Vu Thần Kỷ

Chương 1202: Chương 1202: Song tòa đánh bất ngờ




Tuy còn chưa có khái niệm ‘Đế đô’, nhưng không hề nghi ngờ, Bồ Phản là trung tâm quyền lực mấu chốt nhất trung tâm nhất của liên minh bộ lạc nhân tộc.

Từ Thánh hoàng Phục Hy trở đi, mỗi thế hệ tiên hiền, đại năng nhân tộc đều dùng hết thủ đoạn, ở Bồ Phản thêm vào các tầng phòng ngự cấm chế. Không đề cập tới Bồ Phản phòng thành đại trận uy lực cường đại, chỗ ở của Đế Thuấn càng bị vô số tầng cấm chế bao bọc.

Điểm mấu chốt nhất ở chỗ, chỗ ở của Đế Thuấn, đại điện thảo luận chính sự nhân tộc, cùng với một khu vực lớn xung quanh, ít nhất có ba mươi sáu món ‘hậu thiên nhân đạo công đức linh bảo’ các đời Nhân Hoàng truyền thừa xuống trấn áp, có thể trấn tất cả tai hoạ, yêu quái quỷ quái.

Cái gọi là hậu thiên nhân đạo công đức linh bảo, là tiên hiền đại năng nhân tộc dẫn dắt nhân tộc lập nghiệp khi gian khổ, quật khởi ở hồng hoang đại địa, tranh với trời, đấu với đất, đuổi mãnh thú, chém quỷ quái, lấy tinh huyết bản thân cùng tích góp vô lượng công đức, cuối cùng rèn thành hậu thiên linh bảo. Như Hiên Viên kiếm của đế Hiên Viên, chính là đỉnh cấp hậu thiên nhân đạo công đức linh bảo.

Huyền hoàng công đức vạn tà lui tránh, Vực Ngoại Thiên Ma cho dù lợi hại, cũng khó xâm nhập lĩnh vực nhân đạo công đức linh bảo che chở.

Đế Thuấn tọa trấn Bồ Phản, hắn căn bản không có khả năng bị ngoại ma xâm nhập thân thể, căn bản không có khả năng bị Ảnh tôn vây ở trong thức hải.

Tử khí đầu ngón tay Cơ Hạo dần dần tiêu tán, tình cảnh Đế Thuấn mấy ngày trước thấy không sót gì —— Đế Thuấn lo lắng đại sự trị thủy liên tục bận rộn rất nhiều ngày, ngày đó thật không dễ gì đem công việc tích góp trên tay xử trí hết, quay về chỗ ở, có người hầu đưa lên một bát nước trà.

Đế Thuấn bưng trà lên giải khát, còn chưa chờ cấm chế quanh chỗ ở của Đế Thuấn phát động, Ảnh tôn đã từ trong nước trà gào thét lao ra, nháy mắt xâm nhập mi tâm Đế Thuấn, hướng thẳng đến linh hồn Đế Thuấn.

Làm đương đại Nhân Hoàng, trên người Đế Thuấn có ngọc câu, dây ngọc, ngọc bài, vòng ngọc, khố ngọc, ngọc bích sáu món vu bảo hộ thể, sáu món vu bảo có thể chấn nhiếp tai hoạ, đối với các loại vu chú ác độc có lực phòng ngự rất mạnh.

Lúc Ảnh tôn đánh bất ngờ, sáu món hộ thể vu bảo trên người Đế Thuấn vừa mới phát động, trong tay Ảnh tôn liền có sáu miếng vu phù bay ra, vừa vặn chặn thần quang sáu món hộ thể vu bảo phát ra. Chính là thời gian ngăn chặn đó, Ảnh tôn đã lao vào trong cơ thể Đế Thuấn.

Chỉ có số rất ít trọng thần nhân tộc biết được, trong thức hải của Đế Thuấn có một quyển ‘Thương Sinh Xã Tắc Đồ’ bảo vệ linh hồn.

