Vu Thần Kỷ

Chương 1203: Chương 1203: Đỉnh luyện Thiên Ma




Sắc, dục, đều là ngoại vật, lấy ngoại vật biến ảo động lòng người, làm loạn lòng người, dẫn động âm hỏa trong cơ thể, đốt cháy nguyên thần, phá hủy nguyên linh sau đó tận tình cắn nuốt, đây chính là trò hay Sắc tôn, Dục tôn sở trường.

Bọn họ đối phó là Cơ Hạo, cho nên xuất hiện trước mặt Cơ Hạo, là bản năng mãnh liệt nhất nam tính nhân tộc trưởng thành che dấu đáy lòng.

Quyền lực, tài phú, nữ nhân, quyền lực chí cao, tài phú vô tận, nữ nhân nghiêng nước nghiêng thành, tất cả đều như thủy triều hướng Cơ Hạo ập tới, giống như sóng thần mang theo bọt nước màu trắng đem hắn gắt gao bọc lại bên trong.

Ảnh tôn khàn giọng cười điên cuồng, cười đến ngửa trước ngã sau, cười đến dưới làn da lộ ra vô số hoa văn năm màu.

Hắn chỉ vào Cơ Hạo bị u quang năm màu bao vây lớn tiếng cười nói: “Ngươi cho rằng các ngươi tru sát Ngọc tôn, Hà tôn, chúng ta sẽ không tìm thấy thế giới các ngươi sao? Các ngươi đã đánh giá sai tâm linh cảm ứng của bản tộc, cùng lúc các ngươi tru sát bọn họ, vị trí thế giới này của các ngươi đã khắc ở trong lòng chúng ta.”

“Chúng ta đã biết Ngọc tôn và Hà tôn đều ngã xuống ở nơi này, chúng ta sao có khả năng không làm bất cứ sự phòng bị nào?”

“Tiến vào Bồ Phản, không chỉ là ta, càng có tộc nhân khác cường đại như ta! Chỉ là rất may mắn, ta chiếm được cơ hội xâm chiếm thủ lĩnh của các ngươi... Chẳng qua, Sắc tôn, Dục tôn, các ngươi tựa như cũng tìm được con mồi không tệ!”

‘Bốp bốp’ hai tiếng, hai tên người hầu vừa nãy làn da vỡ ra, máu thịt, gân cốt, nội tạng các thứ dưới làn da bọn họ, tất cả đều đã bị Sắc tôn, Dục tôn cắn nuốt hết, bọn họ chỉ còn lại có hai túi da hình người trống rỗng khô quắt, rất nhanh túi da đã vỡ thành vô số tro bụi, bị tay áo Ảnh tôn vung lên toàn bộ tro bụi đều biến mất.

Cơ Hạo mở to mắt nhìn Ảnh tôn.

Ảnh tôn nhếch miệng cười, nụ cười rất quỷ dị, mơ hồ lộ ra trăm phần trăm vui sướng khi người gặp họa cùng với sự chờ mong nào đó khó có thể hình dung.

“Tên gian trá!” Cơ Hạo thâm trầm nhìn Ảnh tôn: “Ngươi ngay cả tộc nhân của mình, cũng sẽ bỏ tâm tư tính kế như vậy?”

“Tính kế? Không, đây là bản năng, không ngừng tiến hóa, không ngừng cường đại, đây là nguyên nhân duy nhất tộc ta đứng ở đỉnh ức vạn tộc đàn vô số thế giới của Hồng Mông hư không.” Ảnh tôn thâm trầm nói: “Nếu bọn họ có thể xâm chiếm thân thể ngươi, cắn nuốt linh hồn ngươi, ta sẽ rất vui vẻ tiếp nhận kết quả này.”

