Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 252: Chương 252: Đánh chết Linh Phù Sư. (2)




Đương nhiên, điều kiện tiên quyết này ngoại lệ với biến thái, bất cứ sự tình gì, cũng đều có một ngoại lệ, bất quá dưới tình huống bình thường là sẽ không sai.

- Ca!

Bàn chân điểm một cái, Đỗ Thiếu Phủ lại đánh về phía Lỗ Tiền Trì, cho đối phương thời gian thở dốc càng nhiều, đối với mình lại càng bất lợi.

- Tiểu tử, ngươi còn chưa đủ.

Trong chớp mắt ngắn ngủn, ánh mắt kinh ngạc của Lỗ Tiền Trì chuyển biến thành âm trầm, hàn ý kích bắn, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra mười một trận kỳ, lực lượng kinh người lan tràn ra.

- Tam tinh phù trận.

Theo Lỗ Tiền Trì ngưng tụ ra mười một trận kỳ, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ cũng bị kiềm hãm, Đỗ Vân Long ở cách đó không xa sắc mặt kinh biến, phù trận đối với bất luận võ giả nào mà nói, đều là tồn tại không muốn đụng vào.

- Huyền Vũ Cuồng Trận!

Lỗ Tiền Trì cười lạnh, sắc mặt tái nhợt lên, nhưng nụ cười trên khuôn mặt lại càng ngày càng đậm, ngay thời điểm mười một trận kỳ ngưng tụ ra, tất cả năng lượng trong cơ thể đều quán chú vào trong trận kỳ.

- Tiểu tử, đi tìm chết đi,...

Vẫy tay, mười một trận kỳ ở trong tay Lỗ Tiền Trì bắn về phía Đỗ Thiếu Phủ cùng Đỗ Vân Long, lấy tốc độ như tia chớp bao vây hai người lại.

- Ầm vang!

Thời điểm mười một trận kỳ biến mất ở trong hư không, không khí ở trong động quật nổi lên sóng gió kịch liệt.

Không gian run run, trong nháy mắt ngắn ngủn, cuồng phong gào thét, ẩn ẩn có điện thiểm lôi minh, một phù trận mạnh mẽ xuất hiện ở trong động quật.

Không gian quanh người Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Vân Long biến ảo, giống như xuất hiện trời mưa tầm tả, từ trên trời giáng xuống mưa to, những hạt mưa này, một khi lây dính ở trên người, nhất thời làm cho huyền khí đình trệ tiêu tán.

- Lão Tam, chúng ta bị phù trận vây khốn, làm sao bây giờ?

Thần sắc của Đỗ Vân Long đại biến, thân là võ giả, hắn không biết gì cả về phù trận, lúc này cũng không có thực lực lấy lực lượng cường đại trực tiếp phá hủy phù trận, chỉ có thể dùng huyền khí hộ thể chống đỡ nước mưa ăn mòn.

Quanh người Đỗ Thiếu Phủ bao vây lấy kim phù, căn bản không ngại nước mưa trong phù trận, mắt nhìn chung quanh phù trận, trên khuôn mặt hơi mỉm cười nói:

- Phù trận này so với phù trận tư tinh thì kém quá nhiều, nếu người này chưa phá giải phong ấn ở ngoài bày phù trận này, uy lực sẽ lớn hơn không ít, nhưng sau khi phá giải phong ấn, người này đã tiêu hao không sai biệt lắm, uy lực của phù trận không bằng một nửa lúc bình thường.

Nói xong, hai tay của Đỗ Thiếu Phủ có Ngũ Hành phù văn lan tràn ra, bay khắp không gian.

- Đây là... Linh Phù Sư, trời ạ, lão Tam cũng là Linh Phù Sư!

Đỗ Vân Long nhìn Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết từng đạo thủ ấn, Ngũ Hành phù văn chấn động, sắc mặt khiếp sợ không gì sánh được, há miệng thật lâu không thể khép lại.

Lúc này quanh người Đỗ Thiếu Phủ lan tràn ra khí tức, Đỗ Vân Long có thể tuyệt đối khẳng định, lão Tam cũng là một Linh Phù Sư, còn là Trận Phù sư.

Trong động quật, năng lượng phù trận chấn động, sắc mặt của Lỗ Tiền Trì tái nhợt, nhưng không ngừng cười lạnh, hắn tuyệt đối không cho phép có người cướp đi bảo vật trong động quật, ở trong phù trận của hắn, đủ để đánh chết hai tiểu tử kia.

Bỗng dưng, sắc mặt của Lỗ Tiền Trì hóa thành kinh ngạc, sau đó là khiếp sợ, trong phù trận, một cổ năng lượng kinh khủng chấn động, ngay sau đó, ở trong ánh mắt khiếp sợ của Lỗ Tiền Trì, phù trận mà hắn bố trí trực tiếp nổ tung...

- Ầm vang!

Năng lượng cuồng bạo thổi quét, làm toàn bộ không gian của động quật kịch chiến, phù trận bị phá hủy.

- Phốc xuy!

Trên khuôn mặt của Lỗ Tiền Trì lộ ra vẻ kinh hãi, khóe miệng chảy đầy máu tươi, không thể tin hết thảy là thật.

- Hưu!

Phù trận phá hủy, năng lượng chấn động, một thân ảnh mơ hồ như quỷ mỵ lao ra, quyền ấn bao vây quang mang kim sắc chói mắt, không chút lưu tình đánh lên người hắn.

- Bang bang phanh!

Quyền ấn vang mười ba thanh âm, giống như Lôi Đình đánh lên ngực Lỗ Tiền Trì, năng lượng khủng bố trút xuống, thân hình hắn chật vật bay ngược ra ngoài, hung hăng va chạm lên vách đá, sinh cơ bị hủy, trực tiếp chết đi.

- Đã chết!

Đỗ Vân Long nhìn thấy Lỗ Tiền Trì bị lão Tam đánh chết, ánh mắt có chút dại ra.

- Nhị ca, mau thu thập, chúng ta phải nhanh ly khai.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Đỗ Vân Long, thu Túi Càn Khôn của Lỗ Tiền Trì vào ngực, sau đó hai người đi đến trước cây nhỏ.

- Này nhất định là cường giả lúc trước đồn đãi ngã xuống.

Ánh mắt của Đỗ Vân Long nhìn người kia, mang theo chút chấn động, tựa hồ có một khí tức vô hình cùng hắn tương liên, như đang kêu gọi hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.