Vu Thần Kỷ

Chương 705: Chương 705: Nhận thua




Một tiếng kêu to kỳ dị vang tận mây xanh, một con cự thú mọc chín cái đầu, hình dạng như cự long, lại mọc đôi cánh quay cuồng từ trong thông đạo vượt giới lao ra. Cự thú dài ngàn dặm vừa mới lao ra, một ánh đao máu chảy đầm đìa khẽ cuốn, chín cái đầu của cự thú bị một đao chém rụng, trong mỗi cái đầu đều có mười tám viên yêu đan bay ra, bị một lão nhân nhân tộc đoạt lấy.

Hài cốt cự thú chợt phát nổ, hóa thành một đám hỗn độn khí bị hư không cắn nuốt.

Đứng ở đỉnh núi, Cộng Công Thị xa xa đối mặt với Đế Thích Sát đột nhiên nheo nheo mắt, trong con ngươi của hắn hiện lên một mảng hàn quang lạnh lẽo, rất kinh ngạc nhìn Cộng Công Thị một cái. Nếu có ai có thể ở lúc này ghé sát Cộng Công Thị, là có thể nhìn thấy trong con ngươi của hắn có vô số hình ảnh quay cuồng, chính là cảnh tượng một trăm tên Già tộc chiến vương bị Hàng Ma Thần Lôi bổ loạn.

“Thú vị!” Cộng Công Thị nhìn Đế Thích Sát một cái thật sâu.

“Dân bản xứ ngu muội mà tham lam, luôn không biết được bọn hắn đang làm cái gì, cùng với tương lai rốt cuộc sẽ xảy ra cái gì.” Đế Thích Sát ngẩng đầu, nhìn năm sáu ngàn nguyên hồn thần bài lơ lửng đỉnh đầu, hướng mười hai vị chấp chính đại đế đứng bên người thản nhiên nói: “Một lần này, có lẽ chúng ta thật sự thua rồi. Nhưng chúng ta thua, chỉ là một lần đánh cược.”

Không đợi đám người Da Ma La Gia, Đế Thích Diêm La và Phạm Hài mở miệng, Đế Thích Sát chỉ để ý tới bản thân nói: “Chỉ là một lần đánh cược bé nhỏ không đáng kể, thắng cũng tốt, thua cũng được, với ta mà nói, cũng không có gì khác nhau.”

Khuôn mặt tuyệt đẹp của Da Ma La Gia run rẩy một trận, nàng nhìn Đế Thích Sát âm trầm nói: “Nhưng, Đế Thích Sát đại nhân, lần này toàn bộ điều khoản đánh cược đều là một mình ngươi quyết định, cho nên…”

Đế Thích Sát nhẹ nhàng cười, rất nhẹ nhàng hướng Da Ma La Gia gật gật đầu: “Yên tâm, chỉ cần mọi người phối hợp, chuyện lần này sẽ không mang đến bất cứ hậu quả nào không tốt. Chỉ cần mọi người giữ chữ tín, phong tỏa một ít tin tức không nên truyền về cho ta. Như vậy mỗi nhà một cái tọa độ sạch sẽ, hoàn toàn mới, ta nói được thì làm được.”

Thanh âm Phạm Hài âm trầm trước sau như một, sát khí lạnh lẽo, hắn nặng nề hỏi: “Nếu sự tình bất hạnh tiết lộ?”

Đế Thích Sát lạnh nhạt hướng Phạm Hài nhìn một cái: “Như vậy ta gánh vác tất cả trách nhiệm. Mặc kệ như thế nào, các ngươi không có tổn thất, cũng không thể có tổn thất.”

Mười hai vị chấp chính đại đế đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, loại không khí khẩn trương giương cung bạt kiếm kia giữa bọn hắn chợt biến mất, ánh mắt nhìn về phía Đế Thích Sát cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Đế Thích Sát không quan tâm bọn hắn nữa, mà là mang theo nụ cười thần bí, lẳng lặng nhìn Cộng Công Thị.

“Tham lam… Tham lam là một loại phẩm đức phi thường tốt đẹp.” Đế Thích Sát lẩm bẩm không thành tiếng: “Ta thích người tham lam, nhất là kẻ địch tham lam. Bọn hắn luôn cho rằng có thể nắm giữ tất cả, nhưng trên thực tế… Dân bản xứ chỉ là dân bản xứ.”

Tiếng ầm ầm trầm thấp không ngừng vang lên, một mảng lớn lôi quang bọc tro bụi từ trong thông đạo vượt giới lao ra, tốc độ xoay của thông đạo vượt giới nhanh hơn rất nhiều, một dãy núi thể tích cực kỳ to lớn từ Bàn Hi thế giới phun ra, đứng mũi chịu sào chính là một ngọn núi khổng lồ cao mấy vạn dặm. Trên núi còn có vô số chim bay cá nhảy đang hoảng sợ kêu la.

Cát đá đất đai… toàn bộ vỡ nát, nhẹ nhàng run lên liền hóa thành hỗn độn khí tan vào hư không.

Cao thủ hai phe nhân tộc, dị tộc đồng thời ra tay, vô số đạo hàn quang lóe lên, chim bay cá nhảy trong núi, cho dù là một con sâu nhỏ cũng bị bạo lực chém giết, đều cướp đi yêu đan thai nghén trong cơ thể bọn nó. Chỉ có các kỳ hoa dị thảo cổ quái, năm tháng đủ xa xưa ùn ùn bay ra, bị vầng sáng bảy màu bao lấy bay về phía các nơi của Bàn Cổ thế giới.

