Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 232: Chương 232: Bị đoạt nụ hôn đầu tiên (2)




Sắc mặt của Hoàng Tam trắng bệch, đại tiểu thư cùng vị Thiếu Phủ thiếu gia này đánh nhau, điều này làm cho hắn trở về không có cách nào báo cáo kết quả công tác a, còn ở Cố Hương đánh nhau mới chết chứ.

- Cái gì, đại tiểu thư, đại tiểu thư, chẳng lẽ nàng là Âu Dương Sảng, nàng là nữ tử giả nam trang, nàng là nữ nhi của San di...

Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc há to miệng, ban ngày từ trong miệng San di đã biết San di có một nữ nhi tên Âu Dương Sảng, nhưng không nghĩ tới, thanh niên gầy trước mắt này chính là nữ nhi Âu Dương Sảng của San di.

- Trương Hoành, tiểu tử này đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Lúc này Âu Dương Sảng cũng nghe ra vấn đề, sau đó nghi hoặc nhìn Trương Hoành hỏi.

- Đại tiểu thư, chúng ta là phụng mệnh chiếu cố Thiếu Phủ thiếu gia.

Trương Hoành rất muốn trả lời, nhưng hắn thật không biết vị Thiếu Phủ thiếu gia này có lai lịch gì, dù sao phu nhân là cực kỳ quan tâm. Bất quá vừa rồi Trương Hoành cũng hoàn toàn khiếp sợ, thực lực của đại tiểu thư hắn là biết đến, hắn cũng không thể làm gì, nhưng Thiếu Phủ thiếu gia quá cường hãn, quả thực chính là cuồng mãnh bá đạo, dĩ nhiên có thể làm đại tiểu thư không thể làm sao, đủ thấy đối phương khủng bố, chỗ nào cần hắn bảo hộ a.

- Hai người bọn họ là cùng một nhà?

Mộ Dung U Nhược cùng toàn bộ lầu một Cố Hương, lúc này đều nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Âu Dương Sảng.

- Đỗ Thiếu Phủ cũng là người Lan Lăng phủ?

Thần sắc của Hàn Hâm cùng Mạnh Lai Tài cũng lập tức khó xem lên.

- Ngươi chính là nữ nhi của San di?

Đỗ Thiếu Phủ tiến lên, mắt nhìn thanh niên gầy, khó trách đối phương giống như nữ nhân, nguyên lai thật đúng là nữ nhân.

- Ngươi đến cùng là ai?

Âu Dương Sảng căm tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nàng làm sao có thể nghĩ đến, tiểu tử hỗn đản trước mắt này cùng nhà nàng có quan hệ.

- Ta gọi Đỗ Thiếu Phủ, về phần ta là ai, ngươi trở về hỏi San di sẽ biết.

Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Âu Dương Sảng nói:

- Theo đạo lý ta hẳn gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ, nhưng ngươi nữ giả nam trang lại không nói cho ta một tiếng, nếu sớm biết ngươi là nữ nhi của San di, ta sẽ không động thủ với ngươi.

- Chuyện này ta sẽ không để yên cho ngươi.

Âu Dương Sảng hung hăng trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, trước khi không có biết rõ ràng sự tình, hiện tại nàng cũng không tiện động thủ, sau đó thở phì phì đến bên người Mộ Dung U Nhược nói:

- U Nhược, xem ra tiểu tử này không cần ta ra mặt, ta đi về trước.

- Ân.

Mộ Dung U Nhược khẽ gật đầu cười khổ, nàng cũng không nghĩ tới hôm nay sự tình sẽ biến thành như vậy, nàng vốn là muốn nhờ Âu Dương Sảng hỗ trợ bãi bình chuyện tình Đỗ Thiếu Phủ đánh Quách Khôn cùng Hạ Quân. Toàn bộ Lan Lăng phủ thành, có thể chấn trụ Lan Lăng tứ thiếu, sợ là cũng chỉ có vị trước mắt này.

- Các ngươi nghe cho kỹ, cũng thay ta cảnh cáo Hạ Quân cùng Quách Khôn, bảo bọn hắn chờ cho ta, ta sớm muộn gì cũng sẽ tìm bọn họ tính sổ.

Giọng nói hạ xuống, Âu Dương Sảng dùng ống tay áo lau vết máu trên môi, lại hung hăng trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, liền xoay người ly khai Cố Hương.

- Ta cũng đi trước.

Đỗ Thiếu Phủ đến bên người Mộ Dung U Nhược, xem ra có vị tỷ tỷ kia của mình che chở, Mộ Dung U Nhược sẽ không có phiền toái gì, mình cũng không cần lo lắng nữa.

- Thiếu Phủ, ta không biết sự tình sẽ như vậy, ta vốn...

Mộ Dung U Nhược có chút xin lỗi, nhíu mày, nàng vốn là muốn hỗ trợ, nhưng không nghĩ tới người luôn miệng nói mình mới tới Lan Lăng phủ thành kia, sẽ là người của Lan Lăng phủ, nhìn bộ dạng còn cùng Lan Lăng phủ quan hệ không cạn, bên người có cường giả của Lan Lăng phủ bảo hộ.

- Không liên quan tới ngươi, là tỷ tỷ ta cáu kỉnh hỏa bạo.

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, biết Mộ Dung U Nhược là hảo ý muốn giúp hắn giải quyết phiền toái, tâm cực kì cảm kích, dù kết quả cuối cùng có chút ngoài dự đoán của mọi người.

- Mạnh Lai Tài, Mạnh huynh đệ, xin lỗi, nơi này biến thành như vậy, ngươi xem phải bồi bao nhiêu tiền, ta bồi cho ngươi?

Đỗ Thiếu Phủ đến bên người Hàn Hâm cùng Mạnh Lai Tài, nhìn Mạnh Lai Tài ngượng ngùng nói.

Khuôn mặt Mạnh Lai Tài run rẩy, không ngờ hỗn đản này cũng là người của Lan Lăng phủ, vừa rồi nghe nói chuyện, tựa hồ là đệ đệ của Âu Dương Sảng kia.

Lúc này hắn còn có thể làm sao bây giờ, ít nhất là không thể dùng nắm đấm, may mắn người này cũng thức thời, còn biết bồi tiền, mình nể tình Lan Lăng phủ, tự nhiên phải cho mặt mũi.

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ thức thời, biểu tình đau lòng của Mạnh Lai Tài nhất thời hòa dịu xuống, trên khuôn mặt nặn ra nụ cười khổ:

- Đỗ huynh đệ khách khí, nếu Đỗ huynh đệ là người Lan Lăng phủ, còn là đệ đệ của Lan Lăng phủ đại tiểu thư, thì không cần quá khách khí, Đỗ huynh đệ không bồi cũng không có quan hệ.

Nhưng đánh chết Mạnh Lai Tài cũng sẽ không nghĩ đến, vừa rồi hắn nói sẽ để hắn cực kỳ hối hận.

Mạnh Lai Tài vừa nói xong, Đỗ Thiếu Phủ cười hắc hắc, sau đó nhiệt tình vỗ vỗ bả vai của Mạnh Lai Tài nói:

- Ta biết ngươi giảng nghĩa khí, ta liền không bồi nữa, dù sao ta cũng chỉ là tùy tiện nói, kỳ thực ngươi bắt ta bồi, ta cũng không có tiền.

- ...

Mạnh Lai Tài choáng váng, sửng sốt, đầu đầy hắc tuyến, cảm giác cả người không được tự nhiên, phảng phất như có vô số con ngựa bôn chạy ở trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.