“Nhưng nếu, ta là nói nếu bọn họ bị ngươi cắn nuốt... Như vậy, ngươi cũng nhất định sẽ tổn thất khí lực không nhỏ nhỉ?” Ảnh tôn nhìn Cơ Hạo lạnh lùng cười nói: “Khi đó, sẽ là cơ hội của ta.”

Cơ Hạo im lặng không nói gì. Hắn chưa thúc dục Thái Cực Pháp Y, mặc cho Sắc tôn, Dục tôn xuyên thấu qua đôi mắt hắn, xâm nhập thần hồn không gian của mình.

Ảnh tôn biết sự tồn tại về hủy diệt đạo đài của Cơ Hạo, lực lượng cắn nuốt, hủy diệt của Ám Nhật nhất mạch đối với Vực Ngoại Thiên Ma mơ hồ cũng có lực lượng khắc chế không nhỏ. Nhưng hắn cũng chưa hướng Sắc tôn, Dục tôn đưa ra bất cứ sự nhắc nhở nào, phóng túng bọn họ phát động tiến công.

Gã này ôm tính toán trai cò tranh chấp ngư ông đắc lợi, Cơ Hạo không khỏi âm thầm cười lạnh.

Mở rộng tâm thần, mặc cho Sắc tôn, Dục tôn xông vào, Cơ Hạo khẽ quát một tiếng, Thái Cực Pháp Y nổi lên thanh quang liên miên, một đợt thanh quang hóa thành một đóa hoa sen thật lớn, đem Cơ Hạo chồng chất bọc lại ở giữa. Trong thanh quang vô số phù lục đạo môn tản mát ra khí tức cường đại, kỳ dị như ẩn như hiện, huyền ảo vô cùng, như hô ứng từ xa với thiên địa vũ trụ.

Ảnh tôn theo bản năng lui một bước, hắn chấn động nhìn Thái Cực Pháp Y hào quang như thủy triều trên người Cơ Hạo, cơ thịt trên mặt giật giật: “Dị bảo như thế... Hắn, chẳng lẽ thật có thể đối kháng Dục tôn, Sắc tôn hay sao?”

Trong thần hồn không gian, đại nhật nguyên thần của Cơ Hạo chiếu rọi khắp bầu trời, ba đạo đài một vàng, một bạc, một đen lẳng lặng đứng ở trong đại nhật nguyên thần, chính giữa ba cái đạo đài thì lơ lửng hư ảnh một thanh trường kiếm, không ngừng tản mát ra kiếm ý sắc bén làm người ta hít thở không thông.

Thái Cực Càn Khôn Kính lơ lửng ở trên đại nhật nguyên thần, một mảng thần quang mờ mịt từ mặt gương phun ra, hóa thành mấy ngàn quang ảnh loại thần thú thần cầm quay quanh đại nhật nguyên thần xoay tròn bay múa, ngẫu nhiên truyền đến một tiếng hót dài, các thần thú thần cầm đó lại hóa thành vô số loại thần mộc linh căn quay quanh đại nhật nguyên thần lay động muôn vẻ.

Hai luồng sáng năm màu kéo dài mấy vạn dặm xâm nhập thần hồn không gian. Theo tiếng cười nhẹ nhàng êm tai, hai bóng người năm màu mông lung từ trong luồng sáng thò ra hơn phân nửa thân thể. Bọn họ đứng xa xa nhìn đại nhật nguyên thần của Cơ Hạo, đột nhiên gần như phát điên cười lên.

“Tuy lực lượng linh hồn tích trữ không cường đại bằng lão nhân tên là Đế Thuấn kia, nhưng bản chất linh hồn thằng nhãi này, so với Đế Thuấn kia cao hơn đâu chỉ ba cấp độ?”

“Không sai, không sai, Đế Thuấn lực lượng linh hồn cường đại vô cùng, giống như một cánh rừng rậm vô tận, tuy diện tích rộng lớn, cây cối vô số, lại chỉ là gỗ thường. Mà linh hồn thằng nhãi này, chậc chậc, chính là bảo bối cấp độ tiên thiên linh căn.”

