chẳng có mấy chất lượng.
Thấy Lys uống một cách sảng khoái, người hướng dẫn sững sờ một chút rồi bật lên cười ha hả.
“Tốt lắm chàng trai! Nhưng giờ ta vẫn phải nhắc lại tin xấu về công hội của bọn cậu. Nếu cậu đang tìm kiếm công hội sát thủ, e rằng vào lúc này việc đấy là không thể.” Ông nghiêm giọng nói.
“Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra với công hội vậy bác?” Lys hỏi
“Bọn họ đã biến mất hoàn toàn trên bản đồ, nhìn này.” Người hướng dẫn đưa tay lên và đọc.
“Bật bản đồ.” Ngay lập tức bản đồ đầy đủ của Eakar thành hiện lên trước mắt Lys, nhưng cậu chưa kịp nhìn kĩ thì người hướng dẫn lại tiếp tục đọc.
“Tìm kiếm công hội sát thủ.”
“Không thể tìm thấy! Không thể tìm thấy!” Bản đồ mờ lại theo giọng hệ thống và biến mất.
“Ta nghe nói từ một vài người bạn của mình rằng việc này do bọn họ bắt buộc phải làm, thực ra cộng hội sát thủ đã gặp chuyện lớn và phải ẩn nấp, không thể xuất hiện trước mắt mọi người.”
“Nếu có chuyện như vậy xảy ra, tổng cục công hội ở các tòa thành khác ắt sẽ phái quân chi viện đến để hỗ trợ cho người tại Eakar thành chứ?” Lys thắc mắc.
“Tốt. Suy nghĩ của cậu không hề sai nhưng đáng tiếc, không chỉ tại Eakar thành mà toàn bộ hệ thống công hội sát thủ tại Tiên Thư Đảo đều đã biến mất. Ngành sát thủ của cậu trong quãng thời gian tới sẽ vô cùng khó khăn.” Người hướng dẫn nhìn Lys thăm dò.
“Không sao, cháu sẽ vẫn theo đuổi nghề nghiệp sá thủ mà thôi.” Lys kiên định nói.
“Không hay bác có biết điều gì về chuyện này không?” Cậu hoàn toàn nhập tâm vào câu chuyện.
“Ta ư? Ta không hề rõ ràng về chuyện này nhưng có một người có thể giúp ích được cho cậu, cậu muốn đến gặp ông ấy chứ.”
Một bảng nhiệm vụ hiện lên trước mặt Lys.
“Chuỗi nhiệm vụ Tìm hiểu về công hội sát thủ biến mất
Cấp độ:?
1-Tìm gặp người bí ẩn. Cấp độ: C
???
Hình phạt khi không hoàn thành nhiệm vụ:
Trừ kinh nghiệm, vật phẩm, vàng tùy theo nhiệm vụ.
Bạn có muốn chấp nhận chuỗi nhiệm vụ này? “
Một chuỗi nhiệm vụ với các nhiệm vụ nối liền nhau! Độ khó của nhiệm vụ chưa thể biết trước được nhưng Lys tin rằng với câu chuyện cậu vừa được nghe kể, độ khó sẽ không hề thấp. Cậu đang lưỡng lự về việc chấp nhận chuỗi nhiệm vụ, nếu chấp nhận cậu không thể vứt bỏ nó khi gặp khó khăn nếu không sẽ bị phạt đến cả ba kinh nghiệm, vật phẩm và vàng. Nhưng nếu cậu không chấp nhận e rằng sẽ không bao giờ còn một cơ hội nào để nhận lại nhiệm vụ này, thế giới song song mỗi ngày đều thay đổi, biết đâu hôm sau sẽ có một người khác bằng một một cách khác tìm được nhiệm vụ và giải quyết chúng? Bỏ qua một cơ hội lớn như vậy thì thật đáng tiếc.
“Được! Tôi là một sát thủ, vì vậy tôi sẽ quyết liều mình vì công hội, tôi chấp nhận nhiệm vụ này!” Lys trịnh trọng nói.
“Tốt, tốt.” Người hướng dẫn vỗ tay, ông ném qua cho Lys một cuộn da. “Đây là bản đồ đến làng Fairy, cậu hãy đến đó và tìm gặp lão tướng của Xích Quân để được giúp đỡ.”
“Cảm ơn bác” Lys cảm ơn người hướng dẫn và cáo từ, cậu dự định sẽ ngay lập tức lên đường.
“Khoan đã, còn một việc nữa.” Ngưới hướng dẫn lấy từ trong túi một chiếc tù và bắt đầu thổi, ngay sau đó một tiếng ngựa hí dài vang lên, một con xích mã xuất hiện từ trong hư không.
“Đây là ngựa của ta, cậu có thể dùng để đi đến làng Fairy, yên tâm, sau khi đến nơi nó sẽ tự động quay về với ta.”
“Lên đường vui vẻ!” Người hướng dẫn hét to. “Đi nào Hỏa Dực!”