Mà Nguyên San San thì ở một bên nhìn Đỗ Thiếu Phủ ăn, sợ Đỗ Thiếu Phủ ăn không đủ no, luôn bảo hắn ăn nhiều một ít.
Cũng không bao lâu, Âu Dương Sảng liền mượn cớ rời đi.
Đỗ Thiếu Phủ cùng San di nói một hồi, cũng lập tức rời đi, lại ở trên nửa đường gặp gỡ Hoàng Tam, từ trong miệng Hoàng Tam, biết được Hàn Hâm đến Lan Lăng phủ tìm mình.
- Hắn đến Lan Lăng phủ tìm ta, không phải phủ chủ?
Đỗ Thiếu Phủ nghi hoặc, này dù sao cũng là Lan Lăng phủ, không phải Đỗ gia nha.
- Thiếu Phủ thiếu gia, Hàn Hâm kia chính là nói như vậy, ta an bài hắn ở chính sảnh chờ, không chỉ hắn đến, còn mang tiểu tử họ Lâm ngày hôm qua.
Hoàng Tam lại nói:
- Là nâng đến, tiểu tử họ Lâm kia sợ là sau khi bị chúng ta đánh, lại bị Hàn Hâm đánh, thoạt nhìn rất thảm, cách tử vong cũng không sai biệt lắm.
Đỗ Thiếu Phủ suy tư một chút, sau đó nhìn Hoàng Tam nói:
- Đi nói cho Hàn Hâm, ta không rảnh gặp hắn.
- Thiếu Phủ thiếu gia, Hàn Hâm kia đến, hẳn là vì chuyện tình hộ thành quân tối hôm qua, sợ là đến giải thích.
Hoàng Tam nói.
- Ta biết, nhưng này không có quan hệ gì tới ta, kỳ thực ta không xem như người của Lan Lăng phủ, sẽ không nhúng tay loại chuyện này.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, làm sao có thể không biết ý đồ đến của Hàn Hâm.
Bản thân thật vất vả mới thoát thân khỏi chuyện tình ngày hôm qua, lúc này Đỗ Thiếu Phủ không muốn liên lụy vào nữa.
Ngày hôm qua bổn ý của Đỗ Thiếu Phủ cũng chỉ là muốn bảo vệ Mộ Dung U Nhược cùng Đái Tinh Ngữ, sau lại bởi vì Mộ Dung U Nhược nhắn lại, mới đi Cố Hương, hiện tại biết Mộ Dung U Nhược có Âu Dương Sảng che chở, vậy thì không có lo lắng gì.
- Vậy nếu Hàn Hâm không đi thì sao, vạn nhất hắn tìm phủ chủ đại nhân nói...
Hoàng Tam có chút lo lắng chuyện tình tối qua sẽ bị thành chủ biết, dù sao đi Cố Hương cũng không phải chuyện tình hay ho gì.
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười đánh gãy Hoàng Tam nói:
- Phủ chủ đang bế quan, hắn muốn tìm cũng không tìm được, huống chi hắn cũng không thể tìm phủ chủ, muốn tìm cũng là cha hắn tìm, hắn có tư cách gì tìm phủ chủ, không cần để ý hắn là tốt rồi.
Hoàng Tam gật đầu, cái hiểu cái không nói:
- Thiếu Phủ thiếu gia, vậy đội trưởng hộ thành quân tối qua kia làm sao bây giờ?
- Không phải giao cho tư quân của Lan Lăng phủ sao, ta tin tưởng Trương đội trưởng biết làm như thế nào.
Đỗ Thiếu Phủ nói...
Ở Lan Lăng phủ, Đỗ Thiếu Phủ cũng không biết làm cái gì, muốn tu luyện, nhưng không có địa phương thích hợp, trong lòng nghĩ có thể sớm chút nhìn thấy phủ chủ, đến lúc đó mình liền ly khai.
Buổi trưa, Đỗ Thiếu Phủ ly khai Lan Lăng phủ đi nhà cũ của Đái Tinh Ngữ, Vương Lân Yêu Hổ còn ở đó a.
Đỗ Thiếu Phủ vừa tới, lại có chút sửng sốt, không nghĩ tới Âu Dương Sảng cũng ở đây, vẫn mặc y phục nữ nhân xuất môn, cùng Mộ Dung U Nhược đứng chung một chỗ, đều rung động lòng người, để Đỗ Thiếu Phủ không khỏi nhìn nhiều vài lần.
- Rống.
Vương Lân Yêu Hổ thấp giọng rít gào, như được xá chạy đến bên người Đỗ Thiếu Phủ.
- Thiếu Phủ ca ca.
Đái Tinh Ngữ thân thiết đến bên người Đỗ Thiếu Phủ.
Âu Dương Sảng nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt nhất thời hiện ra vẻ không vui, như Đỗ Thiếu Phủ thiếu nàng mấy chục vạn Huyền tệ nói:
- Sao ngươi lại tới đây?
- Ta tới thăm Tinh Ngữ.
Đỗ Thiếu Phủ liếc mắt nhìn Âu Dương Sảng, tâm thầm nghĩ, không phải là cắn ngươi một cái sao, nắn địa phương không nên nắn một chút sao, hơn nữa ngươi cũng cắn ta a.
- Không nghĩ tới các ngươi là người một nhà, thật sự là để ta ngoài ý muốn, sớm biết mà nói, thì sẽ không phát sinh sự tình tối hôm qua rồi.
Mộ Dung U Nhược gót sen nhẹ nhàng, đứng ở giữa Đỗ Thiếu Phủ cùng Âu Dương Sảng, cười cười, ánh mắt có vẻ xin lỗi.
- Không sao cả.
Đỗ Thiếu Phủ hào phóng nói, Âu Dương Sảng hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Mộ Dung U Nhược nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Thiếu Phủ, ngươi tới vừa vặn, chúng ta đang định ra ngoài một chút, không bằng ngươi cũng đi cùng, như thế nào?
- Hay quá, Thiếu Phủ ca ca bồi chúng ta đi, sẽ không sợ gặp người xấu.
Đái Tinh Ngữ cao hứng nói.