“Ảnh tôn tự cho là chiếm tiện nghi, thủ lĩnh một tộc đàn, linh hồn hắn khẳng định là cường đại nhất, ngọt ngào nhất. Nhưng thật kỳ quái, vì sao một thằng nhãi nhân tộc, có thể có hình thái linh hồn so với thủ lĩnh nhà mình càng cao cấp hơn chứ?”

Làm kẻ săn giết linh hồn đỉnh cấp, Sắc tôn, Dục tôn ngay lập tức làm ra phán đoán đối với giá trị của ‘con mồi’.

Cơ Hạo được Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân truyền thụ đại đạo, trên người hắn tụ tập đại đạo tinh nghĩa của ba huynh đệ Vũ Dư đạo nhân, linh hồn hắn đã trải qua vài lần lột xác nghiêng trời lệch đất. Người thường chỉ là ba hồn bảy vía, nhưng Cơ Hạo đã ngưng tụ nguyên thần, càng từ trong đó ngưng tụ ba đạo đài, đối ứng ba đại đạo pháp tắc thái âm, thái dương, hủy diệt.

Linh hồn Đế Thuấn cũng chỉ là nhân loại bình thường ba hồn bảy vía, lực lượng linh hồn hắn khổng lồ vô cùng, nhưng ở trên phẩm chất, quả thực xa xa không bằng Cơ Hạo ngưng tụ đạo đài.

Đối với Vực Ngoại Thiên Ma mà nói, lực lượng linh hồn nhiều ít tất nhiên quan trọng, nhưng càng quan trọng hơn là phẩm chất linh hồn!

Tồn tại ngưng tụ đạo đài giống Cơ Hạo, linh hồn hắn đối với những kẻ này đúng là vô thượng trân bảo, cắn nuốt linh hồn một mình Cơ Hạo, lợi ích ít nhất vượt hơn một trăm thậm chí là một ngàn Đế Thuấn mang tới cho bọn hắn.

“Hắn là của ta!” Sắc tôn điên cuồng gào thét một tiếng, cuộn mình hướng Cơ Hạo lao tới.

“Xem thủ đoạn!” Dục tôn hét dài một tiếng, cũng sốt sắng lo lắng lao lên, hoàn toàn không có bất cứ sự cảnh giác, phòng bị nào.

Cơ Hạo lạnh lùng nhìn hai người, đại nhật nguyên thần chợt phát ra vô tận kim quang, theo tiếng gầm trầm thấp, một mảng lớn khí lành năm màu ở trong thần hồn không gian dâng trào ra, cái đỉnh tròn năm màu trong bụng Cơ Hạo, một lần này rất chủ động thuận theo tâm ý Cơ Hạo xuất hiện ở trong thần hồn không gian của hắn.

Một lực hút đáng sợ từ trong cái đỉnh tròn năm màu phun ra, chợt nghe một tiếng rú thảm thê lương truyền đến, Sắc tôn, Dục tôn không hề phòng bị không kịp trở tay bị cái đỉnh tròn năm màu nuốt vào. Cái đỉnh tròn năm màu thong thả xoay tròn, chợt nghe tiên âm lượn lờ, một đợt linh hồn bổn nguyên lực to lớn hùng mạnh không ngừng trào ra.

Đại nhật nguyên thần của Cơ Hạo chấn động một trận, bắt đầu điên cuồng cắn nuốt lực lượng trào ra trong cái đỉnh tròn năm màu.

Trong đại điện thảo luận chính sự, dưới làn da Cơ Hạo mơ hồ có ánh sáng năm màu hiện lên, thoạt nhìn rất tương tự với kỳ quang năm màu trong mắt Ảnh tôn.

“Ồ? Được rồi?” Ảnh tôn nheo mắt thấp giọng lẩm bẩm: “Hai người bọn họ, ai chiếm tiện nghi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.