Vu Thần Kỷ

Chương 704: Chương 704: Sống chết mặc bây




Một trăm cây đoản mâu màu đen phụt ra những tia hắc quang, không ngừng đánh Thiên Địa Đại Trận. Hắc quang nổ tung, vô số phù văn so với con ruồi còn nhỏ hơn vạn lần không ngừng ăn mòn Thiên Địa Đại Trận, ở trong kết giới đầy màu sắc tạo nên từng tầng sương mù đen mờ mờ.

Trong mỗi một nháy mắt thời gian, đoản mâu màu đen liền ở trong Thiên Địa Đại Trận xâm nhập độ dày một tầng giấy, nhưng kết giới Thiên Địa Đại Trận phát ra dày tới mười dặm có thừa, lấy tốc độ như vậy muốn hoàn toàn đột phá kết giới xâm nhập Thiên Địa Đại Trận cũng là chuyện xa xa không hẹn.

Nhưng đám Già tộc chiến vương đó quả thực đang phá giải Thiên Địa Đại Trận, tuy tốc độ cực kỳ chậm chạp, nhưng bọn hắn quả thực đã tạo thành uy hiếp đối với Thiên Địa Đại Trận.

Hơn nữa đoản mâu màu đen không phải là thủ đoạn duy nhất công kích đại trận của bọn hắn, sau khi lấy ra đoản mâu, các chiến sĩ Già tộc kia càng lấy ra từng miếng ngọc lớn màu đen, không ngừng đem nó ghép lại.

Những miếng ngọc đó dài rộng đều ở ngoài mười trượng, trên miếng ngọc dày tới cả thước điêu khắc vô số phù văn quái dị vặn vẹo, miếng ngọc ghép lại với nhau, những phù văn đó liền nhanh chóng sáng lên hào quang u ám. Từng đợt pháp lực dao động quỷ dị không ngừng từ trên miếng ngọc khuếch tán, các Già tộc chiến vương đem những miếng ngọc đó đánh về phía Thiên Địa Đại Trận, nhất thời tốc độ đoản mâu đâm thủng kết giới chợt nhanh hơn gấp trên trăm lần.

Trong Nghiêu Sơn thành, từng đám đông chiến sĩ tinh nhuệ của Nghiêu Sơn lĩnh ùn ùn lao lên tường thành, càng có đám đông vu tế đi vào trong Thần Lôi Tháp trên tường thành, khống chế đại trận rút lấy thiên địa linh khí của linh mạch trong lòng đất.

Mặt ngoài những tòa Thần Lôi Tháp cao ngất trong mây có lôi quang nhộn nhạo như sóng, vô số dải điện quang dài đến vài dặm ở đỉnh chóp Thần Lôi Tháp phun ra vặn vẹo, giống như vô số mãng xà xao động đang múa máy.

Tiếng sấm trầm thấp không dứt bên tai, lôi tháp to nhỏ có tính công kích trong thành Nghiêu Sơn bố trí lấy hàng ngàn để tính đã chứa đầy pháp lực.

Cơ Hạ đứng trên tường thành, nhìn chiến sĩ nhà mình đã làm xong chuẩn bị nghênh chiến, hắn nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi. Xuyên thấu qua quang ảnh lay động trong thần kính màu vàng, Cơ Hạ chỉ vào đám Già tộc chiến vương kia cười lạnh nói: “Dám đến Nghiêu Sơn chúng ta chịu chết. Cho bọn hắn vạn lôi oanh đỉnh, trước để bọn hắn kiến thức một chút thủ đoạn của Nghiêu Sơn lĩnh chúng ta.”

Một mảng lớn lôi quang chợt hiện lên, tiếng sấm nặng nề chấn động khiến chiến sĩ trên tường thành Nghiêu Sơn lĩnh đồng thời bịt kín lỗ tai.

Trong không khí có mùi thối kỳ dị truyền đến, mấy vạn luồng sét to bằng nắm tay gào thét lướt qua mấy ngàn dặm hư không, hung hăng nện ở trên người đám Già tộc chiến vương kia. Trong tiếng ‘Xẹt xẹt’, thân thể các Già tộc chiến vương đó chợt sáng lên. Giáp trụ vốn dày nặng ở dưới dòng điện mạnh tấn công hầu như biến thành dạng bán trong suốt.

Thiên Địa Đại Trận, thủ hộ đại trận mạnh nhất của thượng cổ thiên đình, càng là vũ khí sắc bén đàn áp tam giới, trên ứng tinh tú, dưới thông địa mạch, chất chứa thiên cơ biến hóa vô cùng. Tuy Nghiêu Sơn thành bố trí Thiên Địa Đại Trận này bởi vì tài liệu và thực lực người bày trận, cũng không cường đại như thượng cổ thiên đình chính tông, nhưng cũng đã có năm sáu thành tư vị của Thiên Địa Đại Trận nguyên bản.

Hơn một ngàn lôi tháp đồng thời đánh xuống, miếng ngọc cỡ lớn các Già tộc chiến vương lấy ra ở trong lôi quang nháy mắt hóa thành hư ảo. Giáp trụ trên thân bọn hắn bộc phát ra ánh sáng chói mắt. Từng tầng phù văn lưu quang trong suốt bao trùm ở mặt ngoài giáp trụ, gian nan ngăn cản vô số đạo điện quang tấn công.