Các kỳ hoa dị thảo đó chịu chấn động kịch liệt, còn có rất nhiều hoa cỏ đã trưởng thành phun ra lượng lớn hạt giống. Những hạt giống đó cũng bay lả tả hướng về bốn phương tám hướng, lại gia tăng thêm nhất mạch linh căn cho Bàn Cổ thế giới.

Chợt một tiếng rống to truyền đến, một đám sương mù mờ mịt màu máu bao lấy mấy ngàn bóng người từ trong Bàn Hi thế giới lao ra, Xi Vưu thở hổn hển từ trong sương mù máu hiện ra thân hình, không nói một lời hướng về sương mù máu vẫy tay một cái, đem lá cờ lớn màu máu kia thu lại, sau đó bước đến trước mặt Đế Thích Sát, mặt không biểu cảm hướng Đế Thích Sát quỳ xuống hành lễ.

“Tình huống thế nào?” Đế Thích Sát lạnh lùng quát hỏi một câu.

“Chúng ta thua rồi.” Xi Vưu rất sạch sẽ lưu loát trả lời vấn đề của Đế Thích Sát: “Tồi Thành Cự Pháo bị một mũi tên của nhân tộc đánh thủng. Phù văn trận pháp hỗn loạn, dẫn tới cự pháo tự hủy, trăm vạn tinh nhuệ bị nổ tung hóa thành tro bụi, chỉ có chúng ta trốn thoát.”

Xi Vưu nói hai ba câu, càng đã dùng bút pháp xuân thu, vô cùng đơn giản đem rất nhiều chuyện xảy ra trong Bàn Hi thế giới sơ lược.

“Bọn Da Ma Sát , Da Ma Đà đâu?” Da Ma La Gia quát lớn một tiếng bén nhọn, con mắt dựng thẳng ở mi tâm nàng mở ra, một cái lốc xoáy đen sì chợt xuất hiện ở trong con mắt dựng thẳng của nàng. Lốc xoáy chậm rãi xoay tròn, một lực hút đáng sợ từ trong lốc xoáy trào ra, gắt gao giam cầm Xi Vưu.

“Nô lệ ti tiện, bọn Da Ma Sát , Da Ma Đà là chết như thế nào?” Da Ma La Gia lớn tiếng quát: “Đem tình huống chi tiết của sự tình một năm một mười nói ra, bằng không ta rút linh hồn của ngươi, đặt ở dưới lửa giận của Ám Nhật nung khô hằng cổ.”

Xi Vưu ngẩng đầu lên, rất bình tĩnh nhìn Da Ma La Gia: “Da Ma La Gia bệ hạ, ngài… Không có quyền truy cứu ta cái gì cả.”

Da Ma La Gia chợt đỏ bừng mặt lên, nàng buồn bực chỉ vào Xi Vưu, hồng hộc thở phì phò, một lúc lâu chưa nói ra được một chữ.

“Da Ma La Gia, trấn định!” Đế Thích Sát mở miệng: “Ngươi không có quyền truy cứu Xi Vưu bất cứ vấn đề, bất cứ tội trạng nào. Không nói toàn bộ Xi Vưu quân đoàn hiện tại do ta tiếp quản, chỉ nói ở trước kia, Xi Vưu quân đoàn cũng cần mười hai người các ngươi liên danh hạ lệnh mới có thể điều động. Cho nên, ngươi không có quyền hỏi hắn cái gì cả.”

Nhẹ nhàng cười, Đế Thích Sát hướng Xi Vưu làm cái động tác tay.

Xi Vưu đứng dậy, cả người bốc lên sương mù máu, hắn bước đến phía sau Đế Thích Sát đứng thẳng, như một con chó săn già trung thành đứng ở phía sau chủ nhân, hơi thở toàn thân dâng trào như thủy triều, tản mát ra hung uy làm người ta không rét mà run.

Hơn năm ngàn chiến sĩ Xi Vưu quân theo Xi Vưu lao về không nói một lời tổ chức đội ngũ, bày trận, đứng chỉnh tề ở phía sau Xi Vưu.

Sắc mặt đám người Da Ma La Gia trở nên rất khó coi, động tác của Xi Vưu và chiến sĩ dưới trướng hắn tỏ rõ —— bọn hắn đã hoàn toàn đầu phục Đế Thích Sát, đã không vâng theo mệnh lệnh hội nghị liên tịch mười hai chấp chính đại đế bọn hắn nữa!

Đế Thích Sát thân phận đặc thù, có được đặc quyền bọn hắn không thể bằng được, cho nên sau khi Xi Vưu đầu nhập vào hắn, Da Ma La Gia căn bản không có cách nào làm gì Xi Vưu.

Buồn bực nhìn chằm chằm Xi Vưu hồi lâu, Da Ma La Gia nghiến răng nói từng chữ một: “Đế Thích Sát đại nhân, Da Ma gia tộc không muốn trở thành kẻ địch của ngài. Nhưng nếu ta…”

“Một tọa độ sạch sẽ, mới tinh, đáng giá tất cả.” Đế Thích Sát bình tĩnh nhìn Da Ma La Gia: “Tất cả! Da Ma La Gia, cái giá ta đưa ra đã đủ. Ta cũng không muốn trở thành kẻ địch của Da Ma gia tộc! Cho nên ta đã cho ra đủ sự bồi thường.”

Da Ma La Gia ngậm miệng.

Đế Thích Sát dang hai tay, cười hướng phía trận doanh nhân tộc hơi hạ thấp người:

“Như vậy, tất cả đã xong. Ta thừa nhận, các ngươi đã thắng! Tuy kết quả này khiến ta có chút thất vọng, nhưng không sao, các ngươi thắng rồi!”

Thoải mái nhún nhún vai, Đế Thích Sát vung tay, trên lục địa mây to lớn mây khói quay cuồng, nhanh chóng hướng Trung Lục thế giới bay đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.