Quyển Thương Sinh Xã Tắc Đồ này chính là vật trời sinh, trải qua Phục Hy Thánh hoàng và các đời Nhân Hoàng kế tiếp không ngừng tế luyện, bảo vật này đã mơ hồ nối liền với khí vận toàn bộ nhân tộc. Có Thương Sinh Xã Tắc Đồ bảo vệ linh hồn, linh hồn Đế Thuấn lúc nào cũng được khí vận nhân tộc thêm vào, linh hồn hắn sẽ trở nên càng ngày càng mạnh, ngoại tà khó có thể xâm hại Đế Thuấn chút nào nữa.

Nhưng Ảnh tôn sau khi xâm nhập thức hải Đế Thuấn, lập tức phóng ra một viên bảo châu dùng vô lượng oán khí nhân tộc và huyết khí dơ bẩn luyện chế thành. Viên bảo châu hai màu xám tím dây dưa đó dơ bẩn đến cực điểm, phát ra ô quang mênh mông làm hào quang của ‘Thương Sinh Xã Tắc Đồ’ ảm đạm, không cách nào che chở linh hồn Đế Thuấn nữa.

Bởi vậy Ảnh tôn quấn lên linh hồn Đế Thuấn. Bản thân Vực Ngoại Thiên Ma chính là tồn tại khủng bố cắn nuốt linh hồn ngoại tộc mà sinh, linh hồn Đế Thuấn tất nhiên cường đại, củng cố, lại giống như Đại Vu khác của nhân tộc không tu nguyên thần, không hiểu bất cứ nguyên thần bí pháp nào, vừa giao thủ với đã Ảnh tôn đã rơi xuống hạ phong.

May mắn Đế Thuấn những năm qua thống trị nhân tộc, tích góp lượng công đức khổng lồ, dựa vào ánh sáng công đức hộ thể, Đế Thuấn tuy không địch lại Ảnh tôn, nhưng Ảnh tôn cũng không sao cắn nuốt linh hồn Đế Thuấn, chỉ có thể không ngừng dùng pháp môn nào đó tà ác đến cực điểm ô nhiễm, tiêu hao công đức bảo quang của Đế Thuấn, dùng hết sức để đối phó Đế Thuấn.

Ảnh tôn ù ù cạc cạc hiện thân Bồ Phản, càng trực tiếp xuất hiện tại chỗ ở của Đế Thuấn, ngọc phù trong tay hắn vừa lúc có thể khắc chế sáu món hộ thể vu bảo của Đế Thuấn, viên bảo châu dơ bẩn đến cực điểm kia càng có thể ô nhiễm Thương Sinh Xã Tắc Đồ.

Tất cả thủ đoạn đều vừa lúc khắc chế Đế Thuấn, lấy khả năng của đường đường Đế Thuấn, lại bị Ảnh tôn tính kế không sức đánh trả!

Trừ cao tầng nhân tộc Bồ Phản xuất hiện nội gian, căn bản không thể giải thích loại chuyện không thể tưởng tượng này. Nhất là Ảnh tôn tế ra viên bảo châu dơ bẩn vô cùng, thậm chí làm Thương Sinh Xã Tắc Đồ cũng không có sức phản kháng kia, càng cần thu thập lượng oán khí khổng lồ của con dân nhân tộc trước khi chết cùng máu dơ bẩn trong thi thể sau khi chết mới có thể luyện chế mà thành.

Trước đó không bỏ ra sức lực cực lớn, không hao phí lượng sức người, sức của khổng lồ, người thường căn bản không có khả năng luyện chế ra bảo bối ác độc như vậy, cường đại như vậy.

Mà công hiệu duy nhất của viên bảo châu này chính là nhằm vào Thương Sinh Xã Tắc Đồ!

Khắp thiên hạ người biết Thương Sinh Xã Tắc Đồ tồn tại, cộng lại cũng chưa tới trăm người. Có thể có châm chích tính kế Đế Thuấn như thế, nếu không có nội gian, sao có khả năng? Hơn nữa nội gian này thân phận cực cao, mưu đồ của hắn càng khó lường.