Tiếng nổ thật lớn không dứt bên tai, các tầng phù văn kết giới trong giáp trụ phun ra không ngừng vỡ nát, rất nhanh điện quang đã đánh ở trên bản thể giáp trụ của bọn hắn. Giáp trụ Tu tộc đại tượng hao phí vô số khổ công, thu thập tinh hoa ngàn loại tài liệu quý hiếm đúc mà thành phát ra tiếng gào thét trầm thấp, ở dưới vô số dòng điện khủng bố tấn công cấp tốc sụp đổ, hòa tan, thậm chí có một số giáp trụ thuộc tính bị sấm sét khắc chế trực tiếp bốc cháy lên.

Chỉ trong nháy mắt, một trăm Già tộc chiến vương thế tới rào rạt đồng loạt kêu rên một tiếng, mang theo điện quang đầy người, khói đen và lôi hỏa tro tàn bắn về phía sau.

Điện quang đánh thủng không khí, gắt gao truy đuổi thân thể bọn hắn, công kích bọn hắn không gián đoạn.

Giáp trụ trên thân các Già tộc chiến vương đó vỡ nát, bảo vật phòng ngự khác cũng đều bị dòng điện đáng sợ đánh thủng, cuối cùng ngay cả binh khí bên người bọn hắn cũng bị dòng điện đánh thành từng mảng lớn nước thép rải khắp trời.

Hàng Ma Thần Lôi của thượng cổ thiên đình chất chứa các loại thuộc tính cực đoan đánh phá thân thể bọn hắn, xé nát làn da bọn hắn, đốt cháy cơ thịt bọn hắn, xuyên thủng xương khớp bọn hắn, tận tình bẻ gãy sinh mệnh tinh khí trong lục phủ ngũ tạng của bọn hắn.

Một trăm tên Già tộc chiến vương có thể xưng là tinh nhuệ, đặt ở nhân tộc có thể so với trọng thần, các đại năng cấp Vu Đế trấn thủ một phương, bị Hàng Ma Thần Lôi như giòi trong xương điên cuồng oanh kích, mặc cho bọn hắn rống giận gào thét nhưng như thế nào cũng không thể thoát khỏi.

Lôi quang truy đuổi thân thể bọn hắn, đem bọn hắn từ trên cao đánh đến mặt đất, từng dòng điện như nước tương dinh dính không ngừng từ không trung rơi xuống, hung hăng đánh phá thân thể bọn hắn. Mặt đất phía dưới thân thể bọn hắn bộc phát ra ánh sáng loá mắt, Thiên Địa Đại Trận gia cố mặt đất phụ cận bọn hắn, có lượng lớn thượng cổ thần văn long chương phượng lục không ngừng từ trong lòng đất trào ra, đem mặt đất phạm vi trăm dặm gia cố đến mức có thể so với kim cương không thể phá hủy.

Đại địa là đe sắt, thần lôi là chùy sắt, một trăm tên Già tộc chiến vương chính là đĩnh sắt lẫn vô số tạp chất, đang bị người khổng lồ vô hình điên cuồng đập.

Mỗi một đợt thần lôi hạ xuống, các Già tộc chiến vương kia đều khàn cả giọng kêu rên một tiếng, trên người liền có một mảng lớn huyết tương, thịt nát không ngừng bị bổ bật ra. Đại địa đang mơ hồ run rẩy, trong lòng đất không ngừng phát ra tiếng gầm rú khủng bố, đám Già tộc chiến vương kia ai cũng bị đánh đến mức sứt đầu mẻ trán hấp hối.

Cơ Hạ nhìn hình ảnh trong thần kính cất tiếng cười to, hắn đắc ý nói: “Cẩn thận chút, đừng giết chết bọn hắn, đem bọn hắn đánh cho chỉ còn lại có một hơi, để bọn hắn khôi phục không được nhưng cũng không sống được, sau đó bắt sống!”

Ngạo nghễ ngẩng đầu, Cơ Hạ đắc ý nói: “Cơ Hạo lần này khẳng định có thể lập công lớn trở về, ta kẻ làm a cha này, cũng không thể làm nó mất mặt. Bắt sống một trăm Vu Đế dị tộc đó, phần công lao này thế nào? Thế nào?”

Tộc nhân Kim Ô bộ đốc chiến ở quanh đều cười to lên, trăm miệng một lời tán thưởng Cơ Hạ thần uy vô địch.

Cách Nghiêu Sơn thành mấy ngàn dặm, một lão nhân tóc trắng xoá, nhìn qua già nua không chịu nổi, thân hình gầy yếu như gió thổi là có thể thổi bay hai tay chống quải trượng, lẳng lặng nhìn Nghiêu Sơn thành lôi quang sáng cả bầu trời.

“Đó là Phá Cấm Thần Mâu của dị tộc sao? Năm đó trận pháp ngoài tổ địa tộc ta, chính là bị Phá Cấm Thần Mâu phá, tộc nhân chịu khổ tàn sát.”

“Tòa đại trận này của Nghiêu Sơn thành có thể ngăn cản Phá Cấm Thần Mâu công kích? Hơn nữa, những lôi tháp kia uy lực to lớn như thế?”

“Là Khoa Nga thị đám nhãi con coi trời bằng vung đó xây tòa thành này cho Nghiêu Bá?”

“Không thể ngờ được, bọn hắn ngay cả trấn sơn đại trận của thượng cổ thiên đình cũng dám đem đi bán.”

“Đã có thể bán cho Nghiêu Bá, vì sao không thể bán cho Đồ Sơn thị chúng ta chứ?”

Lão nhân nhẹ nhàng cười, khẽ ho khan một tiếng, sau đó vươn tay phải trắng như bạc, nhẹ nhàng phất phất tay.

“Đi nói chuyện cùng bọn Khoa Nga thị, Đồ Sơn thị chúng ta, cũng muốn một tòa thành như vậy. Điều kiện gì, gấp đôi so với điều kiện của Nghiêu Bá đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.