“Ngươi biết Bồ Phản có nội gian, lại có thể thế nào?” Đế Thuấn ngồi trước mặt Cơ Hạo, vẻ mặt âm độc nhìn Cơ Hạo. Hắn cười quái dị ‘khà khà’, trong tiếng cười tràn đầy ý trào phúng: “Ở Bồ Phản, ngươi có thể làm như thế nào? Hạ lệnh bắt cao tầng nhân tộc, nghiêm hình tra hỏi lần lượt?”

Đế Thuấn lắc lắc đầu, quái thanh quái khí nói: “Ngươi không có quyền lực này! Nghiêu Hầu Cơ Hạo, ngươi dám có bất cứ động tác nào, bản tôn đều có thể hạ lệnh bắt ngươi... Sau đó chậm rãi xử lý ngươi!”

Không đợi mở miệng, Đế Thuấn lại cười nói: “Ta là Nhân Hoàng! Ngươi là thần tử!”

Chậm rãi đứng dậy, trong mắt Đế Thuấn lóe ra u quang năm màu, hai tay hắn dùng sức vỗ ngực, nhìn Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Ngươi dựa vào cái gì, đấu với ta?”

Cơ Hạo nghiến răng, nhìn chằm chằm Đế Thuấn.

Đúng vậy, đấu với gã như thế nào? Linh hồn Đế Thuấn đã rơi vào trong tay Ảnh tôn, Cơ Hạo nếu không để ý tất cả buông tay mà làm công kích Ảnh tôn, chiến trường lại ở trong thức hải Đế Thuấn, không cẩn thận sẽ có thể khiến Đế Thuấn bị thương nặng.

Không đối phó Ảnh tôn, hắn lại chiếm cứ thể xác Đế Thuấn, bất cứ một mệnh lệnh nào của hắn cũng là Nhân Hoàng chỉ dụ, hắn tùy tiện hạ mấy mệnh lệnh lung tung, Cơ Hạo cũng chỉ có nước mang theo đám người Man Man bỏ trốn mất dạng. Càng không cần nói còn có tên nội gian thân phận chưa rõ kia phối hợp, một cái vô ý Cơ Hạo bị chụp lên một đống tiếng xấu, hắn sẽ thành tử địch của nhân tộc.

“Thật ra, ta rất tò mò, ngươi là giết chết Hà tôn cùng Ngọc tôn như thế nào.” Ảnh tôn nheo mắt nhìn Cơ Hạo, chậm rãi nói: “Bọn họ tuy không bằng bản tôn, nhưng cũng không nên chết ở trên tay ngươi.”

Tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, hai người hầu mặc trường bào màu đen từ sau đại điện đi ra. Bọn họ tới phía sau Đế Thuấn, thấp giọng nói: “Thuấn, Tự Văn Mệnh đại nhân truyền thư về, tin tức rất khẩn cấp.”

Cơ Hạo ngẩng phắt đầu lên, Tự Văn Mệnh truyền về thư khẩn? Khẳng định là về việc trị thủy, loại tình báo mấu chốt này, có thể nào rơi vào trong tay Đế Thuấn?

“ Ảnh tôn...” Cơ Hạo khàn giọng quát khẽ, tay phải như điện hướng ống thư làm từ đá đen trong tay một tên người hầu chộp lấy.

Cơ Hạo động tác cực nhanh, thân hình chợt lóe đã tới trước mặt hai gã người hầu.

Hai người hầu đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt bọn hắn thần quang năm màu đại thịnh, hai bóng người năm màu sặc sỡ chợt từ trong cơ thể bọn họ lao ra, nhanh như tia chớp vồ về phía Cơ Hạo.

“Hì hì, là của ta!”

“Nói bậy, ai cướp được, thì của người đó!”

Hai bóng người cùng cất tiếng cười khẽ, tà lực khủng bố giống như sóng thần đập vào mặt. Trước mặt Cơ Hạo ảo giác thay nhau nổi lên, vô số đại mỹ nhân trần truồng cười khẽ hướng hắn lao lên.

“Ta là Sắc tôn, nhất định phải nhớ ta.”

“Còn có ta, ta là Dục tôn, sau khi ta nuốt linh hồn của ngươi, ngươi ta sẽ là một thể.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.